Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đi qua mùa hoa trắng tháng 3 (Cafe Vlog)

2018-03-25 01:00

Tác giả: Giọng đọc: Titi

blogradio.vn - Đi qua mùa hoa trắng chắc em sẽ lại nhắc anh, sẽ thương nhớ anh như mới đây mình vẫn gặp, loài hoa trắng chân thành mộc mạc nhưng không hề kém cạnh. Em tin sẽ vững bước một mình. Tháng 3 mùa đã không còn lạnh.

***
Đi qua mùa hoa trắng tháng 3

Chiều qua thay avatar cho tháng 3 bằng một chùm hoa trắng. Cậu bạn tôi vừa quen trên facebook comment ngay: "Cậu yêu tháng 3 sao?". Bất giác giật mình, vốn dĩ tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ đặt ra câu hỏi hay trả lời liệu tôi có yêu tháng 3 không, bởi thế thay vì nói thẳng vào vấn đề tôi vu vơ bảo: "Tháng 3 đẹp mà cậu".

Ít ai biết ấu thơ trong tôi có phần hồn của Hà Nội. Hà Nội tháng 3 trời xanh trong mắt lá. Một sớm trời trong cũng là lúc tiết trời ấm hẳn, lâm râm mưa phùn dứt đợt hoa sưa cũng là lúc trở mùa của hoa bưởi. Khi đó tôi biết Hà Nội đang nhịp bước vào tháng 3.

Hoa bưởi tháng 3 dịu dàng như câu ca bà vẫn hát. Ngày bé lẽo đẽo theo mẹ xách giỏ đi chợ mỗi lần đi qua con đường hoa có mấy cô nghiêng nghiêng nón lá chở đầy hai giỏ hoa trắng muốt, 5 cánh nhỏ tròn bung ra hé lộ nhị vàng thoảng hương ngan ngát, mẹ cứ hay ghé qua chọn mua vài lạng về biếu bà. Mẹ để vài cành vào tủ áo ấy thế mà thơm cả tuần chứ chẳng ít, tôi chẳng biết bà làm gì với thứ hoa ấy, mà ngày đấy còn là trẻ con cứ thấy cái gì hay hay là tôi hỏi cho bằng được " Đấy là hoa gì vậy bà, mà bà nhặt nó làm gì thế? Cháu thấy ông uống cả hoa đấy nữa cơ". "Hoa bưởi cháu ạ, chiều bà đun nước gội đầu cho cháu nhé".

Chiều ra, tôi ngủ dậy đã thấy bà cặm cụi dưới bếp đun nồi nước sôi, cánh hoa trắng được cho vào, nhấc bếp bà hòa vào ít nước lã gọi tôi ra. Trẻ con thì hay nghịch tôi nào có chịu ngồi yên, "Chịu khó gội đầu bằng hoa bưởi tóc cháu sẽ mềm, khi ấy bảo mẹ tết bím cho Miu nhé". Sau nhà tôi chuyển hết vào Nam, mỗi bà ở lại cùng với gia đình chú. Người già là vậy, khó mà bảo họ xa gốc rễ cội cây. Bố mẹ làm kinh doanh bận suốt, tôi và Cún còn đi học mấy khi thì về. Bà tôi giờ cũng đã già, ít đi lại, mỗi dịp có người quen từ Hà Nội vào Nam theo chuyến tàu bà gửi ra cho nhà tôi vài cân chè, ít bột sắn dây tẩm hương hoa bưởi. Đều tự tay bà làm cả.

Tôi xa Hà Nội, xa buổi chiều hái sấu cùng lũ bạn đồng trang, không còn bắt gặp gánh hàng rong buổi sớm tháng 3 như ngày trước. Cuộc sống thay đổi nhiều thật, nhưng trong nếp ăn, nếp nghĩ mẹ vẫn hướng tôi về với bữa cơm gia đình. Tôi ăn một bát phở mẹ nấu, nếm một đĩa thịt gà rắc thêm vài lá chanh thái nhỏ. Người phụ nữ Việt Nam, có bà, có mẹ, và lớp trẻ sau này có cả hình bóng của tôi vẫn chưa vội quên, chưa quên.

