Mùa hè với những gam màu thương nhớ
2020-06-14 01:30
Tác giả: Thu An
blogradio.vn - Tôi đã đi qua biết bao mùa hè nhuốm đầy cả những gam màu của sự trong trẻo lẫn những thương nhớ, vấn vương. Tôi gom những ký ức tươi đẹp ấy cất vào góc nhỏ trái tim, để mỗi lần hè về thổn thức mơ màng.
***
Mùa hè của bạn có màu gì? Là màu tím của mộng mơ hay màu đỏ của nhiệt huyết rực rỡ? Với tôi, mùa hè nhuốm cả màu đỏ của những ước ao cháy bỏng thời áo trắng, cũng đượm buồn màu tím những ngày chia ly.
Nắng tháng Năm rạo rực rớt lên những ngọn cây, con phố, khắp những cung đường ngập tràn trong sắc nắng. Chiều nay, tôi chạy qua con đường cũ rợp bóng hàng cây, bất giác bắt gặp màu đỏ rực của hoa phượng chói chang cả một góc trời. Hè đã đến tự bao giờ.
Những khoảnh khắc giao mùa luôn làm lòng tôi dấy lên mỗi nỗi nhớ da diết khôn nguôi, nỗi nhớ ấy đôi khi lạc cả trong những giấc mơ, vừa hư vô vừa xa xôi. Nhưng lại có lúc tôi như đang sống trong những ngày tháng đó, sống trong từng khoảng khắc.
Hè về, là những ngày hoa mộng, tôi cùng đám bạn thời thơ ấu tận hưởng mùa hè ngọt ngào. Dưới cái nắng trưa hè chói chang, chúng tôi trốn mẹ đi tắm sông, rong ruổi khắp những ngọn đồi tìm sim chín. Những buổi chiều thong dong thả hồn trên những cánh diều ngắm mây trôi. Đám trẻ chúng tôi vô tư đắm mình trong những cơn mưa đầu mùa, hồn nhiên và trong trẻo. Hết ba tháng mùa hè, chúng tôi nhuộm cho làn da của mình một màu nâu khét nắng. Mùa hè của tôi chỉ quẩn quanh bên góc sân nhỏ, quanh xóm làng nhưng bao giờ cũng ngập tràn niềm vui.
Hè về, là những ngày ve kêu rền rĩ, những giọt nước mắt ngày chia ly ướt nhòa trang lưu bút. Để mặc cho mùa hè chói chang ngoài kia, tôi vùi mình trong sách vở với ước mơ cháy bỏng được trưởng thành, được tìm đến những chân trời mới. Tôi vẫn giữ quyển lưu bút năm xưa kẹp trong đó những cánh hoa phượng đã ép khô ngày nào, những dòng chữ viết vội ngày chia tay. Bạn bè của tôi bây giờ mỗi người đã ở một phương trời nào đó, hiếm mới có dịp gặp lại. Tất cả giờ chỉ còn là ký ức mà thôi.
Hè về, là những tháng ngày sinh viên tôi theo chúng bạn đi đến những miền quê xa xôi, gặp gỡ những người chưa từng quen biết, cùng sống những tháng năm rực rỡ của tuổi đôi mươi. Tôi nhớ mãi hình ảnh của những em bé nơi vùng quê nghèo chúng tôi tới dạy chữ, mái tóc cháy vì nắng, làn da cũng khét nghẹt vì nhuộm màu nắng như tôi năm nào. Tôi cũng không quên được tấm chân tình của bà con khi ở tại làng những ngày tình nguyện. Mùa hè năm ấy với tôi, cho tới tận bây giờ vẫn mãi mãi ngát xanh.
Hè về, là những ngày tháng năm đổ lửa, tôi đạp xe trên chiếc xe đạp ngày hai bận lên thư viện trường để làm khóa luận tốt nghiệp. Nắng mùa hè chiếu bóng tôi liêu xiêu trên con đường mỗi ngày đến trường, đó là những ngày hè cuối cùng tôi còn vô tư.
Tôi đã đi qua biết bao mùa hè nhuốm đầy cả những gam màu của sự trong trẻo lẫn những thương nhớ, vấn vương. Tôi gom những ký ức tươi đẹp ấy cất vào góc nhỏ trái tim, để mỗi lần hè về thổn thức mơ màng. Chỉ là một chút hoài niệm về những ngày mùa hè rất xanh, như một liều thuốc làm bản thân tươi tỉnh hơn giữa dòng đời vội vã.
© Thu An – blogradio.vn
Xem thêm: Chúng ta sẽ gặp lại vào mùa hoa rực rỡ...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)
Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.
Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)
Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.
Sống chậm tí để thấy đời an yên
"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.
Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui
“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.
Kẹo ngọt vị gừng
Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!
Biết nhiều hay là cần biết?
Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.
Mãi nhớ về cha
Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…