Quà tặng âm nhạc: Mùa đông quá lạnh để xa nhau
2015-12-18 15:35
Tác giả:
Giọng đọc:
Hằng Nga
1. Nhớ (Mỹ Tâm)
· Phạm Thị Liên gửi vanhuan…@...
Vậy là đông đã về! Tối nay cơn gió đầu mùa lùa về qua cửa sổ. Cuối căn phòng trọ tớ bỗng thấy lòng mình như se lại. Hình như! Tớ… nhớ…cậu.
Mùa đông có lẽ là mùa khiến những cặp tình nhân yêu xa như chúng mình thấy trống trải và lạnh lẽo nhất phải không cậu. Mỗi lần rảo bước một mình trên con phố bắt gặp những bàn tay đan vào nhau, hay những nụ cười giòn tan bên bắp ngô nướng nóng hổi cuối vỉa hè tớ lại thấy trái tim mình thổn thức nhớ thương, và cả những tủi hờn cho năm tháng xa nhau.
Bốn mùa đông ta xa nhau, nỗi nhớ mong ấy đã vun vén cho tình yêu đôi mình bền vững với giông bão cuộc đời. Yêu xa, ai cũng bảo khó, ai cũng là ngốc ngếch, là phải mạnh mẽ. Còn chúng mình yêu xa là thật vững tin, thật đẹp cậu nhỉ.
Đông về rồi, mùa đông năm nay nắng nhiều mà tớ vẫn thấy lạnh. Có lẽ bởi mùa đông bao giờ cũng cho ta cảm giác nhớ mong nhiều hơn, yêu thương cũng đong đầy hơn. Mỗi tối nơi góc căn phòng trọ chỉ có một mình tớ, một mình tớ đối diện với cồn cào nỗi nhớ trong tim, với những khó khăn của bước chập chững lập nghiệp đầu tiên của cô gái 24.

Nhưng cậu à! Dù khó khăn đến đâu, dù những ngày đông của năm trước, năm nay, hay cả năm sau hai đứa mình vẫn phải yêu nhau trong những nỗi nhớ da diết của cách xa thì tớ vẫn tin và mơ về một hạnh phúc ấm áp yêu thương.
“Bài tình ca chỉ hát cho anh. Người yêu ơi hãy nghe những lời em nói. Yêu anh là nhớ. Là chỉ biết đến những giây phút mong chờ…..”
2. Cry on my shoulders (Super Star)
· Nam Nguyễn gửi yeukhanhngoc…@....
Em à, cho dù gia đình ép em lấy người em không thích nhưng chúng mình hãy tin tưởng, yêu thương nhau và vượt qua tất cả nhé. Hạnh phúc đơn giản lắm, chỉ cần bên nhau. Anh sẽ không buông tay em đâu. Anh yêu em nhiều lắm, Khánh Ngọc của anh.
3. Beautiful in White (Shane Filan)
· Huỳnh Phương Thảo gửi tặng bichhientruong…@...
Gửi Mic đẹt – con bạn yêu dấu.
Nay hết đẹt rồi, đã trưởng thành và xinh đẹp thành một quý cô và cũng sắp xuất giá theo chồng rồi. Đi qua những ngày mưa mới thấy yêu những ngày nắng; cuộc sống có thăng trầm nắng mưa mới hoàn thiện bức tranh cuộc đời mình; trải nghiệm càng nhiều thì cuộc đời càng in đậm dấu ấn về sự tồn tại của bản thân. Vì thế, cứ luôn mỉm cười cho cả những ngày đã qua và những ngày sắp tới mic nhé. Hôn nhân – lật sang một trang mới của cuộc đời, chúc mừng Mic đã tìm được bến đỗ, chúc cho Mic iu dấu lúc nào cũng rạng ngời xinh đẹp và mãi hạnh phúc trên quãng đường đời còn lại bên tổ ấm nhỏ; chúc cho cuộc sống tương lai của Mic luôn ấm no và đầy đủ sung túc, tràn ngập tiếng cười.
Cố gắng bồi bổ và giữ gìn nhan sắc cho ngày trọng đại sắp tới nghe Mic iu.
Bạn Mic – Cỏ Móm.
