22 đứng giữa chênh vênh
2023-05-17 01:30
Tác giả: Thảo
blogradio.vn - Tôi hay nghĩ lung tung, tôi hay bối rối ở một khoảnh khắc nào đó. Chẳng kịp chữa lành hay gì cả, vết thương ngày một lúc sâu hơn. Chênh vênh trên mọi thứ, trùng xuống đến vô hạn của biên độ nhịp sống. Suy nghĩ chấp niệm của tôi mãi dừng lại ở một vài năm trước, mãi đứng lại lặng nhìn cái đỏng đảnh yêu kiều. Dù 20 hay 30 dù bao nhiêu năm đi chăng nữa, dù có cả tá lý do thì có một thứ hàng vạn năm cũng không thay đổi.
***
Có những ngày dừng chân suy nghĩ lâu đến thế. Có những ngày mải mê cuốn theo dòng xoáy công việc ngột ngạt đến thế. 22 tuổi tôi chẳng có gì ngoài tôi của tuổi trẻ. Tôi đã sống những ngày như thế, lựa chọn cho mình một cuộc sống của kẻ dị biệt. Đúng “dị biệt” không hơn không kém. Mà chẳng phải là tôi phóng đại lên. Vốn dĩ nó là guồng quay của riêng tôi, nó tự nhiên hơn bao giờ hết. 22 sóng xanh, vượt qua cái ngưỡng hai mươi.
Tôi chẳng rõ là trưởng thành hay đang chênh vênh giữa cánh cửa phải trưởng thành. Lần đầu tiên tôi chịu áp lực công việc, lần đầu tiên tôi biết đồng tiền kiếm ra thực sự khó, lần đầu tiên tôi thở dài một tiếng dưới cái khói cay xè mắt lúc tối muộn. Chưa bao giờ tôi ghét về nhà đến thế. Cái căn nhà thênh thang giữa Hà Nội, mà lại chẳng phải căn nhà nhỏ bé có ba mẹ. Ngày tháng chênh vênh giữa chốn đô thị, tôi lảng tránh đi cái nơi gọi là nhà ấy.
Mùa hoa tìm lại chốn cũ, chiều tà hắt lên ánh hoàng hôn đỏ rực. Cái bóng hoàng hôn ấy chưa bao giờ tôi lại ngắm nhìn đăm chiêu đến vậy. Phải chăng chấp niệm về cái thoáng xưa kia nơi chỉ là đồng ruộng mênh mông, hay đơn thuần là gian bếp nghi ngút khói nhà ngoại. Tôi chẳng dám chắc bản thân còn nhớ rõ cái thanh âm của thuở lấm bùn gai hay là tiếng vọng của một vệt kí ức chói lòa của một đời người dang dở. Chưa đi hết hai phần ba cuộc đời, chưa nếm trải đủ vị của cái ngọt cái đắng trong từng hành trình, chỉ biết là có một gia đình nhỏ luôn tràn đầy thanh âm.
Có những chiều buồn đến lạ. Mọi thứ như đổ dồn lên hai vai. Thực ra tôi chẳng ghét Hà Nội, thực ra tôi lại yêu nó trong con mắt khác của đời thường. Nhưng bởi lẽ trong đáy mắt đôi lúc ta cũng nhìn được góc khuất, chẳng thể nhìn mãi được màu xanh. Chạy đi đâu để biết mình còn tồn tại, chạy đi đâu để kiếm tìm lại chính chúng ta của xưa kia. Đâu còn những tiếng vọng nô đùa với đám bạn, cũng chẳng còn bức tranh ngây ngô của viên phấn bẻ đôi hai đứa vẽ.
Tháng tư đỏng đảnh mang nét yêu kiều, nàng bân kịp may áo mới ghé qua, đượm lại một chút gì lưu luyến. Mùa này bưởi nhà ngoại ra hoa nhiều lắm. Cái hương thơm ngào ngạt ấy, kéo ta thoát khỏi giữa bộn bề lo toan nơi khói bụi thành phố.
Tôi đang trong một mối quan hệ đầy bất ổn, một công việc cũng chưa đâu vào đâu, việc học hành cũng trong chặng đường cuối. Kể ra cũng có lúc thấy bản thân mình kém cỏi quá, thực ra ai cũng muốn làm nhân vật chính trong câu chuyện đầy viên mãn. Nhưng đời đôi khi đâu phải phim. Có lúc tôi chỉ muốn trở thành vai phụ mờ nhạt trong mắt người ta cũng được, nhưng sẽ là vai chính trong gia đình có ba mẹ. Kết thúc chẳng cần bên một hoàng tử nào cả, chỉ cần là công chúa của bố thôi.
Bình yên nơi cuối trời xa vắng. Một góc hoàng hôn dần vụt tắt. Đi qua ngàn dặm xanh, lấp ló phía sau lưng là một thứ ánh sáng chói lòa. Mùa ban trắng tớ nhìn về phía cậu, hoa rơi đầu mùa bắt gặp những cơn mưa lạ lẫm. Ừ đúng, chính cậu trong gương mặt của kẻ đôi mươi đi tìm hạnh phúc. Tôi cũng chẳng quá già nhưng cũng chẳng phải trẻ con.
Mọi thứ trong tôi ẩm ương lưng chừng ở tuổi khao khát về những điều mới mẻ. Có thể tôi già cỗi, nghĩ về thanh âm của hoài niệm. Có thể tôi đủ mạnh mẽ đối diện với thực tại, nhưng cũng có thể tôi từng rơi nước mắt trong thâu đêm góc tối. Thành phố đôi khi với tôi là thứ gì đó tồi tệ thậm chí là khủng khiếp.
Họ đang tìm cái gì đó trong tâm tưởng. Tìm một thứ gì đó chữa lành nhỉ, trả lại chính mình cho chính mình. Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn. Chẳng biết rộng dài là bao nhiêu, cũng chẳng rõ tận cùng là khoảng trời nào.
Tôi hay nghĩ lung tung, tôi hay bối rối ở một khoảnh khắc nào đó. Chẳng kịp chữa lành hay gì cả, vết thương ngày một lúc sâu hơn. Chênh vênh trên mọi thứ, trùng xuống đến vô hạn của biên độ nhịp sống. Suy nghĩ chấp niệm của tôi mãi dừng lại ở một vài năm trước, mãi đứng lại lặng nhìn cái đỏng đảnh yêu kiều. Dù 20 hay 30 dù bao nhiêu năm đi chăng nữa, dù có cả tá lý do thì có một thứ hàng vạn năm cũng không thay đổi.
© Thảo - blogradio.vn
Xem thêm: Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.