Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi thơ đi qua chẳng thể quay về

2019-08-22 08:15

Tác giả: May


blogradio.vn - Trong hàng ngàn câu chuyện về kỉ niệm tuổi thơ tôi vẫn luôn đọc được câu nói: “Ai cũng từng là một đứa trẻ, ai cũng từng có một tuổi thơ”. Đó là thời ngây ngô đi qua để lại trong tôi biết bao tiếc nuối, dù là đã lâu thật lâu chẳng thể ngồi lại cùng nhau nhưng cảm giác ấy, trong tôi dường như chưa bao giờ biến mất.

***

Một vùng quê nghèo núi đồi và cây cỏ, đám trẻ con ở quê ngoại trạc tuổi tôi thì nhiều lắm, Bi, Bô, Quý, Lỳ , Út, chị Ba Beo, thằng Đen, chị Huyền, anh Còng, tôi và em gái tôi. Tôi không phải Nguyễn Nhật Ánh đâu, tôi chẳng giỏi để mang mọi người trở về chuyến tàu tuổi thơ ấy, chỉ là trong đêm hôm khuya vắng ở cái thành phố xô bồ này, tôi chợt nhớ đến họ, nhớ đến những buổi chiều quê hiu hiu tiếng cò tiếng nhạn, tiếng con ếch kêu ộp ộp ngoài đồng, tiếng ngoại gọi chị em tôi về ăn cơm, tôi nhớ ngoại.

 

Tôi nhắm mắt để tưởng lại khung cảnh thanh bình ấy đổ xuống trên miền quê nghèo của ngoại, không sóng điện thoại, không wifi. Chỉ có tiếng radio chập chờn của cậu hai Luyện, ngọn đèn dầu mờ và chiếc tivi cũ màu đầy sao của ngoại tôi. Xa lắm rồi những ngày xưa ấy, ngày mà cứ mỗi dịp hè về, ba mẹ lại để tôi và Chuột về ngoại chơi, ra đồng đẩy xe với ngoại, lội ruộng bắt tôm, lên rừng hái sim, chà là hay quả trâm về lắc muối. Đôi lần trời nắng gắt, ngoại để chị em tôi trông nhà, hái hoa huệ sau đống rơm, lấy dao cắt thân cắt lá chơi đồ hàng, lấy hoa ngũ sắc tung lên làm cô dâu chú rể, kiếm quả dủ dẻ chia nhau ăn.

tuổi thơ

Tôi thèm lắm, một vài lần xin mãi ngoại mới cho dắt trâu ra đồng với Bi Bô, cắm cọc rồi ngồi lấy bùn nặn bánh trái, lâu lâu cả đám ham vui leo lên hòn đá tảng hú hét với núi rừng, trâu cọc may thay vẫn ở đó chứ chẳng chạy đi.

Trung thu trăng thật tròn, cơm nước với ngoại xong thì lũ kia lại hú hét, lén chạy thật nhanh để qua khỏi khoảng sân vừa đen vừa tối, ngày ấy đốt lửa giữa ngã ba vui phải biết, chọc anh Còng yêu chị Ba Beo, chọc thằng Quý yêu Bi. Trong đám đó, tôi chỉ hơn tuổi mỗi Bô, Chuột. Nhưng tôi gọi Bi là Bi, Bi gọi tôi là Bé. Tôi thương Bi nhất, Bi hiền nhất, dịu dàng nhất, và chắc lại hợp với tôi nhất. Lớn lên rồi chúng tôi vẫn hay liên lạc với nhau, chỉ là mỗi người lại mỗi việc riêng, gặp nhau vẫn vui vẻ cười nói, trong tôi lại chẳng có chút khoảng cách gì.

Tôi vẫn thích về ngoại như xưa, mỗi khi đi xa về, nơi đầu tiên tôi trở lại chính là quê ngoại, nó đang dần khác và tôi ước nó chưa từng thay đổi, tôi ước cuộc sống trả tôi về khoảng trời xưa nơi ngoại vẫn nấu cơm bằng bếp củi, khói chiều nghi ngút, nơi đàn trâu thong dong theo chân lũ trẻ về chuồng, nơi mà mợ hai vẫn nấu rượu, Bi Bô vẫn sẽ cùng chúng tôi may đồ búp bê và chơi đồ hàng. Chúng tôi như chưa từng lớn lên, chúng tôi vẫn còn nhỏ.

tuổi thơ

Đoàn tàu Bắc Nam vẫn ngang qua miền quê ấy mỗi ngày, chỉ khác là, lũ trẻ chúng tôi đã không còn ở đó chờ đợi để hú hét rồi đếm toa đến hoa cả mắt. Những ngày ở đây ngang qua ga Nguyễn Thông, tôi vài lần vẫn tự hỏi “Chiếc nào là chiếc chúng tôi hay đếm khi xưa nhỉ?”

Trẻ em ngày nay mất đi niềm vui mà chúng đáng nhẽ phải có, không phải công nghệ, không phải Internet, mà là niềm vui thật sự bên bạn bè và gia đình. Tôi may mắn, sinh ra ở cái thời mà giao thoa giữa cũ và mới, giữa cái tiến bộ và cái lạc hậu, giữa cái đói khổ và cái giàu sang, để tôi được nếm đủ mùi vị của cuộc sống. Cô giáo tôi từng bảo: “Hãy cảm ơn vì các em được sinh ra trong một gia đình không giàu có.” Ngày đó tôi không hiểu, nhưng đến khi tôi hiểu được, thì tuổi thơ hồn nhiên ấy tôi lại chẳng thể kiếm lại.

 

Một vài dòng cho đêm khuya tĩnh mịch, khóc hu hu như một đứa trẻ khiến con bạn cùng phòng tỉnh giấc.Tôi hiểu tại sao sau bao  năm gặp lại, giữa Út, Quý, Lỳ, Còng và tôi vẫn có chút khoảng cách, đó là trưởng thành, đó là vì thời gian đã khiến những đứa trẻ trong chúng tôi biến mất, chúng tôi nhìn nhau với ánh mắt thân quen, nhưng lại chẳng thể mở miệng chào. Đứa trẻ trong tôi năm sáu, bảy tuổi đã ở yên nơi miền quê nghèo, mà chẳng muốn quay về nữa. Có lẽ nên vậy thôi.

© May – blogradio.vn 

Mời xem thêm chương trình:

Giá có thể trốn phố về quê

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top