Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mệt rồi, chỉ muốn quay về với tuổi thơ an yên

2019-07-24 01:15

Tác giả: Ngân Mint


blogradio.vn - Phố thị đã lên đèn, tôi vẫn cứ miên man, giá như những giọt nắng rơi đầy trên cửa sổ còn vương mãi, tôi sẽ đứng lại trong vài khoảnh khắc để quay về với thế giới bình yên thưở đầu.

***

Những chiều hoàng hôn buồn rơi trên phố thị, tôi lặng người tựa lưng vào cửa sổ để những hoang hoải trải dài trên tóc, trên vai, trên những mảnh tâm hồn chưa thành hình, bơ vơ trước lưng chừng tuổi trẻ. Bấy giờ là gần cuối hè, trời trong xanh bàng bạc, đám bạn của tôi đã về quê cả rồi, cả gian phòng chìm trong im bặt. Cái không khí cô tịch nhanh chóng xâm nhập vào lòng, gợi bao nỗi nhớ cố hương da diết khôn nguôi. Tôi bỗng chốc muốn mình bé lại, đi về với những lời ru của mẹ.

Nơi phố thị xa xôi, thật khó để tìm thấy những đồng nội xanh rì ngọn cỏ, trên cao lộng gió cả một khoảng trời. Thời thơ dại, tôi theo đám bạn đi thả diều, từ đầu chiều nắng đổ cho đến khi hoàng hôn xa mờ khuất bóng.  Những đứa trẻ háo thắng coi bầu trời là một cuộc đua, còn con diều như tuấn mã, kéo dây va vào nhau, cắt gọn. Có đứa mếu máo, có đứa đắc ý, hồi ấy bọn tôi xem bầu trời là một điều gì đó bí ẩn và xa lạ, mà những cánh diều ấy có lẽ là những ước mơ đơn thuần và ngây ngô nhất. Năm đầu xa quê, lên thành phố.

Hè tôi vẫn dắt mấy đứa em họ đi thả diều dọc các cung đường vắng, chỉ là những mảng trời bị chia cắt bởi các tòa nhà cao tầng, những tiếng ồn ào vang vọng khiến tôi không còn cảm giác tự do, lâng lâng như chú chim chích năm nào trên đồng nội mênh mông nữa. Hóa ra chính chúng tôi của ngày xưa cũng là những con tuấn mã bị buộc dây cương trên thảo nguyên số phận. Lớn rồi, tôi mới hiểu, hiểu rồi lại càng khó chấp nhận.

Mệt rồi, chỉ muốn quay về với tuổi thơ an yên

Tôi lại gác tay lên cửa sổ nhớ những giọt nắng chiều tà rớt trên mái ngói nhà bên cạnh, nhớ những hàng dừa nối tiếp nhau sau các dãy nhà. Mỗi chiều ngập đầy ráng đỏ, nhớ cái con kênh bốn mùa xanh thẳm, đầy cua càng béo nịch và nhớ cả cái mái hiên nhà bà rộng sân phơi. Rằm tháng bảy, bà tôi gác cái chõng ra sân, đám trẻ con vây quanh, bà chỉ lên những ngôi sao ganh nhau sáng lấp lánh trên dải nhung mùa hạ, kể những câu chuyện xa xôi. Tôi hay ngồi xa xăm, mơ về chàng Trương Chi, về thằng cuội trên vành trăng vàng óng lấp lánh, lấp lánh như một giấc mộng cổ tích.

Tôi thiếp đi thoảng theo hương thiên lí nhè nhẹ, yên bình như nước chảy qua tay. Tôi biết rằng bầu trời mình theo đuổi không bao giờ chỉ là cái mảng xanh nhỏ hẹp bên góc sân nhà bà, tôi đi ra thành phố, gặp nhiều người, nỗ lực làm thêm, bầu trời của tôi rộng hơn rất nhiều, nhưng bầu trời ấy nào đâu xanh mãi. Những ngày mưa giăng ngập lối, những cơn mưa bất chợt làm tôi gục ngã, khắc khoải khôn nguôi , những dối lừa, lòng tham và sự đố kị khiến tôi không khỏi u sầu. Lúc ấy tôi lại chỉ muốn quay về với mảnh trời ngày thơ ấu,  nhỏ nhoi nhưng ngập đầy hạnh phúc, một thứ hạnh phúc đơn sơ mà hoàn mĩ.

Phố thị đã lên đèn, tôi vẫn cứ miên man, giá như những giọt nắng rơi đầy trên cửa sổ còn vương mãi, tôi sẽ đứng lại trong vài khoảnh khắc để quay về với thế giới bình yên thưở đầu. Có đôi khi, chính mình cũng phải bé lại, để xoa dịu mảnh đất cằn cỗi mang tên trưởng thành trong tim, bé lại để tự nói với lí trí rằng: "Mệt rồi, chỉ muốn quay về với an yên", bé lại để tin rằng một ngày nào đó bạn sẽ trở về, trở về trong hơi ấm tình quê.

© Ngân Mint – blogadio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá có thể trốn phố về quê

Ngân Mint

"Chúng lý tầm tha thiên bách độ, Mạch nhiên hồi thủ, Na nhân khước tại, Đăng hoả lan san xứ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top