Phát thanh xúc cảm của bạn !

'Tiếng chim hót trong bụi mận gai' - luôn có trái tim bao dung với hành trình trưởng thành của mình

2022-01-13 01:20

Tác giả: Nguyễn


blogradio.vn - "Tiếng chim hót trong bụi mận gai" kết lại bằng cuộc hôn nhân hạnh phúc giữa cô và Raine, người đàn ông kiên nhẫn yêu thương và chờ đợi sự trưởng thành của Justine. Đó cũng là những hy vọng mới. Chúng gieo vào tôi sự ủi an rằng chúng ta luôn có những trái tim bao dung với hành trình trưởng thành ngỗ ngược của mình, là gia đình, là những tình yêu chân thành nhất.

***

Lần đầu tiên đọc cuốn sách “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” là năm tôi 16. Tôi của năm tháng đó vẫn ôm ấp những mộng mơ và hy vọng về một chàng hoàng từ bước ra từ trang truyện cổ tích. Tôi của năm đó tin vào những phép màu và mơ về một tình yêu vĩnh hằng. Tôi của năm đó đã khóc òa vì tình yêu của Meggie và Ralph, một tình yêu đủ lớn nhưng không đủ trọn vẹn để có thể bước với nhau trọn đời.

Tôi mê mẩn Meggie ngay từ trang sách đầu tiên, khi cô chỉ mới lên bốn và đang nâng niu cô búp bê đầu tiên trong cuộc đời mình. Meggie hiện lên với tất cả sự ngây thơ và ngoan ngoãn của một cô gái nhỏ, có lẽ chính cô cũng đâu thể ngờ rằng, cuộc đời mình của sau này lại lắm những gấp khúc đến vậy. Cô gặp cha Ralph vào năm lên 9, vâng, gọi là cha, là một linh mục và cũng là nhân vật chính của câu chuyện tình này. 

Cha Ralph trẻ trung, phong độ và hết lòng với sứ mệnh được Chúa trời gửi gắm vào, ít nhất là cha luôn thể hiện mình như vậy. Cha mến Meggie ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên, một cô bé có đôi mắt màu xám tro của hoa hồng đã thu hút cha đến sững sờ.

tieng-chim-hot-trong-bui-man-gai-sach-den-roi-2

Nếu thật sự có một ranh giới, tôi sẽ đặt cha Ralph vào đấy, ngay ranh giới giữa xấu và tốt. Cha nhẫn nại và lương thiện, cả vùng Drogheda ai cũng dành tất cả sự tôn kính và yêu mến dành cho cha. Nhưng có hai lần cha khiến tôi phải chấp nhận rằng không có một ai xấu hoàn toàn hay tốt hoàn toàn trên cuộc đời này. 

Lần đầu tiên là khi tôi nhận ra cha đang dùng sự nhẫn nại của mình để đón chờ khối tài sản kếch xù từ người bác gái góa chồng của Meggie. Những kẻ sinh ra trong nghèo khó thì dù tỉ mẩn và nỗ lực đến đâu cũng rất khó để ngoi mình lên một vị trí cao hơn. 

Nhẫn nại là chưa đủ, sự tôn kính là chưa đủ, cha cần một bước đệm để bản thân được bước ra khỏi vùng Drogheda nhốt đầy bụi bặm và lũ ruồi dày đặc. Cha không phải hạng người đểu giả nhân danh Chúa để bịt mắt con chiên, để giành lấy tiền tài rồi hưởng thụ với đời. Cha tận tụy với sứ mệnh là cái bình của Chúa nhưng cha cũng đang mong chờ những con số từ khối tài sản ấy, hình như cha hợp với bộ áo hồng y hơn là linh mục.

Lần thứ hai là giây phút cha đổ gục trước tình yêu nồng cháy mà Meggie dành cho mình, giây phút cha căm hận mà nhận ra, Meggie có đầy đủ tính chất của người phụ nữ trưởng thành trong cặp mắt trong veo ấy, khốn nỗi, cha yêu một cô bé nhỏ tuổi, chứ không phải người phụ nữ trưởng thành. Cha căm ghét người phụ nữ trong Meggie ngay từ phút đầu khi Meggie vừa hết là trẻ con. Đó là giây phút cha nhận ra, chỉ là cha đang cố lừa dối mình, an ủi mình bằng sự tự lừa dối ấy, rằng Meggie mãi chỉ là cô gái bé nhỏ, cha đang cố sức làm cho nó khớp với con đường cha đã lựa chọn vĩnh viễn “ông mặc vào người sự lừa dối đó như mặc áo hãm mình”. 

Giây phút ấy, mọi sự thèm muốn cuồn cuộn với tình yêu dai dẳng, khốn nạn thay cho cha, một trái tim luôn tự những tưởng rằng sự thèm muốn và tình yêu dai dẳng ở cha vốn không phải hai mặt của một tình cảm, cái nọ không dính líu đến cái kia, để giờ đây, niềm tin của cha phản bội trái tim cha.

chuyen-tieng-chim-hot-trong-bui-man-gai-2

Có lẽ giây phút đầu hàng đó của cha cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc của Meggie sôi trào đến vậy. Cuộc đời nghiệt ngã gieo vào nàng một tình yêu trái với đạo luật, một tình yêu khiêu chiến với Chúa nhưng chưa một lần nàng ủy mị cam chịu. 

