Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ai yêu trước người đó thua cuộc

2023-06-23 05:05

Tác giả: Tâm An


blogradio.vn - Chúng tôi cứ như những người bạn cùng nhà, vô tư và không ràng buộc. Thậm chí tôi đã suy nghĩ, chúng tôi cứ như vậy cả đời cũng được, đấy là khi anh chưa yêu ai thôi.

***

Người ta nói rằng:

“Sân bay chính là nơi chứng kiến nhiều nụ hôn chân thành hơn cả lễ đường. Bệnh viện chính là nơi nghe được nhiều lời khẩn cầu thành kính hơn so với giáo đường.

Tôi đã thấy được điều đó giữa anh và cô ấy, sự chân thành tới mức không che dấu nổi dưới con mắt của người vợ hiện tại của anh là tôi đây.

Tôi và anh đến với nhau không vì tình yêu mà vì những ân huệ, vì lời hứa của những bậc tiền bối. Đối với tôi, yêu nó là thứ tình cảm có hay không cũng được, lấy chồng cũng chỉ là thêm một người trong gia đình. Bởi vốn dĩ tôi chưa tìm được định mệnh của đời mình và anh ngoài danh nghĩa vợ chồng, sống chung dưới một mái nhà thì không có gì ràng buộc hay liên quan gì đến nhau cả. Tôi cũng không hiểu vì sao anh chấp nhận cưới tôi, chắc anh cũng tưng tửng như tôi, cũng không đặt nặng vấn đề kết hôn là quan trọng của một đời.

Chúng tôi coi nhau như những người bạn tốt, tạo một ranh giới rõ ràng trong quan hệ. Cả hai đều không quan trọng về tình yêu, anh muốn yêu ai, chơi bời với ai tôi không quan tâm, thậm chí có lúc tôi là người giúp anh tán tỉnh cô này, hay ngồi nghe anh tâm sự về mối tình vừa tan vỡ, những câu chuyện đó là điều rất quen thuộc trong gia đình tôi. Thậm chí anh cũng có thể ngồi hàng giờ để nghe tôi kể lể về gã sếp khó tính hay dự án bị chơi xấu. Mối quan hệ của chúng tôi vẫn tốt như thế nhưng nó chỉ dừng lại ở mức bạn bè. Chúng tôi từng nói với nhau đây là một cuộc chơi ai yêu trước người đó thua cuộc. Gia đình bạn bè tôi nhìn vào chúng tôi chẳng khác gì một đôi cả, đơn giản là cưới trước, sẽ yêu sau, nhưng đối với chúng tôi chuyện đó chỉ xảy ra một nửa, tôi yêu còn anh thì không.

Chúng tôi cứ như những người bạn cùng nhà, vô tư và không ràng buộc. Thậm chí tôi đã suy nghĩ, chúng tôi cứ như vậy cả đời cũng được, đấy là khi anh chưa yêu ai thôi.

Và rồi cô ấy xuất hiện, định mệnh của anh, cô ấy thu hút anh bởi sự xinh đẹp, tài năng, chính bản thân tôi còn bị thu hút bởi sự khéo léo đó nữa là mấy gã đàn ông, và anh cũng vậy. Cô ấy có sự hài hước anh cần, sự dịu dàng và tình yêu dành cho anh nữa, nó khác xa với một người vợ cùng nhà không tình yêu. Anh bắt đầu lao vào tình yêu như thiêu thân, anh đi sớm về khuya, có khi cả tuần anh không về nhà, anh chỉ tạt qua nhà lấy mấy bộ quần áo rồi đi. Tôi vẫn cứ cho rằng sau vài bữa nửa tháng anh lại mang khuôn mặt thất tình trở về, tôi vẫn cứ nghĩ rằng cuộc tình của anh lại cũng sẽ chóng vánh như những cuộc tình trước mà thôi. Vài ba tháng lại chia tay, lại về nhà tâm sự với tôi như một người bạn. Nhưng lần này thì không, anh đã tìm thấy tình yêu thực sự của đời mình. Tôi đã thấy anh chắp tay run run cầu nguyện giữa đêm khi cô ấy gặp tai nạn nhỏ trong bệnh viện, anh phờ phạc mất ngủ vì cô ấy giận dỗi, sự quan tâm mà tôi chưa thấy anh đối xử với ai ngoài cô ấy.