Đi qua mùa hoa trắng tháng 3

Hương bưởi thuở thiếu thời được "cất kĩ" ăn sâu từ những ngày nằm nôi gợi về cả trong câu hát cho nên mãi đến khi tôi xa Hà Nội nhiều năm, gội đầu bằng thứ dầu gội của những thương hiệu tên tuổi thì vẫn ấp ôm dư vị bưởi ngày nào mẹ hằng cất sâu vào vạt áo, hay những đêm nằm cạnh bà nghe mùi hương là lạ hiểu ra mùi thơm từ tóc. Nhẹ dịu vuốt mềm qua kẽ tay.

Từ khi chuyển vào Nam quà 8-3 của mẹ không còn là những nhành bưởi bố cất công mua từ sáng sớm, bởi bưởi hái lúc ban mai khi những đợt nắng tản dài đầu tiên là đọng hương thơm nhất, giờ thì nó thay bằng những cành hồng nhung xếp bó đắt tiền nghiễm nhiên trong cửa hiệu. Ừ thì có khác đi, nhưng cái gì về tuổi thơ cũng đáng yêu đáng giữ. Mẹ tôi vẫn nhắc nhiều, kể cả kỉ niệm tình yêu bố chạy hết vòng Hà Nội tìm điểm mua hoa bưởi tháng 3 làm hòa với mẹ. Ít nhiều trong tôi và mấy ai đã một lần trót yêu Hà Nội hay như bà tôi gắn mình hơn nửa cuộc đời chỉ vì yêu lấy từng nếp nhà, mái ngói, yêu cái hồn Hà Nội cuộn vào hư không, ảo ảnh có chùm hoa bưởi trắng một chớm nắng đọng sương.

Yêu Hà Nội rồi đâm ra yêu những gì gắn cuộc đời với nó, một gánh hàng rong, dăm ba quán nước vỉa hè hàn huyên trò chuyện, trà chanh một góc nhà thờ thành ra chỗ ngồi thân thuộc cho những đôi bạn trẻ.

Rồi thì chiều nay ngồi ở một góc khuất Sài Gòn ưu tư về Hà Nội, lòng tôi nghẹn lại, nhói đau khi nghĩ về chàng trai tháng 3, có lẽ tôi đã trả lời được tôi yêu tháng 3 vì sao. Vì những mùa hoa ấu thơ trắng trong tinh khiết hay chăng đã nặng lòng với Hà Nội, về chàng trai tháng 3 giờ đã cách xa về tâm tình và địa lý. Đều đúng cả. Khi người ta đủ can đảm để xa nhau nghĩa là người ta sẽ không còn tiếc nuối. Anh bảo tôi đừng tiếc một mùa hoa tàn nhanh bởi cái đẹp sẽ sinh ra sau khi nó mất. Còn với tôi tất cả sẽ chỉ đi qua một lần. Bưởi chỉ nở một lần trong năm, tàn nhanh và rồi về với đất. Quy luật vậy mà có tránh được đớn đau. Lòng tôi đau đáu.

Tháng 3 lại về ùa vào lòng những khoảng không vô định, biết mình nhớ, biết mình đau, tuổi thơ, ước mơ, đoạn tình cảm tháng 3 vụn vỡ....Tháng 3 đâu chỉ nhắc nhớ một mùa hoa, tiếc khoảng sân trắng ngần hương bưởi...tháng 3 không trở lại đâu người ạ, mãi mãi là như thế.

P/s : Đi qua mùa hoa trắng chắc em sẽ lại nhắc anh, sẽ thương nhớ anh như mới đây mình vẫn gặp, loài hoa trắng chân thành mộc mạc nhưng không hề kém cạnh. Em tin sẽ vững bước một mình. Tháng 3 mùa đã không còn lạnh.

© Giày Xanh – blogradio.vn

Giọng đọc: Titi
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Đi qua mùa hoa trắng tháng 3

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top