Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng tư về rồi nhớ vị nhót tuổi thơ

2017-04-23 01:02

Tác giả: Giọng đọc: Lan Phương

Những ngày tháng 4 đến, bạn nhớ đến điều gì nhất? Hà Nội gắn liền tôi và tháng tư bằng những bó hoa loa kèn trắng muốt, bằng những chiếc xe đạp thồ chở đầy những quả ngon lành với màu đỏ của nhót chín. Thì ra Hà Nội cũng thế, cũng là mảnh đất yên bình với chút dìu dịu nắng tháng tư và những mẹt nhót đỏ au như trong ký ức của tuổi thơ.

Tháng tư về rồi đấy, mùa nhót tuổi thơ về rồi đấy!

***

Khi gió và nắng hanh hao, mùa nồm ẩm kéo về, đi dọc con phố Hà Nội vào sáng sớm, lòng người có chút khó chịu trong tiết trời chuyển giao, ướt át và lâm thâm mưa phùn. Thế rồi chợt bừng tỉnh khi bắt gặp những mẹt nhót đỏ au theo các bà, các cô trên đôi quang gánh chào mùa về. Đã tháng Tư rồi đấy, mùa nhót về thấy lòng mình rạo rực, đánh thức cả một kí ức tuổi thơ bình dị.

Quê tôi mùa này - nơi có những con ngõ nhỏ lát gạch, phủ mịn rêu xanh, đâu đó khắp những vườn cây, từng chùm nhót chín rực cả góc vườn, đỏ mọng, kết thành từng chùm như những chùm đèn điện nhỏ xinh thắp sáng trong tiết trời âm u. Nhót mọc từng chùm sai lúc lỉu, rung rinh nhức nhối trong cái nắng mới. Từng quả chín đỏ au, mọng nước, phủ đầy phấn trắng lóng lánh như kim tuyến. Tháng Tư, trong cái vất vả nhọc nhằn của đồng ruộng, nỗi lo âu trông chờ lúa vào vụ, từng chùm nhót chín căng tròn đầy như một âm thanh tươi mới và rạo rực nhất.



Mùa nhót về - gợi nhớ một góc tuổi thơ thật dữ dội sâu thẳm trong trái tim cô học trò thôn quê. Thuở còn thơ bé, cũng độ này, lũ học trò chúng tôi cắp sách đến trường vẫn thường rủ nhau đi học sớm, trốn ba mẹ trèo tường vào giàn nhót góc vườn nhà hàng xóm, vặt lấy vặt để cả mẻ nhót rồi tống vội vào bụng áo đã sơvin. Có lần, lũ con trai bị vướng quần vào hàng rào rách toạc cái quần phăng cũ kĩ, lại có lần, bọn chúng tôi bị chó nhà hàng xóm rượt đuổi bở hơi tai. Ấy thế, mà sau mỗi lần thu được “chiến lợi phẩm”, cả lũ lại hí hửng mang vào lớp chia cho lũ bạn, lôi cả gói muối ớt chuẩn bị sẵn ở nhà ra chấm ăn. Từng quả nhót nhỏ xinh hình bầu dục, chín mọng nước, cùi dày luôn là thức quà tuổi thơ khoái khẩu của tuổi học trò.

Cầm trái nhót trên tay khẽ mài vào chiếc quần tối màu cho ra hết phấn, vừa mài vừa ứa cả nước miếng, nhanh nhanh cho đến lúc trái nhót bay hết phấn trắng, lộ vỏ đỏ ửng mịn màng rồi chấm vội chút muối ớt, vị thấm đầu lưỡi tê tê, ngòn ngọt, chua dôn dốt. Lũ chúng tôi, có đứa thích ăn chua thì chỉ mài qua trái nhót, có đứa lại thích ăn ngọt hơn nó sẽ mài nhót cho thật mềm khi ăn sẽ ngọt hơn. Ăn xong lại chát xít cổ họng, mặt nhăn nhó vì vị chua nhéo cả mắt nhưng đứa nào cũng thèm.



Mùa nhót tuổi thơ có cả trong từng bát canh chua mẹ nấu. Mỗi buổi đi làm đồng về trong giỏ của mẹ lúc nào cũng có mấy mớ tôm, mớ cá vẫn còn tanh mùi bùn. Thường thì mẹ sẽ cho cả mẻ vào nồi kho trên bếp, chỉ lựa ra vài con cá diếc, cá rói để nấu canh chua. Món này có một ít rau nấu với cá, lọc một chút mẻ và thả vài quả nhót là ngon tuyệt vời. Nhót làm cho bát canh có vị thơm dịu, chua chua, thanh thanh.

Hà Nội sầm uất là thế mà cũng có lúc bình dị như vậy với những quang gánh đầy ắp hai nong nhót chín, rong ruổi khắp các con phố, làm thổn thức biết bao người con của thôn quê. Tháng Tư về chạm ngõ lại thấy lòng mình xốn xang, dư vị quả nhót chua chua đầu lưỡi vẫn còn đọng mãi trong tiềm thức nhắc nhở về kí ức tuổi thơ đã từng đi qua đầy nhọc nhằn vất vả. Trong những lúc gian khó ấy, vẫn biết yêu những gì mình có, trân trọng và nâng niu thức quà thanh nhã của tuổi thơ.

Tháng Tư Hà Nội, cô sinh viên vội vàng sà vào hàng nhót mua vài quả ăn cho vơi đi nỗi khát khao….

© Trần Tuyết – blogradio.vn

Kịch bản và mix nhạc: Đoàn Hòa

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)

Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.

back to top