Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thèm quá hương vị tuổi thơ

2020-07-15 01:24

Tác giả: Quy Nguyễn Văn


blogradio.vn - Chỉ khi trời sụp tối, không còn nhìn rõ mặt nhau mới chịu tản ra, ai về nhà đó. Mặt mũi tèm lem, mồ hôi ướt sũng, nhìn là biết thấm mệt cả rồi nhưng đứa nào cũng mặt cười rạng rỡ cùng với những cuộc hẹn gặp lại vào ngày hôm sau.

***

Người ta vẫn hay nói, ở đời có ba thứ khi ta đã bỏ lỡ thì sẽ không lấy lại được. Đó chính là thời gian, cơ hội và lời nói. Lời nói đã thốt ra thì sẽ lấy lại như thế nào? Có thể nói lại một lời tốt đẹp hơn nhưng sẽ không thể lấy lại lời nói đã làm tổn thương người khác khi nó đã khắc ghi trong lòng họ. Cơ hội cũng vậy, trên đường đời, chúng ta sẽ gặp nhiều cơ hội nhưng trong những thời điểm nhất định, cơ hội sẽ có giá trị nhất định. Và ngay tại thời điểm nhất định đó ta cần có được cơ hội đó nhưng khi có rồi lại để nó trôi qua và sẽ không có một cơ hội nào để ta bắt được trong lúc ấy.

Thời gian lại càng không thể níu giữ hoặc lấy lại. Chúng ta là những con người bằng xương bằng thịt của thế kỷ 21, không phải là chú mèo máy Doraemon mà có thể tự do du hành vượt không gian, thời gian. Thời gian qua đi sẽ để lại trong mỗi con người nhiều thứ: buồn, vui, tiếc nuối, lưu luyến, nhớ thương,... Tất cả những điều đó, tôi xin phép gọi chung là kỷ niệm. Những thứ mà chúng ta chỉ có thể nghĩ đến nhưng sẽ không bao giờ được trở lại, nó nằm ở miền ký ức mà mỗi người tự cất giữ cho riêng mình ở một góc nào đó trong tâm hồn. Riêng tôi, những góc ký ức về một thời ấu thơ, không lo không nghĩ luôn được cất giữ kỹ lưỡng và được lục lại để tìm niềm vui mỗi lúc tôi buồn.

Trời chiều miền quê yên bình và mát mẻ, gió lùa làm mái tóc chưa kịp hớt gọn của tôi rối lên như tổ quạ, ánh nắng vẫn cố gắng chen chút qua mấy tán cây để vương lại những tia cuối cùng trước khi trời sụp tối, mùi rạ thân quen mỗi khi đồng ruộng vào mùa gặt, khói đốt đồng bay nghi ngút. Như thường lệ, vẫn chiếc võng trước nhà, tôi đong đưa theo từng trang sách nhưng khói bay cay cả mắt làm tôi không thể nào tiếp tục. Đặt quyển sách xuống, ung dung nằm ngắm chiều tà, tôi chợt nhận ra đã lâu lắm rồi những hình ảnh quen thuộc này mới đưa nhau len lỏi vào mắt tôi, thầm nghĩ "nhờ khói đồng làm cay mắt mới có "cơ hội" này". Ở những làng quê miền Tây vốn đã thanh bình nhưng nhà nằm sát hè, cạnh cánh đồng lúa bạt ngàn như nhà tôi thì càng cảm nhận rõ rệt hơn sự yên bình của miền đồng bằng đất chín rồng.

