Ai cũng muốn được một lần trở lại tuổi thơ
2019-09-15 01:25
Tác giả: Thanh Thu
blogradio.vn - Tôi vẫn luôn ước mơ có thể được một lần trở về những tháng ngày đó. Để được một lần thử lại cái cảm giác tắm mưa thử lại cảm giác chạy hết sức để không bị bắt lúc chơi đuổi bắt trên đê. Muốn trở lại tháng ngày ấy để lại được nằm mát dưới gốc cây, hít gió trời mát lộng, trong lành...
***
Ai ai rồi cũng trưởng thành, cũng đi trên con đường theo đuổi ước mơ của riêng mình. Trong khoảng thời gian đi trên quãng đường ấy, trong thâm tâm con người sẽ luôn tồn tại nỗi nhớ gia đình, cha mẹ nếu đang ở xa nhà. Nhưng đoán chắc rằng sẽ có rất nhiều người vẫn luôn nhớ về những kỉ niệm thời thơ ấu nơi chôn rau cắt rốn. Và nếu như nói về một tuổi thơ dữ dội thì sẽ xuất hiện nhiều ở các bạn nông thôn hơn là thành thị.
Khi còn bé luôn là những chuỗi ngày vô lo vô nghĩ và cứ mỗi khi rảnh rỗi vẫn luôn tự tìm cho bản thân được niềm vui bất tận. Ngày ấy, hội trẻ con chúng tôi chơi với nhau rất thân, chẳng bao giờ mở lời phân biệt gia cảnh dù là ở gia đình hơi thiếu thốn một chút hay gia đình có phần nào khá giả hơn các nhà khác. Và tuổi thơ của tôi trong tất cả tuổi thơ của các ban khác cũng có thể gọi nó là một tuổi thơ khá dữ dội.
Tuổi thơ tôi dữ dội như thế nào? Tuổi thơ tôi là những ngày tháng hầu hết chỉ có ăn và chơi, bởi lẽ tuổi nhỏ là tuổi vô lo vô nghĩ mà. Còn nhớ những chiều gió thổi man mát, cả lũ trong xóm rủ nhau lên đê chơi. Đê ngày ấy không phải đê đường rải nhựa như bây giờ, chỉ là một dải đất dài bao quanh làng, trên đó mọc đầy cây và cỏ dại. Cứ tầm xế chiều, tiếng gọi nhau í ới ngoài cổng ngõ lại vang lên. Thế là tôi chạy ào ra ngoài và cùng chúng nó lên đê chơi. Hôm nào có gió lộng thì lôi thêm cả mấy con diều giấy, diều sáo đi để thả rồi cắm cọc lại một chỗ, chọn chỗ nào sạch sạch ít đất dưới gốc đa nằm hóng mát nhìn diều bay trên trời.Lúc về đi qua con sông cạnh đê thì đứa nào đứa nấy đều thích thú nhìn lũ trâu tắm mát.
Thêm cả không biết bao nhiêu chiều mưa rào rào, không khí trong lành, mát mẻ, thế là chúng tôi lại rủ nhau ra tắm mưa đến nhiều lúc tối về bị ốm trận dài vài ngày, bị mẹ mắng nhưng vẫn luôn có những lần sau đứng canh lúc trời mưa không ngần ngại lao thẳng ra giữa sân vầy nước.
Còn nhớ, ngày xưa rất ghét ngủ trưa. Ăn cơm xong là chỉ đợi rình lúc bố mẹ ngủ hết, thế là se sẽ chân đi ra nhà ngoài, chạy vụt ra chỗ cả lũ hay hẹn nhau, đi nhặt sỏi chơi ô ăn quan, nhảy bước, nhảy dây, bắn bi nữa chứ. Tuy là thân con gái nhưng lúc bé tôi bắn bi rất giỏi, giỏi nhất trong lũ bạn ở xóm tôi.Bọn tôi cứ chơi như thế đến chiều chiều mới về. Nhiều lúc còn bị mẹ cho ăn đòn nhưng vẫn không thể chối từ trước sức hút của những trò chơi chơi hàng ngàn lần vẫn không chán ấy.
Hồi bé hai năm đi học mẫu giáo, ngày ấy tôi rất lười, hôm nào cũng muốn nghỉ ở nhà và dương như sáng nào mẹ cũng lôi tôi ra trường. Trường mẫu giáo ngày ấy ở quê tôi cũng chỉ có vài ba gian phòng vì ở làng cũng không có quá nhiều trẻ con tuổi học mẫu giáo. Đợt ấy tôi còn gan lì trốn học mấy buổi. Nhiều lúc còn viện cớ nhà có việc xin cô cho về rồi lại lẻn đi chơi.
Ôi cái tuổi thơ! Có lẽ đối với nhiều bạn, chút ít kỉ niệm tuổi thơ ấy của tôi vẫn chưa là gì. Nhưng đối với tôi, như thế là cũng đủ dữ dội rồi. Nhớ về nó là những tháng ngày vui vẻ biết bao nhiêu.Tôi vẫn luôn ước mơ có thể được một lần trở về những tháng ngày đó. Để được một lần thử lại cái cảm giác tắm mưa thử lại cảm giác chạy hết sức để không bị bắt lúc chơi đuổi bắt trên đê. Muốn trở lại tháng ngày ấy để lại được nằm mát dưới gốc cây, hít gió trời mát lộng, trong lành...
© Thanh Thu – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Gia đình là nơi ai cũng muốn về
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ngày tôi nghỉ việc hôm đó trời rất đẹp
Tôi đang có một công việc hành chính ổn định, một cuộc sống mà người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng thật bình yên, có gì đâu mà còn phải bứt ra thay đổi. Nhưng từng ngày trôi qua, tôi lại càng nhận ra đó không phải là chính mình. Tôi đã sống vì kỳ vọng của người khác quá lâu rồi.
Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?
Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.