Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ai yêu trước người đó thua cuộc

2023-06-23 05:05

Tác giả: Tâm An


blogradio.vn - Chúng tôi cứ như những người bạn cùng nhà, vô tư và không ràng buộc. Thậm chí tôi đã suy nghĩ, chúng tôi cứ như vậy cả đời cũng được, đấy là khi anh chưa yêu ai thôi.

***

Người ta nói rằng:

“Sân bay chính là nơi chứng kiến nhiều nụ hôn chân thành hơn cả lễ đường. Bệnh viện chính là nơi nghe được nhiều lời khẩn cầu thành kính hơn so với giáo đường.

Tôi đã thấy được điều đó giữa anh và cô ấy, sự chân thành tới mức không che dấu nổi dưới con mắt của người vợ hiện tại của anh là tôi đây.

Tôi và anh đến với nhau không vì tình yêu mà vì những ân huệ, vì lời hứa của những bậc tiền bối. Đối với tôi, yêu nó là thứ tình cảm có hay không cũng được, lấy chồng cũng chỉ là thêm một người trong gia đình. Bởi vốn dĩ tôi chưa tìm được định mệnh của đời mình và anh ngoài danh nghĩa vợ chồng, sống chung dưới một mái nhà thì không có gì ràng buộc hay liên quan gì đến nhau cả. Tôi cũng không hiểu vì sao anh chấp nhận cưới tôi, chắc anh cũng tưng tửng như tôi, cũng không đặt nặng vấn đề kết hôn là quan trọng của một đời.

Chúng tôi coi nhau như những người bạn tốt, tạo một ranh giới rõ ràng trong quan hệ. Cả hai đều không quan trọng về tình yêu, anh muốn yêu ai, chơi bời với ai tôi không quan tâm, thậm chí có lúc tôi là người giúp anh tán tỉnh cô này, hay ngồi nghe anh tâm sự về mối tình vừa tan vỡ, những câu chuyện đó là điều rất quen thuộc trong gia đình tôi. Thậm chí anh cũng có thể ngồi hàng giờ để nghe tôi kể lể về gã sếp khó tính hay dự án bị chơi xấu. Mối quan hệ của chúng tôi vẫn tốt như thế nhưng nó chỉ dừng lại ở mức bạn bè. Chúng tôi từng nói với nhau đây là một cuộc chơi ai yêu trước người đó thua cuộc. Gia đình bạn bè tôi nhìn vào chúng tôi chẳng khác gì một đôi cả, đơn giản là cưới trước, sẽ yêu sau, nhưng đối với chúng tôi chuyện đó chỉ xảy ra một nửa, tôi yêu còn anh thì không.

Chúng tôi cứ như những người bạn cùng nhà, vô tư và không ràng buộc. Thậm chí tôi đã suy nghĩ, chúng tôi cứ như vậy cả đời cũng được, đấy là khi anh chưa yêu ai thôi.

Và rồi cô ấy xuất hiện, định mệnh của anh, cô ấy thu hút anh bởi sự xinh đẹp, tài năng, chính bản thân tôi còn bị thu hút bởi sự khéo léo đó nữa là mấy gã đàn ông, và anh cũng vậy. Cô ấy có sự hài hước anh cần, sự dịu dàng và tình yêu dành cho anh nữa, nó khác xa với một người vợ cùng nhà không tình yêu. Anh bắt đầu lao vào tình yêu như thiêu thân, anh đi sớm về khuya, có khi cả tuần anh không về nhà, anh chỉ tạt qua nhà lấy mấy bộ quần áo rồi đi. Tôi vẫn cứ cho rằng sau vài bữa nửa tháng anh lại mang khuôn mặt thất tình trở về, tôi vẫn cứ nghĩ rằng cuộc tình của anh lại cũng sẽ chóng vánh như những cuộc tình trước mà thôi. Vài ba tháng lại chia tay, lại về nhà tâm sự với tôi như một người bạn. Nhưng lần này thì không, anh đã tìm thấy tình yêu thực sự của đời mình. Tôi đã thấy anh chắp tay run run cầu nguyện giữa đêm khi cô ấy gặp tai nạn nhỏ trong bệnh viện, anh phờ phạc mất ngủ vì cô ấy giận dỗi, sự quan tâm mà tôi chưa thấy anh đối xử với ai ngoài cô ấy.

