Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một vài mối quan hệ (Thì thầm 418)

2015-02-04 14:48

Tác giả: Giọng đọc: Chit Xinh, Radio Online Team

Thì thầm bên bàn phím - Còn lại bao quý mến, yêu thương, hờn giận, trách cứ, thù hận, tiếc nuối, hờ hững…đừng cứ khăng khăng mà giữ lấy quá chặt trong lòng… Dù vẫn cứ luyến tiếc những tươi đẹp của quá khứ, vẫn cứ hối hận những ầm lỡ đã từng, vẫn cứ hoang hoải những mất mát đau thương… thì cũng nên học  chấp nhận tất cả, trân trọng hiện tại và vun đắp tương lai...

Lời tựa: "Xin chào Blog Việt!
Là một độc giả vẫn dõi theo các chuyên mục của Blog Việt, cảm ơn những chia sẻ và cầu nối cảm xúc của Blog Việt đã gửi tới tất cả chúng tôi. Thời gian qua đi, đã làm nhiều thứ thay đổi, dù là tốt hơn hay tồi tệ hơn thì cũng đã không còn như trước nữa. Nhìn lại những người quanh mình tôi thấy chữ Duyên giữa người với người thật kì lạ cũng thật mong manh... Đây là những dòng cảm xúc chia sẻ của tôi tới Blog Việt cũng như các bạn thính giả của Blog Việt, hy vọng sẽ được đón nhận  và đồng cảm. Chúc Blog Việt luôn được yêu quý!"

Năm tháng qua đi, mọi thứ đều đã đổi thay… Một thời vui vẻ vô tư, một thời tình cảm trong veo như nước, một thời yêu thương nhẹ nhàng như gió, một thời ước mơ bay bổng mà rực rỡ… Thế rồi chẳng biết từ bao giờ lại lần lượt làm tổn thương lẫn nhau, lần lượt đứng xa nhau… Vẫn nhớ và thương, vẫn mong và hy vọng, vẫn quan tâm và lo lắng…nhưng trong lòng mỗi người lại có nhưng chấp niệm riêng, với nhau lại có những  khoảng cách vô hình mà nặng nề… Để rồi thấy nhau mà lòng nhức nhối không thôi, muốn nhìn nhau một chút mà vẫn phải ngoảnh mặt làm ngơ, muốn hỏi han nhau một chút mà vẫn phải dửng dưng lạnh lùng… Dẫu biết thời gian qua đi mang theo nhiều thứ không lấy lại được, không quay về được, không xóa nhòa được những tổn thương hay những vết xước trái tim… nhưng vẫn không cam lòng…

Nhớ mãi ngày nào đấy, còn hồn nhiên biết bao, mọi thứ trong veo và đẹp đẽ đến mức bây giờ nhìn lại cứ như một giấc mơ… Có thể, những thứ đã qua đi dù chỉ là bình thường thôi nhưng vì nó là những điều thuộc về kí ức, mà kí ức thì đã qua không thể trở lại nên người ta càng thấy trân trọng và nâng niu nó hơn… Và vì… đến bao giờ mới có thể ngồi lại được với nhau đầy đủ và vô tư lự như thế nữa…đến bao giờ mới có thể cười đùa vui vẻ như chưa từng bị tổn thương, hay rạn nứt, hay khoảng cách nào hết…



Kể ra thì cái chữ duyên giữa người với người nó thật kì lạ… Giữa thế giới rộng lớn ngoài kia, giữa hàng ngàn hàng vạn những con người tưởng chừng như đều xa lạ… thế mà người ta lại có duyên gặp gỡ, quen thân, đến với cuộc sống của nhau, mỗi người một vị trí, một mức nặng nhẹ riêng trong lòng nhau… có người lưu lại, có người thoáng qua rồi bước đi, có người đứng ở nơi xa hơn mà chỉ có thể nhìn thấy chứ không thể liên quan, lại có người bước ra khỏi cuộc sống của nhau mãi như chưa từng ở đó… Tất cả dù thế nào cũng chỉ còn kỉ niệm ở lại, chỉ có thời gian làm chứng cho hết thảy…

