Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tất cả sẽ ổn thôi khi sống thật với cảm xúc của chính mình

2020-11-20 01:27

Tác giả: Phạm Thị Kim Ngân


blogradio.vn - Hai người, hai câu chuyện và một kết thúc. Kate và Nguyên đã vượt qua giới hạn mà bản thân đã hoài nghi. Họ sống thật với cảm xúc của chính mình. Nguyên tìm đến hạnh phúc của đời mình. Kate tìm lại chính mình sau một cuộc tình tan vỡ.

***

Một tay ra dấu mời vị khách nữ thưởng thức ly cocktail Hot Toddy còn vương khói thoảng mùi thảo mộc hoà lẫn mùi rượu Whisky vừa được hâm nóng, một tay Nguyên áp nhẹ vào giữa ngực, đầu hơi cúi, chào vội một vị khách nữ đang tiến đến quầy bar nơi Nguyên đứng.

“Cho tôi một ly Rusty Nail”.

Vị khách nữ cúi gằm mặt xuống bàn sau khi gọi ly cocktail được chọn chỉ tầm ba giây chạm mắt trên bảng menu. Cô gái tuyệt nhiên không hỏi thêm Nguyên bất kỳ hương vị của loại rượu pha nào khác trong quán như những vị khách cùng quầy. 

Cô ấy càng khiến Nguyên tò mò hơn khi loại cocktail được chọn đơn thuần là hai loại rượu Scotch Whisky và Drambuie hoà quyện với nhau - một loại rượu pha ưa chuộng của cánh đàn ông, ít có người phụ nữ nào đến quán lại chọn vị rượu đậm nồng nguyên chất đó.

Quả thật, cô gái không phải là vị khách "khác biệt" lần đầu mà Nguyên gặp nhưng ở vị khách này Nguyên cảm nhận được một vẻ gì rất khác so với tất cả khách mà Nguyên đã từng tiếp chuyện.

"Hẳn phía sau ly Rusty Nail đó ẩn chứa một câu chuyện rất đời”.

“Cô có vẻ thích rượu mạnh nhỉ?”.

“Ừm”

Tiếng "Ừm" rõ nhẹ nhưng Nguyên vẫn nhận ra được giữa tiếng nhạc ồn ào của quán rượu về đêm. Một ly, hai ly và đến ly thứ năm cô ấy say ngà. Có một dòng nước sánh lóng lánh còn vương trên khoé mi của cô gái khi chiếc điện thoại rung liên hồi. Cuộc gọi từ "Người cũ", Nguyên vô tình nhìn thấy.

“Cô có muốn thử một loại nhẹ nhàng hơn không?”.

“Tùy anh”.

Nguyên dùng một chiếc ly dạng cổ điển thô to, từ tốn chế rượu Vodka và rượu cà phê Kahlua vào những viên đá, sau cùng đổ một lớp sữa tươi lên mặt tách biệt hai lớp. Nước sóng sánh bên trong khiến lòng người cô đơn bình an.

“Cô dùng thử đi. Đây là cocktail White Russian”.

Cô gái mới mấy phút trước còn gật gù úp mặt xuống quầy bar, sau khi Nguyên ra dấu mời thưởng thức, cô ấy đã nốc cạn một cách nhanh chóng.

“Tốt thật. Một ly làm dịu cơn sóng dữ trong lòng”

Túi quần Nguyên rung lên báo hiệu tin nhắn đến. Là của Vân. Cô ấy nhắn rằng một tuần nữa cô ấy sẽ rời Việt Nam sang Pháp du học. Nguyên cứ ngẩn ngơ nhìn tới nhìn lui màn hình. Mắt Nguyên cô đọng nước.

"Chúng ta sẽ thực sự kết thúc ở đây sao?”

Dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi cô gái đó loay hoay rời khỏi ghế ở quầy bar gọi với về phía Nguyên.

“Cảm ơn anh. Tôi là Kate. Hẹn gặp lại”.

aking-chen

Nguyên trở về nhà với những sự khó hiểu từ cô gái đó. Người đó không giống bất kỳ ai mà Nguyên gặp. Lần đầu tiên, Nguyên có hứng thú với một câu chuyện của người xa lạ. Nguyên có cảm giác câu chuyện của người đó có gắn kết với câu chuyện của mình. Nguyên có một niềm tin mãnh liệt cô ấy sẽ quay lại. Nguyên tin lời hứa của một người say rượu.

