Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quê nhà những ngày bình yên

2018-10-14 04:23

Tác giả: Giọng đọc: Hà Diễm

Con lớn lên cùng những câu chuyện cổ, những đêm ngửa mặt ngắm ông Thần Nông, đàn vịt trời, và cả những cuộc phiêu lưu bắt đom đóm trong mưa…Hương mùa thu man mát, lành lạnh khiến những đêm trung thu càng đáng nhớ hơn.

***

Quê nhà những ngày mưa gió ấy thật yên bình. Nơi ấy không ồn ào bởi tiếng còi xe, tiếng gắt gỏng tranh đường, những bộn bề công việc hay sự kèn cựa để mưu sinh.

Mưa mát lành trong đôi mắt trong veo của đám trẻ! Còn gì vui hơn khi cùng chúng bạn nô đùa dưới mưa? Mưa đưa con về lại tuổi thơ ngỡ như chìm vào vùng cổ tích khiến con thần mặt tiếc ngẩn tiếc ngơ một điều gì đó không bao giờ trở lại. Sao mà nhớ quay quắt những tháng ngày xưa cũ ấy, những nỗi nhớ có lúc như mơ hồ nhưng có lúc lại rõ ràng như vừa mới đây thôi.

Con nhớ những sợi nhớ, sợi thương trong lời ru của mẹ. Con ước gì được rúc vào lòng mẹ với tấm áo nâu sờn, cũ kĩ, những giọt mồ hôi ấm áp tình quê hương.

Con nhớ những trưa thu yên ả, dáng mẹ gầy liêu xiêu trong tiếng hò bên triền đê lộng gió. Để rồi chỉ nhìn từ xa, con đã nhận ra hơi ấm của mẹ, con nhảy cẫng lên chạy về phía bóng dáng ấy và ôm chầm lấy mẹ. Hai mẹ con dắt tay nhau cười rúc rích và trở về nơi mái tranh nghèo sậm màu mưa nắng.

blog radio,  Quê nhà những ngày bình yên

Con nhớ những ô mạ mùa thu xanh mơn mởn, dáng mẹ lưng cong xuống ruộng cày. Đám bùn nức hương gieo hy vọng để mẹ dãi gió dầm mưa nuôi chúng con.

Con nhớ khoảng sân rộng nhà bà nội, nhớ những đồi sim tím ngát hương cuối làng, nhớ cả những dòng sông êm ả, mềm mại như những dải lụa đào dịu dàng vắt qua làng êm đềm như những bài thơ. Những điều ngọt ngào nhưng lại quá xa xôi.

Con lớn lên cùng những câu chuyện cổ, những đêm ngửa mặt ngắm ông Thần Nông, đàn vịt trời, và cả những cuộc phiêu lưu bắt đom đóm trong mưa…Hương mùa thu man mát, lành lạnh khiến những đêm trung thu càng đáng nhớ hơn. Chúng con bận rộn để tự tay làm những chiếc đèn ông sao cho riêng mình. Chỉ vài thanh tre với một ngọn nến nhỏ lung linh vậy mà cũng khiến chúng con hì hục cả ngày trời. Mồ hôi lấm tấm, mệt nhưng vui. Tình bạn trong nghèo khó, khắc khổ của đám bạn chăn trâu là tình bạn không chút toan tính và trong sáng nhất đời con. Chúng con rước đèn, tùng rinh rồng rắn qua khắp làng để rồi đứa nào đứa nầy mệt nhoài người nhưng vẫn đua nhau cười nắc nẻ.

blog radio,  Quê nhà những ngày bình yên


Vậy đấy, trung thu nơi làng quê cũng mộc mạc, chân chất, và thảo thơm như tấm lòng người quê. Lại một mùa trung thu nữa sắp về. Trung thu nơi đô thành dù có đủ đầy và rực rỡ đến mấy cũng không bao giờ sánh được những trung thu yên bình và ấm áp của làng quê, mẹ nhỉ? Chẳng thế mà những đứa con xa xứ chỉ biết mong chờ ngày này để tìm lối về để lại được ngắm trăng quê yên bình, được núp mình bên áo mẹ sau những mệt mỏi trong kiếp mưu sinh chốn phồn hoa đô thị.

An Nhiên/ Theo Dân trí

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)

Đi Xa Hơn Để Trưởng Thành Hơn (Blog Radio 857)

Với những ai từng xa nhà, xa gia đình, xa bạn bè thân thiết đã từng cảm thấu nỗi lòng của những đêm đông thương nhớ hơi ấm vị quê nhà. Đó là nỗi nhớ những bình dị thân thương, những con đường trước nhà, khóm hoa đầu ngõ, âm sắc quê hương, lòng thương nhớ mẹ cha. Và đó cũng chính là những cảm xúc khó nói nên lời của Thảo Uyên.

back to top