Nhưng tôi lại phát hiện ra rằng không có anh tôi thấy trống vắng. Ừ thì, lâu lâu anh tạt qua nhà, tôi vẫn trêu đùa anh rằng sắp dọn đồ về chưa, anh vẫn cười và xoa đầu tôi như một đứa em gái rồi lại đi. Tôi cảm thấy hụt hẫng và bắt đầu tôi sợ, tôi sợ tôi yêu anh mất rồi. Tôi sợ trong những giấc mơ của mình có bóng hình anh, tôi sợ nhìn thấy anh đi bên cô gái ấy, tôi sợ đối mặt với anh cảm xúc của tôi không giữ được. Tôi sợ... Vậy là tôi yêu rồi.

Tôi đã thấy anh suy sụp như thế nào khi gia đình anh biết anh yêu cô ấy, họ ép cô ấy mãi mãi rời xa anh. Ngày anh chia tay cô ấy tôi là người đưa anh đến, tôi chưa bao giờ thấy khuôn mặt anh tuyệt vọng đến vậy, nước mắt anh chảy dài, anh như một người hoàn toàn khác khi dáo dác tìm cô ấy trong biển người tấp nập ở sân bay. Anh ôm cô ấy, hôn cô ấy, nụ hôn từ biệt mà lòng tôi đau như cắt, nước mắt tôi cay xè, khuôn mặt chịu đựng, con tim như bị ai bóp nghẹt, tôi loạng choạng ngồi xuống ghế. Cuộc đời thật trớ trêu, tôi đau vì anh yêu người khác nhưng đau hơn khi thấy bộ dạng anh lúc này. Kể từ ngày đó anh như một người khác, không còn thiết tha với tất cả. Tôi cố gắng để làm cho anh vơi đi nỗi buồn, anh cũng cố gắng tỏ vẻ mình ổn trước mặt tôi, nhưng tôi biết tâm anh chết rồi.

- Mình ly hôn đi.

Anh ngước nhìn tôi, vẻ mặt ngơ ngác. Anh đang cam chịu lắm, tôi biết, chỉ là để lựa chọn giữa cô ấy và gia đình, với người ông đang bệnh thì anh không có sự lựa chọn nào khác.

- Em muốn lấy chồng, một người em yêu thật. Trước chúng ta con trẻ chưa suy nghĩ thấu đáo, tự dễ dàng đồng ý để gắn kết với nhau. Nhưng giờ em yêu rồi, em không muốn anh làm chồng em nữa, em muốn kết hôn với người em yêu. Mình ly hôn đi.

Tôi nhấn mạnh việc ly hôn một lần nữa, khuôn mặt anh từ bất ngờ rồi giãn ra, anh vừa cười vừa khóc ôm lấy tôi.

- Cảm ơn em.

Hoá ra trước đến giờ việc kết hôn với tôi lại là một gánh nặng đối với anh như vậy, nếu tôi không xuất hiện, không có chuyện kết hôn thì anh đã rất hạnh phúc. Tôi cố ngăn cho mình không được khóc. Trước ngày tiễn anh ra sân bay đi tìm cô ấy, tôi đã phải đứng trước gương diễn lại hàng chục lần cảnh vỗ vai, mạnh mẽ tiễn anh đi như một người bạn, khuôn mặt mình làm sao để tự nhiên nhất.

Cũng là tôi đưa anh ra sân bay, nhưng lần này nét bi thương không còn vương trên mắt anh nữa, anh cười và nói lời cảm ơn tôi, khách sáo lạ lùng. Tôi ước gì có thể ôm anh, nhưng tôi lại sợ không kìm được lòng mình, không dấu được cảm xúc của mình, vậy sẽ làm khó cho anh. Lần này anh đuổi theo tình yêu, hạnh phúc của mình, tôi chỉ biết tự an ủi mình rằng yêu một người không phải bắt ép họ ở bên mình, mà tình yêu thật sự là nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc. Anh quay đi bước nhanh như sợ chậm một giây thôi hạnh phúc sẽ vụt mất, tôi quay trở về nước mắt lã chã rơi, thầm cầu chúc anh được hạnh phúc mặc tim mình đau nhói. Nhìn chiếc máy bay cất cánh xa dần trên bầu trời, nói cho anh nhưng chỉ còn bản thân mình nghe thấy.

“Cuộc chơi này... Em thua rồi.

© Tâm An - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mùa Hạ Đến Rồi Đi, Chỉ Có Sự Chia Ly Còn Mãi | Blog Radio 818

Tâm An

Đam mê những áng văn hay, đẹp

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

back to top