Quê hương đi xa ai mà không nhớ
2019-06-29 08:20
Tác giả:
Viễn An Khang
blogradio.vn - Tôi trở về làng sau những tháng ngày rong ruổi, tha phương cầu thực ở một nơi xa lắc lại trúng vào thời điểm làng đã xong vụ gặt lúa thế là bao nhiêu kỷ niệm từ thuở ấu thơ lại trở về.
***
Trải dài trên dọc hệ đầm phá Tam Giang, Điền Hải có thể hiểu nôm na rằng trước ruộng sau biển, là một vùng quê nghèo khó, sống chủ yếu vào nông nghiệp lúa nước. Người dân nơi đây quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, bu bám vào cánh đồng để kiếm sống.
Như ông cha ta đã từng nói, từng răn đe rất nhiều thế hệ con cái "lo học dăm ba con chữ để thoát làng, thay đổi vận mệnh làm ruộng đi cày chỉ có chết".
Nhưng thực sự không thể phủ nhận được điều này, có ai xa quê nhà mà không nhớ, ai xa quê mà không thổn thức không chạnh lòng khi nhìn những hình ảnh quê nhà lại được những người bạn, người thân chia sẻ trên mạng xã hội. Tôi trở về làng sau những tháng ngày rong ruổi, tha phương cầu thực ở một nơi xa lắc lại trúng vào thời điểm làng đã xong vụ gặt lúa thế là bao nhiêu kỷ niệm từ thuở ấu thơ lại trở về.
Nhớ hồi còn học cấp 1 mỗi lần vào mùa gặt, nhiệm vụ chính của tôi đó là ôm bao đi xuống ruộng để đưa cho ba mạ đựng lúa, đi sau xe kéo và đẩy xe. Lớn lên một chút nữa thì nhà tôi không làm ruộng nữa mà chủ yếu tập trung xay xát lúa, bán gạo cho những người dân, những con buôn.
Ảnh minh họa: Tư Cá
Nhưng đây không phải là lý do để tôi có thể xa cách đồng ruộng, hàng ngày sau khi hoàn thành các công việc trong nhà tôi vẫn ra đồng để nô đùa, tát cá, mò cua, bắt ốc... Vật lộn với chúng bạn trên những đống rơm rạ bên đường, đó là những niềm vui đơn giản, nhưng chỉ có con nít làng quê mới có thôi...
Không chỉ có ruộng lúa, mà nơi đây còn có những món ngon độc lạ không thể quên được ếch, nhái, cóc, chim sâu đồng, tép (dòng họ với con tôm nhưng rất bé). Lại nhớ đến những tháng ngày cùng với chúng bạn, bậc đàn anh trong xóm "đi săn" những món này để rồi có những câu chuyện mỗi khi chúng tôi gặp lại nhau không lúc nào là không nhắc đến...
Chợt nhớ có hôm tôi cùng ông anh đi xuống phá đổ trộm nò tép (được đan bằng tre, bên ngoài bện lưới, tôm tép cá vào được sẽ khó thoát ra được) của ngư dân làng chài, bị họ phát hiện rượt chạy bở cả hơi tai, kể từ sau đợt ấy tôi luôn bị ám ảnh bởi đã chạy bán mạng. Sau này có cho vàng tôi cũng không dám đi đổ trộm nò tép nữa. Đây là câu chuyện có thể xem là truyền kỷ mỗi lần nhắc đến ai cũng cười "méo" cả miệng.
Sau này lớn lên mỗi người đi mỗi hướng rất ít khi có cơ hội để cùng nhau đi "săn", cùng nhau hàn thuyên những câu chuyện củ, nhưng tôi dám khẳng định sẽ không ai quên được. Đó là cả một "gia tài" kỷ niệm ấu thơ nhiều đêm nằm không ngủ được, tôi lại thao thức, trăn trở để hoài niệm về những tháng ngày xưa.
© Viễn An Khang – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Ước gì mình đừng lớn nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.