Nhưng tôi lại phát hiện ra rằng không có anh tôi thấy trống vắng. Ừ thì, lâu lâu anh tạt qua nhà, tôi vẫn trêu đùa anh rằng sắp dọn đồ về chưa, anh vẫn cười và xoa đầu tôi như một đứa em gái rồi lại đi. Tôi cảm thấy hụt hẫng và bắt đầu tôi sợ, tôi sợ tôi yêu anh mất rồi. Tôi sợ trong những giấc mơ của mình có bóng hình anh, tôi sợ nhìn thấy anh đi bên cô gái ấy, tôi sợ đối mặt với anh cảm xúc của tôi không giữ được. Tôi sợ... Vậy là tôi yêu rồi.

Tôi đã thấy anh suy sụp như thế nào khi gia đình anh biết anh yêu cô ấy, họ ép cô ấy mãi mãi rời xa anh. Ngày anh chia tay cô ấy tôi là người đưa anh đến, tôi chưa bao giờ thấy khuôn mặt anh tuyệt vọng đến vậy, nước mắt anh chảy dài, anh như một người hoàn toàn khác khi dáo dác tìm cô ấy trong biển người tấp nập ở sân bay. Anh ôm cô ấy, hôn cô ấy, nụ hôn từ biệt mà lòng tôi đau như cắt, nước mắt tôi cay xè, khuôn mặt chịu đựng, con tim như bị ai bóp nghẹt, tôi loạng choạng ngồi xuống ghế. Cuộc đời thật trớ trêu, tôi đau vì anh yêu người khác nhưng đau hơn khi thấy bộ dạng anh lúc này. Kể từ ngày đó anh như một người khác, không còn thiết tha với tất cả. Tôi cố gắng để làm cho anh vơi đi nỗi buồn, anh cũng cố gắng tỏ vẻ mình ổn trước mặt tôi, nhưng tôi biết tâm anh chết rồi.

- Mình ly hôn đi.

Anh ngước nhìn tôi, vẻ mặt ngơ ngác. Anh đang cam chịu lắm, tôi biết, chỉ là để lựa chọn giữa cô ấy và gia đình, với người ông đang bệnh thì anh không có sự lựa chọn nào khác.

- Em muốn lấy chồng, một người em yêu thật. Trước chúng ta con trẻ chưa suy nghĩ thấu đáo, tự dễ dàng đồng ý để gắn kết với nhau. Nhưng giờ em yêu rồi, em không muốn anh làm chồng em nữa, em muốn kết hôn với người em yêu. Mình ly hôn đi.

Tôi nhấn mạnh việc ly hôn một lần nữa, khuôn mặt anh từ bất ngờ rồi giãn ra, anh vừa cười vừa khóc ôm lấy tôi.

- Cảm ơn em.

Hoá ra trước đến giờ việc kết hôn với tôi lại là một gánh nặng đối với anh như vậy, nếu tôi không xuất hiện, không có chuyện kết hôn thì anh đã rất hạnh phúc. Tôi cố ngăn cho mình không được khóc. Trước ngày tiễn anh ra sân bay đi tìm cô ấy, tôi đã phải đứng trước gương diễn lại hàng chục lần cảnh vỗ vai, mạnh mẽ tiễn anh đi như một người bạn, khuôn mặt mình làm sao để tự nhiên nhất.

Cũng là tôi đưa anh ra sân bay, nhưng lần này nét bi thương không còn vương trên mắt anh nữa, anh cười và nói lời cảm ơn tôi, khách sáo lạ lùng. Tôi ước gì có thể ôm anh, nhưng tôi lại sợ không kìm được lòng mình, không dấu được cảm xúc của mình, vậy sẽ làm khó cho anh. Lần này anh đuổi theo tình yêu, hạnh phúc của mình, tôi chỉ biết tự an ủi mình rằng yêu một người không phải bắt ép họ ở bên mình, mà tình yêu thật sự là nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc. Anh quay đi bước nhanh như sợ chậm một giây thôi hạnh phúc sẽ vụt mất, tôi quay trở về nước mắt lã chã rơi, thầm cầu chúc anh được hạnh phúc mặc tim mình đau nhói. Nhìn chiếc máy bay cất cánh xa dần trên bầu trời, nói cho anh nhưng chỉ còn bản thân mình nghe thấy.

“Cuộc chơi này... Em thua rồi.

© Tâm An - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mùa Hạ Đến Rồi Đi, Chỉ Có Sự Chia Ly Còn Mãi | Blog Radio 818

Tâm An

Đam mê những áng văn hay, đẹp

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.

Bông hồng đỏ

Bông hồng đỏ

Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.

Tháng tám và em

Tháng tám và em

Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.

Khi con đã lớn khôn

Khi con đã lớn khôn

Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Đừng kết thúc, em nhé!

Đừng kết thúc, em nhé!

Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Có một mùa nhớ thương

Có một mùa nhớ thương

Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.

back to top