Meggie sẵn sàng bày tỏ tình yêu của mình, nàng đã hôn cha Ralph, nàng của năm 17 khi ấy hẳn không hiểu hết những gì mà mình đang đối diện, rằng người đàn ông nắm giữ trái tim nàng là con của Chúa, là đức cha nàng mãi không thể giữ bên mình. Nàng dùng sự táo bạo và tình yêu của mình để chinh phục, để rồi khi bị khước từ, nàng đau nhưng không từ bỏ. Bằng chứng là nàng đã nhận lời lấy Luke - một người đàn ông khác chỉ vì anh ta giống với cha.

Nàng dùng hôn lễ ấy để thách thức trái tim cha. Cả đời nàng hình như chưa bao giờ hết tranh đấu. Nàng tranh đấu với Luke để sinh con với hy vọng khỏa lấp nỗi trống trải trong trái tim mình. Nàng tranh đấu để một lần bên cha Ralph trọn vẹn. Nàng tranh đấu để bảo vệ đứa con giữa nàng và cha. Nàng tranh đấu để trở về với quê hương và rồi nàng tranh đấu với chính mình để trở thành một người mẹ.

Sau tất cả, nàng tha thứ cho cha. Sau tất cả, “chúng ta khi lao ngực vào bụi gai, chúng ta biết. Chúng ta hiểu. Tuy thế ta vẫn lao ngực vào bụi mận gai. Sẽ mãi mãi như thế...”. Cuộc đời này làm gì có tình yêu bình thường, chỉ có những con người bình thường hết mình vì tình yêu. Cũng làm gì có tình yêu vĩnh hằng, chỉ có những khoảnh khắc vĩnh hằng.

Cũng là tôi, cũng là cuốn sách ấy, nhưng năm 19, tôi lặng người trước trang giấy cuối cùng. Không còn bật khóc nhưng trái tim tôi như đã bỏ quên đi một nửa trong câu chuyện của họ, tôi buồn cho những lựa chọn của họ và tôi thấy đau lòng cho chính bản thân mình.

Năm 19 tôi không còn trách cứ Chúa trời nghiệt ngã đã gieo vào cha Ralph và Meggie một tình yêu đau đớn. Bởi đó là lựa chọn, ai cũng có những lựa chọn, có thể chúng ta thấy họ gàn dở, ngu ngốc nhưng đó là lựa chọn của họ, là con người họ, là hạnh phúc của họ, ngắn ngủi hay đau đớn cũng được, chỉ cần họ được sống là chính mình.

man_-_gai

Bất chợt tôi tìm thấy mình trong Frank, trong Justine. Frank, người anh trai cả cùng mẹ khác cha với Meggie, một người con sinh ra từ tình yêu say đắm nhưng hạnh phúc ngắn ngủi, một người con được giành giật với lẽ thường của Chúa để sinh ra. Tôi yêu cái cách anh vỗ về và bảo vệ Meggie. Yêu cái cách anh từ tốn ở lại giúp mẹ lau chén đĩa lúc khuya khi cả nhà đã bỏ về phòng hết thảy. Yêu cái cách anh khao khát sống, khao khát được vươn mình đến một chân trời mới nhiều hy vọng hơn. 

Anh giống chúng tôi, những người trẻ cháy bỏng và nhiều khát vọng. Chỉ tiếc rằng cuộc đời quá cay nghiệt với anh, ra đi tuổi đôi mươi nhưng lúc trở về đã ngoài ngũ tuần, sự đơn độc và những bất công đã bóp nghẹt đời anh nơi chốn tù tội.

Justine, người con gái cũng sinh ra với nhiều trái ngang trong cuộc đời Meggie. Meggie từng hy vọng, từng tranh đấu để có được Justine. Nhưng sự ra đời của cô lại xa cách với Meggie, có lẽ vì tính cách ương ngạnh của cô, có thể vì trái tim trống vắng của Meggie mà cũng có thể là cả hai, chúng tạo ra những khoảng cách.

Justine độc lập, mạnh mẽ và quyết liệt. Sẵn sàng chạy theo đam mê, sẵn sàng thử, sẵn sàng va vấp và lạnh lùng bước lên bằng chính đôi chân của mình. Justine yêu mẹ theo cách riêng của cô. Cô cũng yêu bản thân theo cách riêng của mình, khác với mẹ, cô hiện đại và ương điên rồ hơn. 

"Tiếng chim hót trong bụi mận gai" kết lại bằng cuộc hôn nhân hạnh phúc giữa cô và Raine, người đàn ông kiên nhẫn yêu thương và chờ đợi sự trưởng thành của Justine. Đó cũng là những hy vọng mới. Chúng gieo vào tôi sự ủi an rằng chúng ta luôn có những trái tim bao dung với hành trình trưởng thành ngỗ ngược của mình, là gia đình, là những tình yêu chân thành nhất.

© Nguyễn - blogradio.vn

Xem thêm: Chia tay không phải là mất tất cả | Radio Tình Yêu

Nguyễn

Hãy cho tôi tình yêu, còn bánh mì tôi sẽ tự mua

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

Nhảy việc hoàn hảo

Nhảy việc hoàn hảo

Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la

Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.

Ánh đèn cuối phố

Ánh đèn cuối phố

Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.

back to top