4. You and me (Bảo Thy)
· Phương Thủy gửi đến Lam Phong
Lâu lắm rồi cũng không có những lời nhắn tớ viết như này dành cho cậu. Bởi có lẽ, giờ mỗi đứa một nơi, một cuộc sống mới. Tớ có quá nhiều thứ phải bận tâm và nhiều khi không có thời gian để suy nghĩ về tình bạn đã kéo dài hơn 15 năm qua với cậu. Nhớ lại ngày đó, Phong là một kẻ lập dị chính hãng. Cái kẻ mà bằng tuổi tớ nhưng chả bao giờ chơi với tớ dù hai đứa nhà sát cạnh nhau, mà cũng chẳng bao giờ thấy Phong ló mặt ra ngoài. Tớ cảm thấy sợ người bạn hàng xóm cạnh nhà. Thỉnh thoảng thấy Phong ngồi ngoài hiên đọc sách. Tớ ở bên này nhìn cậu lại càng thấy sợ cậu hơn, mặc dù cậu đẹp đấy nhưng sao mặt buồn và vô cảm đến vậy. Rồi tớ cũng biết hoàn cảnh của cậu, sau đó tớ không sợ nữa mà còn cảm thấy cậu thật đáng thương. Chả trách được tại sao khi đó cậu cứ vô cảm như thế.
Từ đó, ngày nào tớ cũng đi học cùng cậu, tối đến còn sang nhà cậu học bài chung. Những ngày dài bố mẹ cậu vắng nhà, cậu có còn cảm thấy cô đơn khi luôn có tớ bên cạnh ? Mặc dù cậu ít nói, đôi khi còn khó tính, mắng tớ như này như nọ nhưng cậu luôn quan tâm đến tớ. Cậu là người bạn thân khác giới đầu tiên mà tớ có. Luôn bảo vệ và che chở cho tớ. Cảm ơn cậu rất nhiều! Bây giờ cậu xa tớ rồi nhưng tính cậu vẫn vậy, rất khó để cho người khác có thể hiểu và thông cảm với cậu. Thực ra cũng sẽ có những người bạn như tớ, sẽ bên cậu và thấu hiểu, quan tâm cậu khi cậu chịu mở rộng lòng mình ra. Chàng trai của tớ, hãy cố gắng sống vui vẻ mỗi ngày, hoàn thành những kế hoạch của cậu và tìm cho mình một người con gái khác phù hợp hơn nhé! Gió thổi rồi, Hà Nội mùa đông lạnh lắm đấy, nhớ giữ gìn sức khỏe!

5. Có anh ở đây rồi (Anh Quân)
· Trần Hiền gửi yuukijp1290…@...
Cứ đến thời gian này, cứ đến mùa này trong năm, tâm trạng lại buồn, một nỗi buồn da diết. Một nỗi nhớ khôn nguôi. "Có anh ở đây rồi" văng vẳng bên tai, lúc nào cũng lắng sâu trong tâm trí. Em tin vào định mệnh. Em tin rằng nếu có duyên phận, dù là xa cách mấy cũng sẽ về bên nhau. Còn nếu có duyên mà không phận thì đành chấp nhận.
Anh có khỏe không, sau bao ngày xa cách? Nếu chúng ta vẫn còn...thì sẽ thế nào anh nhỉ? Sẽ là tay ôm gối ấp trong chăn ấm mặc kệ gió lạnh, mưa giông, sẽ là rong ruổi trên những dặm đường yêu đương mà không ngại cát bụi. Ngày anh đi, mạnh mẽ - ngoài hai từ đó, em chẳng dám nghĩ gì hơn. Nhưng vẫn miên man nhớ về nụ cười đó suốt những đêm dài, vẫn ngốc nghếch đợi tin nhắn quan tâm từ ai đó, vẫn dại khờ thiết tha yêu thương người đã bỏ rơi em – nhầm tưởng rằng anh vẫn còn đây bên em.
Chỉ mong người hạnh phúc, chỉ mong người luôn cười cho dù hạnh phúc đó không phải là em. Em biết người luôn mạnh mẽ nên cho dù có chuyện gì người cũng sẽ vượt qua được, như vậy em mới yên tâm.
Đừng tạo áp lực cho mình quá nhiều. Hãy sống nhẹ nhàng, thanh thản, như chính cái tên "bình yên" của người đó. Khi nào cảm thấy chùn chân, mỏi gối. Khi nào cảm thấy không còn ai bên cạnh nữa. Người hãy nhớ rằng ở nơi đây còn có người đợi người.
Biên tập: Hằng Nga
Giọng đọc và techmix: Hằng Nga
Mời bạn gửi yêu cầu tặng bài hát và lời nhắn yêu thương đến những người bạn yêu quý bằng cách gửi email về địa chỉ blogradio@dalink.vn. Tiêu đề email ghi rõ "Gửi chương trình Quà tặng âm nhạc". Hoặc bạn có thể gửi tin nhắn đến fanpage www.facebook.com/yeublogviet
Khuyến khích các bạn gửi thêm file ghi âm chính giọng nói của mình. Bạn cũng có thể cung cấp địa chỉ email của người bạn muốn gửi tặng. Ban biên tập sẽ gửi link nghe cho người nhận thông qua email.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)
Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?