Sài Gòn - 10 giờ đêm,

Cơn mưa đầu mùa trút xuống nặng nề nhưng quán rượu vẫn không ngừng đón khách. Có người đến để tránh cơn mưa dữ dội của Sài Gòn về đêm. Có người đến để chạy trốn cảm giác cô đơn ở thành phố. Cũng có người đến chỉ để nhâm nhi một vài hớp rượu sưởi ấm trái tim đã hanh hao lạnh. Mỗi người đến đây đều có một câu chuyện của riêng mình, một câu chuyện thầm kín giữa lòng thành phố xa hoa này.

“Một ly Whisky Sour”

Là cô gái đó. Cô ấy trở lại dịu dàng hơn trong chiếc váy hoa vintage, loà xoà những lọn tóc mây. Cocktail lần này cô ấy chọn có vị rượu Whisky dịu nhẹ hơn bởi có vị của chanh và chút ngọt. Vẻ như hôm nay tâm trạng cô ấy đỡ tệ hơn hôm trước.

“Kate, cô có muốn dùng thử một ly tôi pha không?”

“Anh nhớ tên tôi à?”

“Tôi nhớ. Rất vui vì đã giữ lời hứa trở lại đây. Cứ gọi tôi là Nguyên”.

Nguyên lần lượt đổ ba tầng rượu vào một ly Shooter, dưới đáy là rượu mùi cà phê Kahlua, chính giữa là vị kem tươi béo của rượu Baileys và trên cùng là rượu Cointreau hương vị cam.

“Ly này sẽ uống như thế nào?”

Kate hỏi Nguyên khi Nguyên đang loay hoay đổ lớp cuối cùng lên bề mặt ly.

“Sau khi tôi đốt lớp trên cùng, đợi tắt lửa cho nguội, uống từng tầng hoặc cắm ống hút hút một ngụm từ dưới lên trộn đều trong miệng. Còn không, nếu muốn oách hơn, nhân lúc lửa cháy chưa đủ làm nóng miệng ly, cô kê miệng vào trút một hơi cạn sạch”.

cocktail-la-gi-5

Nguyên đốt lửa châm rượu, ngọn lửa xanh bập bùng cháy loè trước mặt Kate phảng phất mùi thơm của hương cam. Chưa để ngọn lửa cháy lâu, Kate đã dốc nhanh gọn ánh lửa xanh đó vào bên trong cuống họng.

“Có lẽ đó giờ tôi uống sai cách cho loại cocktail này rồi. Uống như thế này mới xứng đáng với tên của nó - B52 Cocktail”. Kate xoay tròn chiếc ly vừa được trút cạn.

Kate làm Nguyên nhớ những ngày mới chập chững vào nghề, khi đó, Vân là bartender kỳ cựu của quán. Cô ấy là người đã dìu dắt Nguyên từng chút một, không chỉ dạy Nguyên cách phân biệt các loại rượu, cách pha chế những loại rượu pha cơ bản, cùng Nguyên mỗi đêm mày mò sáng tạo ra những phiên bản đặc biệt hơn của những loại rượu pha mà Vân còn hướng dẫn Nguyên cả cách tiếp chuyện với khách. 

Nhưng điều khiến Nguyên gắn bó với nghề bartender cũng như gắn bó gần hơn ba năm với cuộc đời Vân chính là ly B52 một hơi trút cạn mà Vân đã gợi ý cho Nguyên, một cách uống uống vội vàng khiến bản thân Nguyên nồng nhiệt, bùng nổ sảng khoái.

“Anh thật giỏi trong cách khiến người ta muốn trút hết mọi tâm sự khi uống ly này vậy. Lựa chọn trở lại đây của tôi có vẻ không phí phạm”.

Cô gái xoay xoay chiếc ly không vừa bị trôi tuột vào dạ dày, cô ấy tiếp lời mặc cho không biết Nguyên có đang lắng nghe lời cô thỏ thẻ hay không, vì tay Nguyên vẫn liến thoắng làm nhanh vài ly cho những vị khách muộn.

“Anh biết không, có thể nói đây là lần uống cocktail B52 tuyệt vời nhất của cuộc đời tôi trong nhiều năm qua khi tôi vẫn cố chấp không chịu đổi cách uống từng tầng cũ rích kia”.

