Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quê hương đi xa ai mà không nhớ

2019-06-29 08:20

Tác giả: Viễn An Khang


blogradio.vn - Tôi trở về làng sau những tháng ngày rong ruổi, tha phương cầu thực ở một nơi xa lắc lại trúng vào thời điểm làng đã xong vụ gặt lúa thế là bao nhiêu kỷ niệm từ thuở ấu thơ lại trở về.

***

Trải dài trên dọc hệ đầm phá Tam Giang, Điền Hải có thể hiểu nôm na rằng trước ruộng sau biển, là một vùng quê nghèo khó, sống chủ yếu vào nông nghiệp lúa nước. Người dân nơi đây quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, bu bám vào cánh đồng để kiếm sống.

Như ông cha ta đã từng nói, từng răn đe rất nhiều thế hệ con cái "lo học dăm ba con chữ để thoát làng, thay đổi vận mệnh làm ruộng đi cày chỉ có chết".

Nhưng thực sự không thể phủ nhận được điều này, có ai xa quê nhà mà không nhớ, ai xa quê mà không thổn thức không chạnh lòng khi nhìn những hình ảnh quê nhà lại được những người bạn, người thân chia sẻ trên mạng xã hội. Tôi trở về làng sau những tháng ngày rong ruổi, tha phương cầu thực ở một nơi xa lắc lại trúng vào thời điểm làng đã xong vụ gặt lúa thế là bao nhiêu kỷ niệm từ thuở ấu thơ lại trở về.

Nhớ hồi còn học cấp 1 mỗi lần vào mùa gặt, nhiệm vụ chính của tôi đó là ôm bao đi xuống ruộng để đưa cho ba mạ đựng lúa, đi sau xe kéo và đẩy xe. Lớn lên một chút nữa thì nhà tôi không làm ruộng nữa mà chủ yếu tập trung xay xát lúa, bán gạo cho những người dân, những con buôn.

blog radio, Quê hương đi xa ai mà không nhớ

Ảnh minh họa: Tư Cá

Nhưng đây không phải là lý do để tôi có thể xa cách đồng ruộng, hàng ngày sau khi hoàn thành các công việc trong nhà tôi vẫn ra đồng để nô đùa, tát cá, mò cua, bắt ốc... Vật lộn với chúng bạn trên những đống rơm rạ bên đường, đó là những niềm vui đơn giản, nhưng chỉ có con nít làng quê mới có thôi...

Không chỉ có ruộng lúa, mà nơi đây còn có những món ngon độc lạ không thể quên được ếch, nhái, cóc, chim sâu đồng, tép (dòng họ với con tôm nhưng rất bé). Lại nhớ đến những tháng ngày cùng với chúng bạn, bậc đàn anh trong xóm "đi săn" những món này để rồi có những câu chuyện mỗi khi chúng tôi gặp lại nhau không lúc nào là không nhắc đến...

Chợt nhớ có hôm tôi cùng ông anh đi xuống phá đổ trộm nò tép (được đan bằng tre, bên ngoài bện lưới, tôm tép cá vào được sẽ khó thoát ra được) của ngư dân làng chài, bị họ phát hiện rượt chạy bở cả hơi tai, kể từ sau đợt ấy tôi luôn bị ám ảnh bởi đã chạy bán mạng. Sau này có cho vàng tôi cũng không dám đi đổ trộm nò tép nữa. Đây là câu chuyện có thể xem là truyền kỷ mỗi lần nhắc đến ai cũng cười "méo" cả miệng.

Sau này lớn lên mỗi người đi mỗi hướng rất ít khi có cơ hội để cùng nhau đi "săn", cùng nhau hàn thuyên những câu chuyện củ, nhưng tôi dám khẳng định sẽ không ai quên được. Đó là cả một "gia tài" kỷ niệm ấu thơ nhiều đêm nằm không ngủ được, tôi lại thao thức, trăn trở để hoài niệm về những tháng ngày xưa.

© Viễn An Khang – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ước gì mình đừng lớn nữa

Viễn An Khang

Mê phóng sự, ngôn tình, tản mạn, tản văn...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

back to top