Mỗi năm chỉ chờ đến những mùa gặt, những chiếc máy gặt liên hợp lướt nhẹ qua, cây lúa cao cao cũng nhẹ nhàng theo đó mà mất dạng chỉ để lại cho cánh đồng những gốc rạ mới đậm hương quê. Mùa này là mùa cả làng cùng vui, người làm ruộng thì đến ngày gặt được thành quả suốt mấy tháng chăm nôm, trẻ con thì được mùa chơi đồng thỏa thích với đủ các trò. Vui nhất là cái cảnh diều bay phất phới đầy trời, nhìn đâu cũng toàn diều với diều đủ các loại, nào là diều phụng, diều cá mập, cá voi, đại bàng,...cả những con diều tự chế bằng bọc nilon cho "tiết kiệm". Loại diều này bây giờ cũng "hiếm", cái thời 500 VND mua được một nắm kẹo cầm không hết tay của bọn con nít chúng tôi mới có nhiều, tiền ăn vặt còn không có lấy đâu mua diều. Nghĩ lại mới thấy bọn tôi hồi đó cũng tinh ranh lắm chứ, chỉ cần một cái bọc nilon nhặt được ở đâu đó, mua thêm cuộn băng keo nhỏ, đi đại ra hè chặt rồi chuốt nhỏ vài cây tre, bỏ ra một buổi là đã có con diều chơi bằng bạn bằng bè, mặc dù sức bay con diều có hạn. Bây giờ thì cuộc sống quá ưu ái cho lũ trẻ, nhìn lên trời thấy đâu đâu cũng diều vải căng mình bay trong gió. Nhìn chằm chằm bầu trời, ngắm diều đua nhau lượn vòng nãy giờ mắt tôi bắt đầu mỏi, lia mắt xuống rồi bỗng dừng lại ở đôi trẻ kia, tôi phát hiện chúng đang cố gắng cùng nhau đưa diều cất cánh, bất chợt tôi thấy hình ảnh mình và đám trẻ khi xưa. Chơi diều bọc khổ hơn diều khác là vậy, những con chịu bay thì không nói, có những con thích ăn vạ, vừa đưa lên đã chúi đầu tìm về đất mẹ. Những khi như vậy thì phải có ít nhất hai người: một người đứng cầm cuộn dây, người còn lại thì cầm con diều chạy rồi quăng lên trời cho nó bay, lần 1 không bay thì lần 2 lần 3,... lần n.

Đường nhà tôi rộng, thoáng, dễ đi, lại như trung tâm giữa các xóm nên tụi nhỏ cứ tụ tập về đông vui không kể. Gặt lúa thì có thả diều là điều đương nhiên nhưng đến cả những trò chơi

khác cũng được bọn trẻ dọn sạch từ các sân đất, sân gạch ra sân rạ, mặc dù, đứa nào lỡ không cẩn thận thì chân sẽ nở cả vườn hoa... Chơi nhảy dây ở trường còn dang dở, thế là được dịp mùa gặt, con bé Huệ kế bên nhà kéo luôn đám bạn gần chục đứa về đồng chơi. Lúc mới đến, đứa nào đứa nấy áo trắng, quần tây, khăn quàng trên cổ ngay ngắn, đầu tóc gọn gàng. Bước xuống ruộng, vào cuộc chơi, ai cũng như chiến sĩ ra sa trường, chiến đấu hết mình để không bị bắt. Xa xa ngoài kia một chút thì vài ba đứa bu lại đá trái cầu bay tới bay lui, ngặt nỗi hôm nay gió lớn, cầu cứ bay đâu đâu, tụi nhỏ đá thì ít đi lụm lại nhiều. Phóng tầm mắt ra ngoài chút nữa thì những đứa con trai lớn hơn xúm nhau lại giành trái banh, khung thành được làm chắc chắn bằng 2 chiếc dép đặt cách nhau một khoảng vừa đủ, thủ môn có khi là mấy cậu nhóc không biết đá mà ham nên xin vào chụp bóng cho đỡ ghiền. Chia đều người 2 bên rồi đứa nào còn dư ở ngoài thì làm nhiệm vụ cao cả... đó là lụm bóng mỗi khi bóng bay xa. Thỉnh thoảng, có mấy đứa chơi gian lận, cự cãi, giận lẫy rồi khóc lóc mà không thấy rớt giọt nước mắt nào, mấy đứa khác thì có nhiệm vụ làm giảng hòa viên, giận được 5 phút thì đâu lại vào đấy, đúng là trẻ con! Hăng say, mải miết với cuộc chơi mà không đứa nào thèm nhớ đến bữa cơm chiều. Chỉ khi trời sụp tối, không còn nhìn rõ mặt nhau mới chịu tản ra, ai về nhà đó. Mặt mũi tèm lem, mồ hôi ướt sũng, nhìn là biết thấm mệt cả rồi nhưng đứa nào cũng mặt cười rạng rỡ cùng với những cuộc hẹn gặp lại vào ngày hôm sau.

Tuổi thơ vốn là một khái niệm gì đó mà riêng bản thân tôi thấy nó thiêng liêng và đáng trân trọng vô cùng. Ở đó, tôi có thể nói cười thoải mái, chơi đùa thỏa thích mà không cần nghĩ đến ngày mai. Tôi ngày đó sẽ không phải chịu những áp lực như tôi hiện tại. Cuộc sống cũng sẽ vì vậy mà bớt lo toan và vui vẻ hơn.

