Lời nhắc nhở trưởng thành của tuổi mười tám
2017-08-10 01:25
Tác giả:
Mười tám, ngưỡng cửa chưa bao giờ là dễ dàng bước qua. Đây có lẽ là cột mốc khiến nhiều người nhớ nhất. Có bức màu sắc cổ điển, có bức phá cách lấm lem đa màu rồi lại có bức chỉ duy những gam màu buồn. Cảnh sắc dần đa dạng, chẳng còn giản đơn, ngây ngô, nó đã bắt đầu có chiều sâu của tâm hồn. Nét vẽ ẩn chứa chút ưu tư, sầu não, đôi chút bức phá, năng động, thoát dần khỏi sự nguệch ngoạc, thờ ơ. Và nghệ nhân họa nên bức tranh đấy không ai khác ngoài bản thân mình.
Mười tám, liệu ta làm được những gì?
Mười tám, văng vẳng xung quanh tai ta “Đã trưởng thành rồi, tự lập đi nào”, nhưng rồi vẫn mông lung những định nghĩa quen thuộc.
Mười tám, là chấp nhận chuỗi ngày an yên đã kết thúc. Đã không còn những ngày dậy muộn, chạy thật vội với ổ bánh mì trên tay đến lớp. Đã không còn hồ hởi đùa vui hồn nhiên. Là phút giây ta biết mỗi mai thức dậy, chẳng thể nào gặp mặt, nhìn nụ cười, gương mặt ngái ngủ vì bài vở nhiều của bè bạn. Tiếng giảng bài của thầy cô mãi chỉ còn là ký ức.
Mười tám, là bắt đầu một cuộc sống mới ở một nơi xa, nơi ta từng mơ ước hay là một chốn đang nâng đỡ bước đường ta đi. Khi đó, ta lại tập tiếp xúc với nhiều người, học và từ bỏ một vài thói quen.
Mười tám, cám dỗ cuộc đời đầy rẫy, ta sẽ đi qua nhẹ nhàng chứ? Những lời đường mật, những cơ hội thăng tiến ảo với những chiêu trò cũ, mới hoành hành khắp nơi. Là lúc buộc ta phải vững lòng, bình tĩnh, chẳng khéo lại là con mồi của những kẻ đi săn chuyên nghiệp.
Mười tám, qua rồi thuở những cuộc tình gà bông. Thứ tình cảm học trò vốn dĩ xuất phát từ những chân thành, không lo toan, không tính toán. Ta bắt đầu nếm trải cái vị chín chắn, biết lo lắng cho cuộc sống, biết chan hòa, sẻ chia mọi thứ của một thứ tình yêu sinh viên. Chặng đường tình cảm ngưỡng đầu của trưởng thành.
Tuổi mười tám, độ tuổi đẹp nhất thanh xuân. Ngưỡng của bỡ ngỡ, lo âu, đôi lúc thẫn thờ chẳng hiểu nổi ta đang nghĩ gì. Mọi thứ cứ rối như tơ vò, cứ loay hoay định hình bản thân, chứng tỏ năng lực với gia đình, xã hội. Cái tuổi thật chông chênh, hững hờ, và rồi có vấp ngã cũng đỗi thường tình.
Mười tám, nơi phía dưới dốc núi, cứ cố gắng, cố gắng mỗi ngày, không lâu ta sẽ leo lên được đỉnh núi. Nơi đấy sẽ trả lời những câu hỏi ẩn khuất trong lòng bấy lâu của ta.
© Kim Ngân – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?