Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sài Gòn chiều nay có mưa chăng?

2018-10-16 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Mẹ tôi luôn có một nỗi sợ. Bà sợ mưa. Bà sợ những cơn mưa chiều sẽ diễn ra như những gì mà bản tin dự báo thời tiết đã báo trước đó. Ấy nhưng, bà vẫn bán dù biết trước điều đó.

***

Tám giờ ba mươi phút sáng, ngày thứ bảy, tôi thức dậy trong tiếng kèn Tây đưa tang cho một người hàng xóm.

Bầu trời thì xanh với mây trắng trôi bồng bềnh, trôi lững lờ trên cao. Chúng gợi ra cảm giác bình yên cho bất cứ ai nhìn chúng. “Hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời”. Đây là những gì mà tôi có thể nghĩ đến ngay khi nhìn thấy chúng qua ô cửa sổ. Tuy nhiên, trái ngược với khung cảnh bình yên với trời xanh, mây trắng trên cao là tiếng kèn Tây đưa tang làm quặn lòng người ở phía dưới.

Đám tang này là của một cụ bà lớn tuổi, nó đã diễn ra được mấy ngày. Giờ đây sau bao nghi thức cần thiết thì cuối cùng một con người nữa lại sắp hoàn thành một chặng đường đời của mình, về lại với hư vô.

Khi ta ra khỏi dòng đời, ta rời bỏ đi quá khứ của ta, ta đặt dấu lặng cho hiện tại ta và ta dùng dấu chấm hết với tương lai ta. Rốt cuộc, sau tất cả, cái ta đem đi, cái ta còn giữ bên mình khi rời đi là gì?

Sài Gòn chiều nay có mưa chăng?

Có những người cả một cuộc đời chỉ chăm chăm tới những gì người khác có mà mình không có, luôn ao ước được như họ. Những người đó, họ luôn sợ chỉ một phút lơ đãng họ sẽ không được như những người mà họ ao ước, dù rằng thực tế họ chẳng làm gì ngoài ước ao. Để rồi khi nhắm mắt xuôi tay, họ cầm nắm được gì nữa ngoài ước muốn chưa được thỏa lấp của chính mình.

Có những người cả một cuộc đời chỉ lo đi về phía trước mà không bao giờ dừng bước ngoái nhìn. Đối với họ, tiến lên là mục đích sống duy nhất, bất chấp mọi thứ mà họ có thể đánh mất. Để rồi khi ra đi, họ chẳng để lại gì cho những điều họ đã lướt qua.

Nhưng đáng sợ hơn cả là những người cả một đời luôn sợ. Họ sợ cuộc sống là những cơn bão, họ lo rằng những cơn bão đó sẽ hủy diệt họ. Để rồi ở đoạn kết cuộc hành trình, họ chẳng bao giờ biết niềm vui được đắm mình trong những cơn mưa cuộc sống, dù sao đó có thề là một trận cảm nặng và kéo dài.

Sài Gòn chiều nay có mưa chăng?

Mẹ tôi, bà là một người bán hàng ăn. Gánh hàng ăn của bà thật chất chỉ là một chiếc xe đẩy với chiếc tủ kiếng bên trên cùng nào đũa, nào muỗng, nào tô… đặt nơi đầu ngõ. Bà luôn có một nỗi sợ. Bà sợ mưa. Bà sợ những cơn mưa chiều sẽ diễn ra như những gì mà bản tin dự báo thời tiết đã báo trước đó. Ấy nhưng, bà vẫn bán dù biết trước điều đó.

Đôi khi tôi tự hỏi phải chăng cái bà sợ không là những cơn mưa mà là sự hối tiếc khi không được làm điều mình muốn.

Mười một giờ mười lăm phút. Đám người đưa tang, giờ có lẽ, cũng đã đưa bà lão ấy tới đích cuối của cuộc đời bà. Bản tin dự báo thời tiết lại đưa tin.

“Chiều nay mưa mẹ ơi”. Tôi báo với mẹ tôi và bà chỉ ậm ừ. Tôi tự hỏi liệu điều đó có thực sự đáng quan tâm hay không. Nếu mưa thì sao, nếu không mưa thì sao. Kết quả vẫn chỉ là mẹ tôi vẫn bán. Điều đó giống như là ta vẫn phải thở, vẫn phải ăn, vẫn phải tiếp tục sống cho tới khi không còn tiếp tục được nữa.

Vậy hà cớ gì phải lo Sài Gòn có mưa chiều nay không. 

© Mun – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

back to top