Tuy nhiên, ký ức vẫn còn đó nhưng chúng ta chỉ có thể nhớ chứ không thể quay về. Việc ta có thể làm là cố gắng mỗi ngày để hôm nay trở thành ký ức đẹp và đáng nhớ của ngày mai.

© Quy Nguyễn - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Tạm biệt tuổi thơ, đến lúc phải lớn rồi

Quy Nguyễn Văn

Trứng gà đập vỡ từ bên ngoài sẽ là thức ăn. Còn nếu đập vỡ từ bên trong sẽ thành sinh mệnh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cảnh báo 3 chòm sao có thể vì nóng giận mà mất tiền hoặc chia ly

Cảnh báo 3 chòm sao có thể vì nóng giận mà mất tiền hoặc chia ly

Những cung hoàng đạo nóng giận làm hỏng việc cuối tháng 6 này được khuyên nên bình tĩnh lại, tránh việc ra quyết định vội vàng nếu không muốn vướng vào những rối ren của cuộc sống kéo dài cho tới cuối năm.

4 chòm sao này đầy áp lực bủa vây, công việc không suôn sẻ vào mùa hè 2023

4 chòm sao này đầy áp lực bủa vây, công việc không suôn sẻ vào mùa hè 2023

Chiêm tinh đưa ra danh sách những cung hoàng đạo xui xẻo công việc hè 2023 hy vọng những bạn có tên sẽ cẩn thận hơn trong công việc cũng như học tập, đừng quá bi quan nhé.

Vận trình tài lộc của 12 con giáp nửa cuối năm 2023

Vận trình tài lộc của 12 con giáp nửa cuối năm 2023

Xem tài lộc 12 con giáp nửa cuối năm 2023 để biết bạn có những cơ hội phát tài nào, đồng thời có những nguy cơ nào cần phải tránh.

Độ tuổi gặp MAY của 12 con giáp: Có 3 tuổi này thành công sớm nhất!

Độ tuổi gặp MAY của 12 con giáp: Có 3 tuổi này thành công sớm nhất!

Vận mệnh của một người sẽ không ngừng thay đổi, đến một thời điểm nhất định sẽ có một người chủ chốt thay đổi vận mệnh của bạn, độ tuổi gặp may của 12 con giáp là khi nào?

Ngưỡng mộ những người giáp có khả năng MUA NHÀ trong mùa Hè 2023

Ngưỡng mộ những người giáp có khả năng MUA NHÀ trong mùa Hè 2023

Hưởng được phúc phần từ tổ tiên lại thêm được thần may mắn chiếu cố, những người có khả năng mua nhà mùa Hè 2023 dưới đây được dự đoán sẽ sớm đổi đời tài vận lên hương, cuộc sống nhanh chóng trở nên giàu sang phú quý, tiền bạc dư dả nên chuyện tậu nhà, sắm xe là điều hoàn toàn trong tầm với.

Sau cơn mưa

Sau cơn mưa

Và rồi, mưa cũng dần vơi Còn em vẫn cứ ngẩn ngơ nơi này Em đang đợi chờ gì đây? Em đang muốn thấy cầu vồng sau mưa.

Anh chờ em được không

Anh chờ em được không

Anh là người gần gũi và thấu hiểu hết những tâm tư trong lòng cô, anh yêu nhiệt thành người con gái chứa đầy nhiệt huyết với công việc, anh yêu tha thiết người con gái luôn muốn trao yêu thương đến cho đời

Giây phút ấy tôi thực sự yếu lòng

Giây phút ấy tôi thực sự yếu lòng

Cũng một con đường, cũng một hàng cây, một hàng tràm vàng quanh năm gió phủ, mùa đến rồi mùa đi, người đến rồi người đi. Ấy mà lòng ta đâu đổi khác. Lần nào đi qua con đường này, ta cũng tưởng như là quá khứ, là cô bé ngày xưa ngày hai buổi đến trường.

Làm sao để thoát khỏi những ghen tuông vô lý?

Làm sao để thoát khỏi những ghen tuông vô lý?

Bất kỳ kiểu ghen tuông nào cũng đều có thể len ​​lỏi vào mối quan hệ, tạo ra rạn nứt và cảm giác tổn thương cho cả hai. Để học cách yêu thông minh và sáng suốt, bạn nên bắt đầu bằng việc loại bỏ cảm giác ghen tuông thông qua những gợi ý sau.

Một lời hẹn ước, đẫm vào tháng năm

Một lời hẹn ước, đẫm vào tháng năm

Một đồng cỏ lau Hết mòn chân bước Một lời hẹn ước Đẫm vào tháng năm.

back to top