Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa đông trong ký ức

2020-11-05 01:25

Tác giả: Phùng Văn Định


blogradio.vn - Thời gian dài trôi qua, tôi cũng chẳng còn được đón những cơn gió đông ấy nữa. Bao nhiêu mùa đông qua đi là bấy nhiêu mùa tôi không còn được cảm nhận hơi huống gió lạnh về nhưng cũng không quên được kí ức cùng bạn bè chơi trò chơi dân gian ngoài cánh đồng ngày ấy. 

***

Một làn gió lạ chen vào tiết trời mùa thu xua đuổi ánh nắng. Hình như nàng thu đang bị lấn dần bởi cô mùa đông thì phải. Hơi mát của gió thu như tan dần, tan dần rồi mất hẳn. Tiếc nuối đến ngỡ ngàng khi mọi vật xung quanh của mùa thu ở lại giấu vào trong kỉ niệm.

Mùa đông, gió Đông Bắc mang hơi lạnh tràn về. Hơi ẩm đang lấn chiếm không gian khắp mọi nơi. Cảnh vật đổi thay khi thời tiết chuyển mùa. Mấy cây xoan già trước khi mùa đông về, lá từ màu xanh đã ngả sang màu vàng, chỉ cần chớm rét là lá sẽ tự lìa cành rụng xuống gốc cây, để lại cành khẳng khiu tưởng bị chết khô vươn tay đón cái lạnh vào người đến hiu hắt. 

Có lẽ cơn gió mạnh xô tới thì cành xoan ngã đổ. Nhưng không, những cành cây đó sẽ đón chào mà không cần sự trợ giúp đặc biệt nào chống lại những cơn thịnh nộ gió mùa đông bắc đến kiên cường.  

Khi đông về, trời không biết mây đen ở đâu cứ vùn vụt theo làn gió thổi giăng bốn bề. Bầu trời đang cao bỗng chốc như sập xuống, xung quanh lờ mờ, trời tối hẳn lại, cuốn bụi bay tung mù khắp không gian. Chân núi phía xa cánh đồng không còn nhìn rõ như mấy hôm trước nữa. Thời tiết khác đi rất nhiều.

Mùa đông lan tràn rải khắp làng mạc, thôn xóm. Mưa lất phất rơi xuống. Ban đầu, gió lùa mây giăng khắp trời rồi cùng bắt tay tạt mưa mỗi lúc một nặng hạt. 

Từng cơn mưa, gió lùa trong không gian rung cây cối, lá vàng rụng rải khắp ngõ thôn xóm, làng quê, thỉnh thoảng im lìm rồi lại kéo dài, tăng mạnh. Gió thốc vào người lạnh buốt làm người ta có cảm giác như ai đó dội một cốc nước đá bất ngờ đến rùng mình. 

ta-canh-mua-dong

Mùa đông đang bắt đầu và không biết đến khi nào trời mới ấm lại. Mùa đông về trong ba tháng, từ đầu tháng Mười cho đến hết tháng Mười Hai dương lịch. Từng đợt gió mùa Đông Bắc tràn về tận đẩu, tận đâu nơi miền núi phía Bắc. 

Mỗi đợt như thế kéo dài trong bao lâu là còn tùy thuộc vào thiên nhiên. Tôi chỉ biết thưởng thức mùa đông trong tâm tưởng của trẻ thơ được sống trong khung cảnh ấy với thời khắc và những kỉ niệm vơi đầy của ngày đông từ năm này qua năm khác.

Gió bắt đầu thổi tràn qua cánh đồng làng quê tôi len lỏi vào thôn xóm bởi ngày hôm trước trung tâm dự báo khí tượng thủy văn Trung ương đã dự báo: “Hiện nay có một  bộ phận không khí lạnh đang tràn xuống các tỉnh miền Bắc nước ta. Đêm nay và ngày mai trời trở rét”. Đây là thông điệp được truyền đi trên sóng phát thanh quê tôi để ai cũng biết để còn lo tránh rét.

Gió mùa Đông Bắc khác hẳn với gió Đông Nam mát mẻ ngày hè và ngược với gió Tây Nam nóng rát là thổi lành lạnh, làm cho tiết trời khô ẩm. Gió thổi những cây cỏ may bên đường như bong tróc hết hoa bay theo làn hướng về phía Đông Nam. 

