Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sài Gòn những ngày vắng người vắng tình

2017-11-12 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Sài Gòn chẳng đủ lạnh để nỗi cô đơn được trọn vẹn. Vậy thì cứ mưa đi cho người ta sướt mướt trông có vẻ buồn thê lương. Thôi thì mùa này, đành phải gói những yêu thương trăn trở vào lòng, bước ra đường ngập tràn nắng trong và gió hiu hiu, tận hưởng những ngày cuối năm vui vẻ, quên mình đi mà sống, quên buồn đi mà sống.

***

blog radio,  Sài Gòn những ngày vắng người vắng tình

Lại đến tháng của những chiếc lá.

Ngày tháng sao dài rộng quá, vậy mà, thoắt cái đã đến mùa đông.

Sài Gòn làm gì có mùa đông. Có chăng là những ngày có gió bay nhè nhẹ, lá bắt đầu rơi và người ta không còn nhìn thấy những cơn mưa dai dẳng.

Tôi vẫn còn nhớ con đường có hàng me xanh ấy, ngang qua một bãi rửa xe, ngang qua một khu đất ẩm mọc đầy cỏ lau, ngang qua một tòa cao ốc, ngang qua xóm trọ nghèo, ngang qua một ngôi đình nho nhỏ. Thời sinh viên vẫn đạp xe đi về trên con đường ấy. Đường Sài Gòn là những đoạn đường bằng lì, không uốn quanh, không dốc dác như phố núi nơi tôi hằng nhớ. Vậy mà cũng dừng lại thở hổn hển rồi rủ nhau ghé vào quán ven đường giải khát.

Mùa mưa trời ngập lụt, xe tắt máy, hai người trẻ chung một chiếc áo mưa, khúm núm núp vào nhau nghe hơi ấm tỏa ra từ những giọt mồ hôi nặng trĩu. Vất vả. Sống ở thành phố này thật vất vả.

Vì thế mà tôi thích những tháng này. Trời dịu đi và mỗi khi ra đường nếu có lỡ đụng xe, người ta vẫn cảm thấy mình có lỗi nhiều hơn nên giả vờ quày quả bỏ đi, giả vờ như chẳng có chuyện gì.

Những tháng này, hai đứa ra bờ sông hóng gió. Mùi khó chịu của những dòng kênh rạch ở đây vẫn có thể dễ chịu khi tôi nghe tiếng đàn êm ru cất lên. Bầu trời chiều ở đây chẳng có gì đẹp cả, nhưng những làn khói trắng bên kia sông thì đẹp. Tôi cảm nhận điều đó bằng tất cả khối óc và con tim của tuổi trẻ. Tôi mường tượng ra cảnh trong bài hát “Chị tôi”, và tiếng đàn của anh lại cất lên bên cạnh, da diết.

blog radio,  Sài Gòn những ngày vắng người vắng tình

Mùa đông là mùa của hạnh ngộ. Mùa này có nhiều sinh nhật của những người mà tôi yêu thương. Thường thì sẽ ôm nhau, nếu đang co ro nơi phố núi. Nhưng ở đây tiết trời vẫn nóng ẩm, chỉ đôi chút hanh khô từ phương Nam ùa về. Thế nên người ta không ôm nhau, đặc biệt là ở ngoài đường vào buổi trưa. Người ta vào quán cà phê máy lạnh, nhạc rên rĩ một chút cho có vẻ ẩm ương, ở đó người ta ôm nhau được, và ngủ say trong tiếng nhạc cho đến tận khi giật mình thấy ngoài kia trời đã tối và mát trong. Vậy là mùa đông rồi đấy.

Đến mùa đông sau đó thì không còn bên nhau nữa. Rời cái quận nhỏ bé ấy mà đi, mỗi người một hướng. Nhưng vẫn là Sài Gòn. Ra trường rồi vẫn bám víu Sài Gòn để vớt lấy chút danh dự của kẻ đi học xa mấy năm trời. Quê hương đang đợi gọi tên mình, chờ đợi vinh quang.

Sài Gòn mùa vắng những cơn mưa chứ chẳng phải Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa. Sài Gòn mà vắng những cơn mưa lại càng buồn hơn nữa. Như người vắng người, tình vắng tình.

Mùa này thời tiết đẹp đấy. Nhưng rồi người ta vẫn nhớ những cơn mưa, như nhớ da nhớ thịt, nhớ mùi hương, dù xấu xí, dù hôi hám.

Sài Gòn chẳng đủ lạnh để nỗi cô đơn được trọn vẹn. Vậy thì cứ mưa đi cho người ta sướt mướt trông có vẻ buồn thê lương. Thôi thì mùa này, đành phải gói những yêu thương trăn trở vào lòng, bước ra đường ngập tràn nắng trong và gió hiu hiu, tận hưởng những ngày cuối năm vui vẻ, quên mình đi mà sống, quên buồn đi mà sống.

Mùa nào cũng sẽ có những kỉ niệm riêng.

© Dao Vu Hoang Vy – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top