Phát thanh xúc cảm của bạn !

Niềm vui nghề giáo

2020-11-20 01:25

Tác giả: Phùng Văn Định


blogradio.vn - Tôi vẫn thấy ảnh hình các nữ giáo viên mọi nơi thướt tha với bộ áo dài truyền thống của dân tộc Việt Nam. Nét đẹp riêng chẳng có nước nào trên thế giới sánh bằng đang rảo bước nhẹ nhàng trong sân trường vương tia nắng ngày đông. 

***

Nói đến nghề dạy học, người xưa có câu “Một chữ cũng là thầy, hai chữ cũng là thầy”, “Không thầy đố mày làm nên” rồi “Muốn sang thì bắc cầu kiều/ muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”…Vinh dự lắm chứ. Mỗi lần lên lớp dạy học là mang nhiều xúc cảm nhất. Khi ra về thì xem như mình đã hoàn thành một nhiệm vụ lớn lao với học sinh thân yêu. 

Công việc của chúng tôi đi lên từ gian khó như điệu dân ca ngọt ngào sâu lắng. Bao thế hệ học sinh qua đi là bấy nhiêu chuyến đò sang sông bình yên, để hôm nay mái tóc ai cũng đã bạc phai với thời gian dài dạy học nhưng hình ảnh “tà áo dài” mãi mãi đọng lại trong chúng tôi “duyên dáng, dịu dàng” đến kì lạ, thấm đẫm nỗi gian lao, vất vả mà đầy niềm tin và hy vọng vào thế hệ mai sau.

Lại sắp đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, những chiếc áo dài của các cô giáo trên mọi miền của Tổ quốc trông thật dịu dàng, điệu đà và dễ thương làm sao.

Màu sắc của những tà áo dài kết bông hoa đẹp yêu kiều đủ hình, đủ dạng như tràn trề sức sống in nổi bật phía trước. Các bông hoa tươi cười rạng ngời hoà vào những khuôn mặt sung sướng, dâng niềm vui nối những niềm vui trước hành lang lớp học khang trang, sơn màu vàng kem đua chen chào khách.

cogiaoday

Gió nhè nhẹ thoảng lên những tà áo đẹp, bồng bay mái tóc mềm và khẽ khàng vào những cặp mắt đầy vẻ mến thương. Hình ảnh, những người mẹ hiền của các bạn học sinh sao mà đáng yêu đến thế. 

Dẫu vất vả, nhọc nhằn với công việc của nghề hôm nay nhưng chúng tôi vẫn cố gắng vươn lên hòa vào khung cảnh nhộn nhịp mà Đảng và nhân dân dành trao tặng cho ngày “Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy” với khí thế mới khi chương trình Giáo dục Phổ thông mới khơi nguồn từ cấp học tiểu học của chúng tôi. 

Ai đó đã một thời cống hiến cho ngành mới biết sự gian truân của các thầy cô gửi vào những trang giáo án, những bài dạy kĩ năng sống cho học sinh bước vào đời. 

Dẫu đâu đây vẫn in đậm “thời gian” những kỉ niệm đẹp đẽ một thời. Niềm vui chạm vào lòng, giấu vào trong kí ức của những thầy cô đã bao ngày bên mái trường thân thương.  

Nắng vàng trải nhẹ nhàng lên những khuôn mặt xinh xinh của giáo viên nữ như tô thêm sắc đẹp. Ai nấy cũng được hòa mình trong không gian thoáng đãng, hít mùi thơm thoảng của loài hoa hiền hoà, bất tử xốn xang. 

Tiếc rằng, mùa này, cây phượng vĩ trong trường không thể bung nở những chùm hoa đỏ mà đang lao xao với gió là chùm lá xanh ngả vàng rung rinh đón nắng đông về. Giá như cây phượng vĩ kia nở hoa trái mùa thì sắc đẹp ai sánh cho bằng.

dong-phuc-giao-vien

Khắp nơi đang tưng bừng đón ngày 20 tháng 11 thì ngành giáo dục miền Trung thân yêu đang oằn mình chống bão lũ. Giặc thiên nhiên ác nghiệt gieo rắc xuống dải đất miền Trung. 

Thương các cô dầm mình trong lũ bảo vệ sách vở cho các em để lũ qua đi lại cùng gieo chữ. Trách thiên tai hung dữ với miền Trung làm cuộc sống vốn dĩ bình yên bỗng nhiên khốn khó. Giận hờn sao cứ miền Trung mà mưa, phả bão cho trẻ thơ dáo dác.

Ngày vui của chúng ta đang đến. Vượt qua tất cả rồi vẫn sẽ nở nụ cười tươi tin tưởng vào ngày mai. Kính dâng những bó hoa thắm tươi dành tặng các thầy cô nơi khúc ruột miền Trung trong ngày vui Nhà giáo. 

Tôi vẫn thấy ảnh hình các nữ giáo viên mọi nơi thướt tha với bộ áo dài truyền thống của dân tộc Việt Nam. Nét đẹp riêng chẳng có nước nào trên thế giới sánh bằng đang rảo bước nhẹ nhàng trong sân trường vương tia nắng ngày đông. 

© Phùng Văn Định - blogradio.vn

Xem thêm: Ngày mai đài báo gió mùa đông bắc về

Phùng Văn Định

Thích văn học

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top