Gió vỗ liên hồi mặt nước ao làm trôi dạt đám bèo tổ ong né vào bờ như trốn tránh. Gió làm những tàu lá chuối trong vườn quật điên đảo đến rối bù. Gió rung cành xoan già trụi lá run rẩy với trời đông heo hắt. Và khoảng trời như bí xị với mọi người, mọi vật muốn trút cơn giận cho bõ tức khi gió thổi nhiều hơn vì không được ánh nắng vàng rọi vào. 

mot-ngay-mua-dong-co-mua-phun-202439

Gió rít mỗi lúc một mạnh, khoảng không của cánh đồng chịu ảnh hưởng nhiều nhất. Gió thổi hướng bắc phả tạt những cơn dài vào mặt rất hung tợn. Nếu biết cách để trốn nó chỉ có những ụ đất cao, kênh đào khô nước, ống cống bắc qua một con mương nào đó là ấm và an toàn nhất. 

Trời vẫn miên man lạnh. Càng về chiều thì gió thổi càng mạnh hơn. Hơi ẩm lồng vào các khoảnh ruộng làm cho không gian như vắng lặng, buồn tênh. Thấp thoáng xa xa vài người nông dân trùm khăn kín mặt, đội nón lá chất đống rạ khô đốt khói bay mù mịt một khoảng đồng.

Những khoảnh ruộng mùa đông chỉ còn rạ mọc măng sót lại dành trâu bò ra đồng thưởng thức. Chúng tôi rủ nhau đi chăn dắt ở cánh đồng xa nhất. Thả trâu, bò xong, cả nhóm tụ lại chơi nhiều trò chơi dân gian đầy thú vị vơi đi cái lạnh. 

Bày ra đủ thứ để chơi cho khuây khỏa mà vui như: đánh khăng, bắn bi, đánh bài tam cúc rồi tú lơ khơ. Đứa nào thua trận thì bị một cái cú lên đầu đau điếng đến nhớ đời hay quỳ gối dưới cỏ, lằn đỏ gối. Cứ thế, ngày này qua ngày khác in hằn vào kí ức.

dot-dong-thom-mui-ky-uc-

Thời gian dài trôi qua, tôi cũng chẳng còn được đón những cơn gió đông ấy nữa. Bao nhiêu mùa đông qua đi là bấy nhiêu mùa tôi không còn được cảm nhận hơi huống gió lạnh về nhưng cũng không quên được kí ức cùng bạn bè chơi trò chơi dân gian ngoài cánh đồng ngày ấy. 

Nhớ cái cú đầu đau, nhớ ruộng đồng lao xao mùa gió và nhớ mẹ cha giờ ở những nơi nào xa thăm thẳm cuối trời. 

© Phùng Văn Định - blogradio.vn

Xem thêm: Bất chợt nỗi nhớ xa quê

Phùng Văn Định

Thích văn học

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

Những năm tháng không quên

Những năm tháng không quên

Hưng và Khánh, hai cậu học sinh với tính cách đối lập, tình cờ gặp nhau trong lớp học thêm và dần trở thành bạn thân qua những lần cùng chia sẻ sách vở, bài học. Họ gắn bó qua các kỳ thi căng thẳng, những buổi ôn luyện, và cả những giấc mơ về tương lai: Hưng muốn trở thành kỹ sư, còn Khánh mơ làm bác sĩ để chữa bệnh cho mẹ.

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Ngày tôi chạm vào vùng ký ức

Có những ngày ta vô tình bước ngang qua một ký ức cũ — chỉ một mùi đất, một tiếng cười, hay một vệt nắng trên tường cũng đủ khiến lòng chùng lại. Tôi gọi đó là vùng ký ức — nơi tuổi thơ vẫn nằm im lặng, trong veo và dịu dàng đến lạ. “Ngày tôi chạm vào vùng ký ức” là một lát cắt nhỏ, không có gì lớn lao ngoài vài buổi trưa đầy nắng, vài đứa trẻ nhem nhuốc và những trò chơi tưởng như chẳng nghĩa lý gì. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng: hạnh phúc đôi khi chỉ là được sống trọn trong một ngày mà ta không biết sẽ nhớ cả đời.

back to top