Sự tích con dã tràng
2014-03-22 00:11
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Hằng Nga
Truyện dành cho bé - Ngày xưa có một cậu bé tính rất hư, không bao giờ cậu chịu nghe lời của người lớn. Điều đó làm cho mẹ của cậu rất phiền lòng. Đã lớn rồi mà cậu vẫn ham chơi. Hôm đó mẹ nói với cậu bé vào rừng kiếm củi. Cậu bé gật đầu, cầm dao vội đi. Nhưng đi giữa đường thấy một đám trẻ đang chơi thả diều, thế là cậu bé sà vào quên ngay chuyện đi lấy củi cho mẹ. Mẹ ở nhà, đợi lâu quá, không thấy cậu bé về, đành một mình vào rừng lấy củi. Sức yếu, chặt củi chẳng được bao nhiêu, mãi tối mịt mẹ của cậu bé mới về. Về đến nhà, thấy ngôi nhà im ắng, bếp nguội lạnh, mẹ biết, cậu bé mải chơi vẫn chưa về, bà rất buồn.
Có hôm chum nước ở đầu hồi không còn một giọt. Mẹ đi làm đồng về vừa khát, vừa đói, bà bảo cậu bé mang thùng ra sông xách một ít nước về nấu cơm. Cậu bé “ dạ” một câu rồi xách thùng đi. Đi đến gần bờ sông thấy một đám trẻ đang đánh đáo, cậu bé quên phắt ngay chuyện mẹ dặn, vứt thùng gánh nước bên rệ đường, lao vào đánh đáo cùng đám trẻ. Bà mẹ chờ ở nhà lâu quá, đành sang nhà hàng xóm xin nước về nấu cơm. Xách thùng nước quá nặng, mới đi được nửa đường, sức lại mệt, vấp phải một hòn đá, mẹ ngã xuống, bất tỉnh. Mọi người thấy vậy, vội đỡ bà mẹ vào nhà rồi họ chạy bổ đi tìm cậu bé.

Cậu bé hay tin, vội chạy về nhà, thấy mẹ như vậy thì cậu rất ân hận về những việc làm của mình. Mẹ của cậu bé tỉnh dậy, nhìn thấy con, nói thều thào:
- Con ơi! Mẹ già rồi, không biết còn sống với con được bao lâu nữa. Con phải nghe lời mẹ, chăm làm, đừng ham chơi. Con lười biếng, không nghe lời mẹ, cuối cùng đời con sẽ khổ.
Những tưởng mẹ nói như vậy, cậu bé sẽ nhận ra lỗi lầm của mình mà sửa chữa. Nhưng, không ! Ở cậu bé, tính nào vẫn tật nấy, ham chơi hơn ham làm. Điều đó khiến cho mẹ của cậu bé buồn lắm.
Năm đó, ở vùng quê của cậu bé nước biển gần cửa sông dâng cao, đúng lúc mẹ của cậu bé bị ốm. Còn cậu bé lúc này vẫm mải chơi tận đẩu, tận đâu. Nhìn dòng nước mênh mang trước nhà, mẹ của cậu bé lo lắm.Nước cứ dâng thế này ,chẳng bao lâu nữa là đến nền nhà này mất thôi. Nếu mình không tôn cao nền nhà, thì nước sẽ tràn vào, lấy chỗ nào mà tránh? Nghĩ như thế, mẹ của cậu bé gắng gượng ngồi dậy, lấy cái cuốc bổ đất, đắp nền. Mẹ làm cật lực, nhưng sức có hạn, lại đang bị ốm, chỉ làm được một lúc, bà gục xuống.
(...)
Tác giả: Trần Kỳ Trung
Người đọc: Hằng Nga
Biên tập và kĩ thuật: Hằng Nga
Sản xuất và quản lí: Dalink Studio Group - Công ty CP Truyền thông VNNplus
Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)
Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?