Tìm về đôi mươi
2023-05-29 01:15
Tác giả: Hourglass
Một ngày bỗng chùng chân sau muôn vàn ngã rẽ
Những hoặc ngờ đưa ta lại thanh xuân
Nơi ánh mắt không ưu tư và những mái đầu xanh
Rạng ngời trong ngàn ước mơ non trẻ.
Sân trường, tán lá và tiếng ve
Giòn tan những nụ cười trong vắt
Ngày qua, mùa qua, thanh xuân chầm chậm bước
Buồn vui theo yêu dấu song hành.
Có cô bé mong manh
Khoác lên mình chiếc áo bông cho mùa đông rét mướt
Cũng vô tình ấm thêm cái nhìn của những chàng trai ngang qua cửa lớp
Ước mình là cơn gió đùa quấn quýt cọng tóc bay.
Ngày thênh thang mặc thương nhớ chớm mượn vay
Giấu tâm tình vào nhịp tim rộn rã
Thanh xuân đôi khi chỉ là những phút ngẩn ngơ bên song cửa
Đợi chờ một bóng dáng quen.
Rồi ai đó hờn ghen trong xúc cảm không gọi thành tên
Rồi ai đó dùng dằng bước chân ở - đi về một phương trời xa lạ
Rồi ai đó đuổi theo những đam mê như điên cuồng vội vã
Tận hưởng cái quyền được vấp ngã của thanh xuân.
Tuổi tham lam ôm ngập lòng những ước mơ xanh
Yêu ghét cũng dại khờ và cái nhìn về tương lai chẳng bao giờ là thái quá
Tuổi viển vông, tự tin sẵn sàng sống một lần cho tất cả
Vun thật đầy những vết sẹo của tuổi nghênh ngang.
Thanh xuân lại ngược về cả những dở dang
Mà hiện thực gọi tên những điều hối tiếc
Đôi mắt bớt hồn nhiên, nụ cười thêm nhiều phần mất mát
Chẳng thấy một con đường nơi đích đến toàn bình yên.
Tuổi của dại khờ, tuổi của cuồng điên
Tuổi cứ chắc mười mươi năm tháng chỉ chậm qua mà tương lai thì còn dài phía trước
Tuổi khinh thường mất- được
Đến một ngày
Chợt thấy thanh xuân chẳng gõ cửa hai lần.
Còn lại gì? Dư vị của tháng năm
Ngọt ngào như thanh xuân hoà cùng mặn cay một kiếp sống
Lựa chọn cuộc chơi, hùa theo ván bài số phận
Lạc mất thanh xuân vào những giấc mơ dài.
Ta tìm về đôi mươi
Trả lại bình yên cho những điều hối tiếc.
© Hourglass - blogradio.vn
Xem thêm: Mùa Hạ Năm Nay Vẫn Thơm Mùi Nắng Cũ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chưa từng bỏ lỡ nhân duyên
Chuyện của gia đình anh hoàn toàn không phải lỗi của cô ấy, nhưng đâu đó cái bóng của toàn bộ câu chuyện vẫn bao phủ lấy cả anh và cô. Họ sẽ làm gì để bước qua cái bóng của quá khứ kia?
Mùa hoa cải năm ấy
Câu chuyện kể về cảm xúc của nhân vật Tôi nhớ về ký ức tuổi thơ bên triền đê, nơi cô đã lớn lên cùng một cậu bạn. Họ cùng chơi đùa, thả diều và học tập bên nhau. Khi cậu bạn đỗ đại học và rời quê, mối liên hệ giữa họ dần phai nhạt. Sau một thời gian, cậu trở về quê cùng một cô gái mới, khiến cô gái cảm thấy hụt hẫng và nỗi buồn lấn át kỷ niệm đẹp. Dù thời gian trôi đi, hình ảnh mùa hoa cải vẫn gợi nhớ về tình yêu thầm kín mà cô không thể quên. Cô chấp nhận rằng tình cảm đó sẽ mãi ở lại với cô, giống như những mùa hoa cải vẫn nở rực rỡ.
Viết cho người đã cũ
Đã cũ khiến ta bất giác hồi tưởng lại những ngày đầu làm quen để rồi tự gượng cười nhìn lại những gì đã cũ, cảm giác đó, rung cảm đó tưởng như sẽ trở nên sợi dây kết nối với nhau dài lâu; ấy thế lại vội vàng đến, rồi vội vàng lướt qua cuộc đời của nhau tựa như gió thoảng, tựa đám mây ghé qua rồi vội bay về phía cuối chân trời
Mưa nào mà không tạnh?
Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.
Ai bán
Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười
Tía là quê hương
Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba
Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!
Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)
Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.
Làm gì để sống hạnh phúc?
Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.