Nguyên ngậm ngùi gật gù vì hiểu rằng để cảm thấy thoải mái với một việc làm mới sau khi đã quen với một việc làm cũ chắc hẳn đã có một sự tác động nào rất lớn đến bản thân từ chính những thứ xảy ra xung quanh. Nguyên cũng đang ở trạng thái như thế. Có cảm nhận rằng Nguyên và Kate hiện tại dường như đang có sợi dây vô hình giữa thành phố.

“Người cũ là người đã dạy tôi uống B52, anh ấy dạy tôi uống từng tầng vì anh bảo uống như thế mới cảm nhận được hết độ ngon của nó. Ngày trước, tôi thật lòng rất thích chúng, mỗi vị như tái hiện một cảm xúc chân thật của cuộc sống này, tất cả thật hòa quyện. Nhưng khi trải qua quá nhiều chuyện, tôi chẳng còn tha thiết từng vị của chúng vì khi nhấm nháp thật chậm, tôi nhận ra chúng miêu tả thật "cay nghiệt" những cảm xúc đã đi qua trong cuộc tình của chúng tôi”.

rượu-cocktail-elleman-3

Kate châm điếu thuốc, rít một hơi dài ảo não.  

“Chúng tôi đã từng có một tình yêu thật dịu dàng, ngọt ngào như lớp kem béo Baileys khi luôn cố gắng làm mọi thứ vì nhau từng ngày. Nhưng cuộc sống là một vòng xoay hối hả, mỗi ngày phải chạy theo những danh vọng, đôi lúc, tình yêu của chúng tôi điên loạn như hương vị của Kahlua khiến tâm trí người ta chếnh choáng để rồi không còn ngày nào để thắp lớp Cointreau”.

“Chúng tôi rơi vào những vực thẳm, thật lãnh đạm, thiếu cảm xúc. Chúng tôi không còn là một đôi Cointreau và Baileys. Tôi điên cuồng tìm lại từng vị ở ly cocktail này, và chỉ có anh chỉ tôi cách uống điên dại này. Nhưng có lẽ bây giờ, tôi yêu say đắm cách uống này”. 

“Trút một hơi cạn, cái cảm giác dịu ngọt mơ hồ đó đi qua thật nhanh hơn là cái nỗi hụt hẫng khi ngụm rượu ít ỏi trôi tuột qua đầu lưỡi và mất hút trong dạ dày. Và có phải họ không dạy tôi cách uống này vì họ chưa bao giờ thấy tiếc cho những tình cảm đi qua?”.

Trong đầu Nguyên như chợt loé lên một tia sáng. Nguyên chợt hiểu lý do tại sao lần đầu tiên Vân pha ly B52 này đã chỉ cho Nguyên cách uống điên dại này. 

Nguyên đã hiểu được cảm giác đau nhói, tiếc khi lớp rượu mon men qua cơ thể rồi trôi tuột qua dạ dày. Một cảm khó chịu lan toả khi chính Nguyên nhớ lại những kỉ niệm giữa mình và Vân. Không đầy một tuần nữa, Vân sẽ chẳng còn ở đây. 

Nguyên định miệng tiếp lời nhưng Kate ra dấu bảo Nguyên hãy lắng nghe cô bởi cô đã có những ngày dài suy nghĩ thật lâu, cô chỉ muốn một người chịu lắng nghe cô nói, lắng nghe cô tâm tình vì thành phố này rất cô đơn, kiếm một người bầu bạn thật khó.

“Tôi từng giấu cảm xúc tồi tệ của mình ở bên trong. Tôi từng nói dối rằng tôi không mệt mỏi khi giữ từng đoạn tình cảm giữa tôi và họ. Tôi từng bảo rằng tôi không cô đơn giữa những ngày dài một mình trong căn hộ. Tất cả chỉ là tôi thiếu can đảm”. 

