Tìm về đôi mươi
2023-05-29 01:15
Tác giả: Hourglass
Một ngày bỗng chùng chân sau muôn vàn ngã rẽ
Những hoặc ngờ đưa ta lại thanh xuân
Nơi ánh mắt không ưu tư và những mái đầu xanh
Rạng ngời trong ngàn ước mơ non trẻ.
Sân trường, tán lá và tiếng ve
Giòn tan những nụ cười trong vắt
Ngày qua, mùa qua, thanh xuân chầm chậm bước
Buồn vui theo yêu dấu song hành.
Có cô bé mong manh
Khoác lên mình chiếc áo bông cho mùa đông rét mướt
Cũng vô tình ấm thêm cái nhìn của những chàng trai ngang qua cửa lớp
Ước mình là cơn gió đùa quấn quýt cọng tóc bay.
Ngày thênh thang mặc thương nhớ chớm mượn vay
Giấu tâm tình vào nhịp tim rộn rã
Thanh xuân đôi khi chỉ là những phút ngẩn ngơ bên song cửa
Đợi chờ một bóng dáng quen.
Rồi ai đó hờn ghen trong xúc cảm không gọi thành tên
Rồi ai đó dùng dằng bước chân ở - đi về một phương trời xa lạ
Rồi ai đó đuổi theo những đam mê như điên cuồng vội vã
Tận hưởng cái quyền được vấp ngã của thanh xuân.
Tuổi tham lam ôm ngập lòng những ước mơ xanh
Yêu ghét cũng dại khờ và cái nhìn về tương lai chẳng bao giờ là thái quá
Tuổi viển vông, tự tin sẵn sàng sống một lần cho tất cả
Vun thật đầy những vết sẹo của tuổi nghênh ngang.
Thanh xuân lại ngược về cả những dở dang
Mà hiện thực gọi tên những điều hối tiếc
Đôi mắt bớt hồn nhiên, nụ cười thêm nhiều phần mất mát
Chẳng thấy một con đường nơi đích đến toàn bình yên.
Tuổi của dại khờ, tuổi của cuồng điên
Tuổi cứ chắc mười mươi năm tháng chỉ chậm qua mà tương lai thì còn dài phía trước
Tuổi khinh thường mất- được
Đến một ngày
Chợt thấy thanh xuân chẳng gõ cửa hai lần.
Còn lại gì? Dư vị của tháng năm
Ngọt ngào như thanh xuân hoà cùng mặn cay một kiếp sống
Lựa chọn cuộc chơi, hùa theo ván bài số phận
Lạc mất thanh xuân vào những giấc mơ dài.
Ta tìm về đôi mươi
Trả lại bình yên cho những điều hối tiếc.
© Hourglass - blogradio.vn
Xem thêm: Mùa Hạ Năm Nay Vẫn Thơm Mùi Nắng Cũ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)
Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.
Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)
Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.
Sống chậm tí để thấy đời an yên
"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.
Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui
“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.
Kẹo ngọt vị gừng
Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!
Biết nhiều hay là cần biết?
Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.
Mãi nhớ về cha
Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…