Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhớ bầu trời tuổi thơ

2019-04-14 08:25

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi nhìn lên bầu trời, tuổi thơ chợt ùa về. Tôi sinh ra và lớn lên tại một gia đình không khá giả, ngôi làng nơi tôi sống cũng vậy. Đất cát, sỏi đá, rơm dạ, những ngôi nhà cấp 4 lợp ngói đỏ là đặc trưng nơi đây.

***

20 tuổi, tôi - một sinh viên đại học. Ban ngày lên giảng đường, tối về nhà hoặc đi dạy thêm, thỉnh thoảng đi tình nguyện... Hai năm sinh viên của tôi trôi qua không vui, không buồn, không yêu đương, không có gì nổi bật hay đặc sắc.

Thình lình thành phố mất điện, tôi cùng đám bạn ra bờ sông gần nhà hóng gió. Bầu trời đêm xám xịt, tối đen, trăng soi không đủ rõ, chỉ là tiếng nước, tiếng than thở và tiếng bấm điện thoại lách cách...

Tôi nhìn lên bầu trời, tuổi thơ chợt ùa về. Tôi sinh ra và lớn lên tại một gia đình không khá giả, ngôi làng nơi tôi sống cũng vậy. Đất cát, sỏi đá, rơm dạ, những ngôi nhà cấp 4 lợp ngói đỏ là đặc trưng nơi đây. Điều mà tôi luôn tự hào dù không có công nghệ hiện đại, tiện nghi đó là không gian sống xanh, cây nhà lá vườn, sự bình yên và sự gắn bó của gia đình, người thân, bạn bè và hàng xóm. Mất điện, bọn trẻ con trong xóm nhanh chóng ra khỏi nhà, tụ tập chơi đủ thứ trò chơi kinh dị: nấp bắn nấp bụp, dọa ma, bắt đom đóm... Gió vi vu qua tóc, bầu trời đầy sao, ánh trăng tròn trịa soi rõ khuôn mặt mỗi đứa trẻ.

nhớ bầu trời tuổi thơ

Bầu trời trong kí ức của tôi là bảy sắc cầu vồng sau cơn mưa rào. Bầu trời ngày xưa khác lắm: trời xanh, cao vút. Từng đám mây trắng lơ lửng, từng đàn chim bay đi bay lại, những con chuồn chuồn bay thấp bay cao, những cánh diều vi vu trong gió, những tiếng reo vang khi bọn trẻ thấy máy bay... Nó khác với bầu trời hiện tại, nơi mà tôi không nhớ mình có ngước lên nhìn mỗi ngày hay không.

Điện thoại bỗng đổ chuông, tôi giật mình, quay trở về thực tại. Thành phố lại đèn, tôi và đám bạn quay về phòng trọ.

Tại sao cùng là bầu trời nhưng lại khác biệt đến thế? Là bầu trời thay đổi hay con người đã đổi thay? Hay đó là quy luật tất yếu của cuộc sống này? Tôi nhận ra rằng “Bầu trời xưa tạo nên tuổi thơ tôi, bầu trời nay tạo ra con người tôi”.

Từ khi lên thành phố đi học, thời gian ở nhà của tôi đếm trên đầu ngón tay. Mỗi tháng một lần, hai tháng một lần, ba tháng một lần thậm chí hơn, khoảng thời gian trở về bên bố mẹ, em trai, gia đình nhỏ ngày càng ít đi. Tôi không còn hằng ngày ngắm nhìn những giọt sương đọng trên lá vào mỗi sớm mai, không còn mỗi ngày ngắm mặt trời mọc, ngắm mặt trời lên đỉnh, ngắm mặt trời từ từ lặn sau những dãy núi; tôi cũng không có nhiều cơ hội để nhìn bầu trời trong xanh, cao vút, nhìn bầu trời xanh dần bị che khuất bởi những đám mây đen báo hiệu trời sắp mưa. Trước đây, những điều này là rất bình thường với tôi, nhưng bây giờ mỗi khoảnh khắc ở không gian sống hơn 18 năm thanh xuân của mình đều trở thành những điều tuyệt vời nhất. Vì vậy, mỗi lần về nhà tôi đều tranh thủ ghi lại từng khoảnh khắc bình dị, quá đỗi thân thương ấy.

nhớ bầu trời tuổi thơ

Nhìn lên bầu trời ấy tôi nghĩ về con đường tình yêu - con đường mơ ước của tôi. Nó không đơn thuần là tình yêu đôi lứa mà là tình yêu thương được vun đắp từ tất cả mọi người, không phân biệt tuổi tác, giới tính, không phân biệt vùng miền, màu da, dân tộc. Ước mong con đường ấy rộng lớn thênh thang, xe cộ đi lại không còn sợ tắc đường; là con đường mỗi sớm mai mọi người cùng nhau tập thể dục, hít thở không khí trong lành; con đường đầy lãng mạn cho các cặp đôi thay vì quán xá huyên náo, lấn chiếm vỉa hè; con đường là con đường đáng được lựa chọn bởi tất cả mọi người và là con đường khi bước lên chúng ta đều cảm thấy thoải mái, vui vẻ, phấn khởi và đầy kiêu hãnh.

Điều tuyệt vời nhất với bạn là gì? Đó có thể là một ngôi nhà cao cửa rộng, đầy đủ tiện nghi; đó là khoác lên mình những bộ đồ thời trang, kiêu kì; đó là cảm giác lãng mạn cùng người yêu đi du xuân, đi bơi vào mùa hạ, đi ngắm cảnh chiều thu hay trao nhau cái ôm qua đông lạnh giá... Với tôi, điều tuyệt vời nhất là khoảnh khắc mỗi sớm mai thức dậy được ngắm mặt trời mọc, được hít thở không khí trong lành, được hòa mình trong những cơn gió phảng phất mùi hoa ổi, hoa bưởi, là khoảnh khắc được đi trong con hẻm nhỏ dọa ma, bắt nạt tụi nhỏ trong xóm, là những ngày ngắm trăng đếm sao trời, là những ngày không còn cảm giác lạc lõng, bơ vơ trước thành phố xa lạ; làm những điều mình thích, mặc những gì mình thấy thoải mái và sống như ngày hôm nay là ngày cuối cùng.

© Lê Thị Nhung – blogradio.vn

 

Mời xem thêm chương trình:

Lối về tuổi thơ

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top