“Thật lòng, tôi đã đi ngược lại mọi thứ diễn ra trong bản thân mình. Chân tôi đã mệt khi mãi chạy theo một người có lẽ đã chẳng còn yêu thương mình. Tôi đã cùng họ đi qua sóng gió nhưng có lẽ duyên của chúng tôi chỉ đến đây thôi. Sẽ đến lúc muốn chạy trốn thật nhanh khỏi thành phố này. Chạy trốn thật sâu vào nơi không có người đó. Có phải chỉ cần đủ can đảm thì sẽ làm được, đúng không?”.

chưa-dung1

Nguyên cứng đơ người, tròn xoe đôi mắt lưng tròng nhìn Kate vì chính Nguyên cũng đang đi tìm câu trả lời chỉ cần can đảm đối diện với lòng mình thì tất cả sẽ được giải quyết ổn thoả. Kate không vội đòi hỏi Nguyên một đáp án chính xác, cô ra dấu bảo lên thêm một cốc rượu Whisky.

Một tháng trước khi bay về Hà Nội, Vân cũng đã cho Nguyên thưởng thức một ly B52 nhưng Vân muốn Nguyên thử nó bằng cách uống từng tầng của ly cocktail. Nguyên cảm nhận rõ rệt được vị của từng loại rượu. Mỗi loại một vị ngon rất riêng biệt. Mỗi lớp rõ rệt được cảm xúc thăng hoa của tình yêu giữa Nguyên và Vân.

“Nguyên biết em thích lớp nào nhất trong B52 không?”

“Lớp Baileys, đúng chứ?”. Nguyên đáp nhanh vì nghĩ rằng con gái thường thích lớp rượu ngọt béo.

“Không phải. Em thích lớp Cointreau, bởi nó giống Nguyên. Một Nguyên dịu dàng sâu kín đến lạ. Nếu không đốt cháy với cồn thì người khác còn tưởng rằng Nguyên là người không có tình yêu, lạnh nhạt và thiếu cảm xúc. Nhưng Nguyên với em là người giỏi nắm bắt cảm xúc đối phương nên em biết Nguyên hiểu tất cả những gì em đã làm cùng với Nguyên”.

Nguyên tựa lưng vào tường, ngắm khuôn mặt tròn đầy đặn phúc hậu của Vân một hồi thật lâu. Rượu lâng lâng trong cơ thể Nguyên khi đã bốn ly cocktail vừa len lỏi qua dạ dày. 

Nguyên đã có những đêm dài suy tư về mối quan hệ của cả hai sau khi Vân thông báo cô ấy sẽ đến Pháp du học bốn năm. Nguyên chưa từng muốn đánh mất Vân, Nguyên có thể chờ Vân về nhưng những suy nghĩ về cuộc sống một mình nơi đất khách không người chăm sóc Vân, Nguyên lại thốt ra những lời cả Vân và Nguyên đều không muốn. 

Nguyên nói lời tạm dừng mối quan hệ Vân trong một đêm mưa lớn khi tất cả mọi người đã rời quán sau khi làm tiệc chia tay Vân. Ngay giây phút lời nói thốt ra từ miệng Nguyên, Vân mắt ngấn lệ rời đi, giữa họ lập tức có một bức tường ngăn cách. Tiếng mưa như tiếng thét gào của Nguyên "Đừng đi”.

“Đêm mai sẽ đêm cuối cùng tôi ở thành phố này, tôi đã đồng ý với công ty chuyển công tác ra Hà Nội làm việc”.

“Cô chắc chứ? Trốn chạy vì bản thân không đối diện được hiện thực, có phải đau lòng không?”.

ngayanhdi

Nguyên hỏi Kate như đang tự hỏi chính bản thân của mình.

Gạt tàn điếu thuốc vào hộp gạt, Kate tắt vội khói, uống cạn ly Whisky. Nguyên thấy nước mắt Kate đọng rõ giọt to.

“Có một dạo tôi đốt thuốc rất nhiều, nhiều đến độ tôi không còn đếm số thuốc mình hút nữa. Nhưng đến một lúc, tôi nhận ra thì ra nó không tốt và bổ béo như tôi nghĩ. Tôi đã kìm nén mọi cơn thèm và cật lực cai thuốc gần như mấy tháng qua, có đôi lúc sẽ nhớ đến thèm thuồng, tôi sẽ đốt một điếu rồi rít một hơi như nãy. Tình yêu với tôi bây giờ cũng thế, ngọt ngào đó nhưng cũng đến lúc cần một sự quả quyết, cơ hội cho bản thân rút lui.”

Nguyên im lặng lắng nghe. Lần đầu tiên trong những ngày làm việc ở quán, câu chuyện của Kate là câu chuyện mà Nguyên chẳng biết mở lời tiếp chuyện như thế nào vì có lẽ Kate mới chính là người đã mở một nút thắt cho cả câu chuyện của Nguyên và Kate. 

