Quỷ Thê_phần 2
2014-06-11 16:48
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù
"Vết thương của vương gia đã đỡ nhiều chưa?" Lão nô bộc hầu hạ Sở Diệp cả đời quan tâm hỏi.
"Không sao."
Lão nô nói: "Sao lúc nãy vương gia không để công chúa vào nhìn tiểu thư Lục Vân, đằng nào thì sau này Vương gia cũng phải cưới Lục tiểu thư..."
"Sau này ta không cưới ai vào cửa nữa." Sở Diệp đột nhiên nói. "Nữ chủ nhân, một người là đủ rồi."
Lão nô ngẩn người, rồi thở dài nói: "Hôm nay Vương gia làm như vậy là để diễn cho người ta xem, nhưng nếu ở trong phòng công chúa, công chúa chính là nhân chứng tốt nhất cho ngài, sẽ đánh tan sự nghi ngờ của mọi người. Nhưng ngài lại thà để Lục tiểu thư đến vương phủ làm chứng cho mình... Chẳng lẽ Vương gia sợ đao thương không có mắt, làm công chúa tổn thương hay sao?"
Sở Diệp im lặng không đáp. Lão nô lại nói: "Vương tha thứ cho lão nô nói thẳng, nếu sau này Vương gia trả được đại thù, với tính tình của công chúa Triêu Dương, e rằng..."
"Ngươi lui ra đi. Ta muốn nghỉ ngơi." Sở Diệp khoát tay, không muốn nghe nữa.
Chuyện đó sao hắn lại không hiểu, nhưng có nhiều chuyện càng nắm chặt lại càng đau đớn, nhưng lại không chịu lui một bước để trời yên biển lặng, không có nguyên nhân nào khác, chẳng qua chỉ không nỡ mà thôi.
"Ồ, hóa ra là thiên kim tiểu thư của Lục tướng quân."
Triều Triệt đương nhiên biết Lục Vân, thiên kim tiểu thư của Tái Bắc đại tướng quân, là một giai nhân có tiếng, là thanh mai trúc mã của Sở Diệp. Hai năm trước cùng Sở Diệp từ Tái Bắc về triều. Triều Triệt thầm nghĩ, thảo nào Sở Diệp lại đưa người vào trong thư phòng che chở, hóa ra người kia mới là báu vật của hắn, mà người xấu chia uyên rẽ thúy lại chính là nàng.Nhưng nếu đã làm người xấu, đương nhiên phải xấu triệt để.
Nghĩ như vậy, Triều Triệt ra khỏi chỗ nấp, cao giọng nói: "Lục tiểu thư, hoa trong Tấn vương phủ không thể tùy tiện hái." Nàng hơi hất cằm, đứng thẳng lưng, cao ngạo đi về phía Lục Vân: "Khi xưa ta gả vào vương phủ, chính tay Sở Diệp trồng cho ta, mặc dù không phải giống hoa quý giá gì, nhưng cũng là báu vật trong lòng ta, mong Lục tiểu thư đừng giành đồ vật yêu thích của người khác."
Nụ cười trên môi Lục Vân cứng lại, quay đầu hành lễ với Triều Triệt, nhưng cũng không giải thích. Triều Triệt nhếch môi nói: "Trả hoa lại cho ta, cho dù phải chết, ta cũng không chấp nhận để kẻ khác lấy đồ của ta."
Lời nói sắc bén đâm vào người, thiên kim tiểu thư của Tái Bắc đại tướng quân sao có thể nhịn được, cau mày giận dữ, cười lạnh: "Chẳng qua chỉ là mấy đóa hoa mà thôi, nếu tỷ tỷ muốn, muội muội trả lại cho người là được, trước sau gì muội muội cũng vào vương phủ, chúng cũng sẽ thuộc về ta mà thôi."
Triều Triệt nheo mắt, nói thẳng: "Chỉ cần công chúa Triêu Dương ta còn sống, sẽ không cho phép Tấn vương gia tái giá. Ngươi nên từ bỏ ý niệm trong đầu đi."
"Công chúa nói lời này quá ngang ngược rồi, A Diệp muốn lấy ai..."
"Ngươi đang gây sự với ta sao?" Triều Triệt cắt ngang lời cô ta, nàng không để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội khuyên can, phất tay một cái tát thẳng vào mặt Lục Vân, đánh nàng ta không kịp trở tay. Triều Triệt lạnh lùng ra lệnh: "Người đâu, vả miệng cho ta."
Người hầu phía sau tiến lên giữ chặt Lục Vân, Lục Vân hét lớn: "Công chúa Triêu Dương, ngươi khinh người quá đáng!"
"Khinh người quá đáng thì sao, lúc công chúa Triêu Dương ta hoành hành ở kinh thành, không biết ngươi còn đang giễu võ giương oai ở nơi hoang dã nào, hôm nay dám mưu toan giật chồng với ta à! Ngươi hãy nhớ cho kỹ, ta không sợ bị khiêu khích, càng không sợ so thủ đoạn, ngươi có thể đấu với ta, có thể nghĩ cách ám hại ta, nhưng phải biết kết cục của ngươi sẽ khó coi đến mức nào."
"Triều Triệt."
Bên ngoài vườn vọng tới một tiếng gầm, Triều Triệt ngẩng đầu, thấy sắc mặt khẩn trương của Sở Diệp đang vội vàng đến. Hắn kéo Lục Vân ra phía sau lưng mình, Lục Vân liền khóc nức nở.
(...)
Tác giả : Cửu Lộ Phi Hương
Người dịch: Hắc Gia
Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù
Kỹ thuật: Nhím Xù
Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.