Có những mối quan hệ cũng thật lạ, thật đặc biệt, phức tạp và cũng thật khó hiểu… cũng có những mối quan hệ cứ giản đơn thôi, như điều tất yếu, lại như gió như mây rất tự nhiên… Dù là ngắn ngủi hay dài lâu thì đều là có duyên đi… Có những mối quan hệ thế nào đi nữa thì người ta cũng thấy thật cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc sống của nhau, làm cho cuộc sống không còn như trước đó nữa dù là điều nhỏ nhoi hay to tát… Có những mối quan hệ mà người ta chỉ muốn quên đi, chỉ ước mong giá mà không có nó, giá mà đừng bắt đầu, giá mà có thể quay trở lại… Có những câu chuyện, chẳng thể phân được là ai đúng ai sai, ai có lỗi còn ai thua thiệt, mà tại sao lại là như thế… Cũng đừng phải tường tận và rõ ràng đến như vậy làm gì… đơn giản là nó đã như thế…



Ai rồi cũng khác…cuộc sống rồi cũng sẽ khác… Có câu: “Cuộc sống luôn có nhiều thay đổi và những sự ràng buộc, đôi khi con người phải thay đổi vì những ràng buộc ấy, đôi khi con người vì sự ràng buộc nên không thể thay đổi…”. Qua hết rồi, có khi quên chẳng nhớ nổi, nhưng cũng có khi muốn quên lại cứ nhớ mãi không nguôi… quên cũng được, mà còn nhớ cũng không sao, quan trọng là lòng mình thấy nhẹ nhàng thanh thản… không nặng nề nhiều vướng bận… Trải qua bao nhiêu chuyện, gặp gỡ và chia ly bao nhiêu người, được và mất bao nhiêu điều đều không quá quan trọng nữa…. Hiện tại vẫn là điều đáng quan tâm nhất…. Thời gian có thể làm thay đổi nhiều thứ, kể cả những điều tưởng chừng như thật bền vững, nhưng người ta nói thời gian cũng chính là liều thuốc hữu hiệu để chữa lành mọi vết thương… thế nên cứ để những thứ đã qua trôi qua thế thôi lại là cách tốt nhất có thể…

Cuộc sống sẽ cuốn chúng ta theo những ngả chẳng bao giờ định trước được. Kiếp trước phải ngoảnh mặt bao nhiêu lần kiếp này mới được đi qua mặt nhau… Thế mà tại sao lại không biết trân trọng những gì mình có, những con người trong cuộc sống của mình… Nếu để vụt mất liệu có thể tìm lại? Như những người đã bước qua nhau đấy, có mấy người có thể quay đầu tìm lại được nhau?

Còn lại bao quý mến, yêu thương, hờn giận, trách cứ, thù hận, tiếc nuối, hờ hững… đừng cứ khăng khăng mà giữ lấy quá chặt trong lòng… Dù vẫn cứ luyến tiếc những tươi đẹp của quá khứ, vẫn cứ hối hận những ầm lỡ đã từng, vẫn cứ hoang hoải những mất mát đau thương… thì cũng nên học  chấp nhận tất cả, trân trọng hiện tại và vun đắp tương lai...

Cho đến ngày hôm nay, đều là định mệnh cùng với quyết định của bản thân… dù thật nhiều chênh vênh nhưng rồi cứ tin là sẽ ổn cả… Chúc cho nhau thật hạnh phúc, luôn được an yên và sống thật tốt!
P/S: Tặng những người đã, đang, sẽ và vẫn đến với cuộc sống của nhau... Dù sao đi nữa cũng là nhờ có duyên... mà đổi lại được một chữ duyên thôi đã thật không phải dễ chút nào... Tất cả đều cần nói Xin lỗi! & Cảm ơn! & Trân trọng!

  • Thì thầm được gửi từ bạn đọc có bút danh Hoa Thủy Tinh

Thì thầm số 418  được thể hiện qua giọng đọc Chitxinh và Nhóm sản xuất Dalink Studio



(...)

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radicũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.





Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão (Blog Radio 884)

Phụ nữ ạ. Đừng yêu lại người cũ, đừng yêu lần thứ hai. Đôi khi trở lại không phải là tình yêu, chỉ là vương vấn cảm giác. Đừng nhầm lẫn giữa yêu và cảm giác. Đời luôn có ngoại lệ mà ngoại lệ thường hiếm hoi và ít ỏi. Có những đồ cũ là bảo vật, cũng có những thứ chỉ là đồ bỏ đi.”

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

Kiên Nhẫn Nhé, Đừng Để Sự Vội Vàng Làm Bạn Mất Phương Hướng (Blog Radio 883)

“Hãy cứ yên tâm và bình tĩnh thôi. Có người đi nhanh, có người đi chậm, vì mỗi người có một lộ trình riêng. Bạn không cần nhìn vào lộ trình của người khác để tự ti về mình. Bởi vốn dĩ xuất phát điểm và đích đến của cậu với họ đã khác nhau rồi mà”.

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Hãy Can Đảm Kết Hôn Khi Bạn Sẵn Sàng (Blog Radio 882)

Và rồi khi tuổi 30 thì lại quá xa mà cái giai đoạn tuổi 18 đã qua từ rất lâu rồi ấy, chúng ta lại bắt đầu bước vào cái giai đoạn hối thúc lập gia đình từ các bậc phụ huynh.

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Đừng Chỉ Ngồi Nhìn Em Khóc (Blog Radio 881)

Tôi luôn thấy phiền lòng, vì cô gái năm đó, trong mắt mọi người, có một cuộc sống hoàn hảo, nhưng hóa ra tất cả chỉ là vỏ bọc cho sự yếu đuối của cô ấy.

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Ngọt Ngào Sau Những Gian Nan (Blog Radio 880)

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, nơi có những cánh đồng lúa trải dài, những con sông uốn mình bên cạnh lũy tre làng. Tuy sinh ra và lớn lên ở một nơi nghèo khó, nhưng tuổi thơ tôi lại ngập tràn sự hạnh phúc, những kỉ niệm mà tôi tin chắc rằng không phải ai cũng may mắn có được.

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Làm Vợ Anh Được Không? (Blog Radio 879)

Ngay trong đêm hôm đó, tôi bắt chuyến tàu sớm nhất trở về quê. Tôi không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa, bầu không khí ngột ngạt như thể đang bóp nát tôi. Tôi tắt điện thoại, tắt mọi trạng thái hoạt động trên mạng xã hội rồi lên tàu. Sau một đêm, tôi cũng về tới nhà mình. Suy cho cùng, dù gia đình tôi có thất bại đến mấy thì đó cũng là nơi duy nhất bao dung, che chở cho tôi vào những lúc như thế này.

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Mình Bên Nhau Khi Mùa Cúc Họa Mi Nở (Blog Radio 878)

Thanh xuân – Khoảng thời gian tưởng chừng như mãi mãi, nhưng thực tế lại trôi qua nhanh chóng, để lại trong lòng ta những hồi ức ngọt ngào nhưng cũng đầy những niềm đau và tiếc nuối về những thứ đã mất đi và không bao giờ trở lại.

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Hãy Là Chính Mình Đừng Sống Cuộc Đời Người Khác (Blog Radio 877)

Như những đứa trẻ mới lớn mang trong mình niềm háo hức về cuộc đời, mỗi chúng ta cũng luôn đem theo trong tim muôn ngàn ước mơ về những chuyến hành trình mới mẻ.

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Bỏ lại quá khứ, sống vì tương lai (Blog Radio 876)

Ta biết đấy, thời gian trôi đi không bao giờ trở lại, những gì đã xảy ra chúng ta không thể nào thay đổi được, nhưng những gì ở thời điểm hiện tại hoặc tương lai, ta có thể thay đổi được.

Đã chọn rời đi sao lại quay về (Blog Radio 875)

Đã chọn rời đi sao lại quay về (Blog Radio 875)

Một chiều thu ảm đạm, họ lặng lẽ đi về hai hướng ngược nhau. Trên con đường quen thuộc đã từng nắm tay nhau qua mỗi chiều lộng gió, hai chiếc bóng đơn độc trải dài trên nền đất lạnh lẽo.

back to top