Nguyên đã nhụt chí từ những ngày Vân bước đi, Nguyên chưa bao giờ tự tin vào một mối quan hệ yêu xa. Nguyên chưa từng can đảm nói rằng "Anh sẽ chờ em, Vân" thay vì chọn tạm dừng mối quan hệ khi còn yêu quá nhiều và Kate cũng thế, cô ấy chưa từng dám đứng trước mặt người ấy và nói lời rời đi vì những tổn thương mà họ đã gây ra.

Cơn mưa Sài Gòn đã thôi nặng hạt khi trời sắp chạm đỉnh 12 giờ. Kate thả lỏng người xuống ghế.

“Cảm ơn anh đã lắng nghe câu chuyện của tôi. Hẹn gặp nhau lần cuối vào ngày mai”.

“Tôi mời anh một ly”.

“Cô sẽ chọn gì cho tôi ngày hôm nay?

“Old-fashioned, một ly gợi mở nhiều không gian suy nghĩ”.

“Cho cô, cocktail Pink Lady”.

taste-watershed-kitchen-_-bar-clover-club-cocktail

Kate xoay một vòng ly Pink Lady, cô tấm tắc khen ngợi tài pha chế của Nguyên. Hôm nay, Kate đã cười nhiều hơn. Một nụ cười nhẹ nhõm lòng chứ không phải nụ cười gắng gượng. 

Nốc ngụm cocktail Old-fashioned từ một người lạ, Nguyên xốn xang, đã bao lâu rồi Nguyên chưa uống lại thức uống do mình pha chế. Vị rượu Whisky đăng đắng lan tỏa khắp khoang miệng nhưng rồi dịu nhẹ đi vì có những viên đường được tán nhuyễn ban đầu.

"Tạm biệt Nguyên. Hà Nội nhớ Sài Gòn, ở lại tốt nhé"- Tin nhắn Vân gửi run bần bật trong túi quần của Nguyên.

"Mình làm lại từ đầu có được không Vân? Anh nhớ Vân. Chờ anh ở Hà Nội, Vân nhé!".

Nguyên gửi nhanh dòng tin nhắn cho Vân.

Nguyên nắm chặt điện thoại, mắt nhắm chặt, hít thở hơi thở lúc ngắn lúc dài. Và rồi Nguyên như vỡ òa khi tin nhắn đáp lại là lời chờ Nguyên ở Hà Nội của Vân.

“Cảm ơn cô”.

Nguyên nở nụ cười hạnh phúc nhìn về Kate.

“Vì điều gì?”.

“Vì tất cả”.

Kate cong khóe môi cười nhẹ rồi tiếp tục nhâm nhi ly Pinky Lady. Ngày đó, Kate cũng đã vô tình nhìn được những dòng tin nhắn Nguyên mong muốn làm lành với Vân rồi lại được thay thế bằng những dòng cự tuyệt tình cảm của cả hai. 

Kate biết Nguyên còn luyến tiếc đoạn tình cảm của mình rất nhiều chỉ là Nguyên không tự mình biết được điều đó. Kate đã cố tình thúc giục Nguyên đưa ra lời quyết định cuối cùng trước khi quá trễ khi kể về câu chuyện của chính mình.

cai-om-that-chat

Hai người, hai câu chuyện và một kết thúc. Kate và Nguyên đã vượt qua giới hạn mà bản thân đã hoài nghi. Họ sống thật với cảm xúc của chính mình. Nguyên tìm đến hạnh phúc của đời mình. Kate tìm lại chính mình sau một cuộc tình tan vỡ.

Không biết hữu duyên hay vô tình họ đã đặt cùng một chuyến bay ra Hà Nội. Nguyên đeo tai nghe ngồi cách Kate hai hàng ghế. Kate nhoài người về phía cửa sổ lướt nhìn hết mọi thứ xung quanh. Máy bay cất cánh chở hai tâm hồn hoá nỗi niềm bay trên nền trời xanh.

© Phạm Thị Kim Ngân  - blogradio.vn

Xem thêm: Bỏ lỡ một người, bỏ lỡ một đời

Phạm Thị Kim Ngân

Your future depends on many things, but mostly on you

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top