Kính râm và tai nghe
2022-02-04 01:20
Tác giả: Nguyễn Yến Chi
blogradio.vn - Nếu cuộc sống có thể không cần đến kính râm và tai nghe như một dạng khiên giáp thì thật là thích.
***
Tôi thích hai phụ kiện này vô cùng. Không chỉ đơn giản là để nghe nhạc và để bớt chói, tôi dường như được bảo vệ và được biến mất nhờ có chúng. Bạn đeo kính râm và tai nghe hoặc một trong hai lên, và sẽ khó có ai nhận ra bạn đang nghĩ gì, đang buồn hay vui, đang tổn thương hay xúc động. Nói chung là một sự vô cảm khá tuyệt đối dành cho thế giới.
Kính râm là trợ thủ đắc lực nhất của tôi. Một chiếc kính đủ tối màu và mắt kính đủ lớn để che được cả cặp lông mày có thể giúp tôi những gì? Người ta dù lạ hay quen, dù chỉ đi ngang hay đang nói chuyện và nhìn thẳng vào tôi, cũng không thể đoán được tôi có đang cau mày khó chịu hay không, đang ướt mắt vì khóc thì phải, hay lơ đễnh không nhìn thẳng vào họ... Nó vừa là để che giấu những cảm xúc xấu xí tôi đang mang, vừa để hạn chế tối đa sự tò mò hay không vui tôi có thể tạo ra cho người khác. Vì bạn biết đấy, nhiều khi chúng ta không kiểm soát tốt được ánh nhìn hay cử chỉ trên khuôn mặt, một cách không hề cố ý. Những lúc đó biết đâu chiếc kính râm sẽ trở thành chiếc bình phong che chắn đầy an tâm.
Còn tai nghe hả? Là để tôi giả vờ như không nghe thấy những cuộc hội thoại kém duyên bên cạnh là chủ yếu. Có thể là chiếc tai nghe đang thực sự mở nhạc để tôi tập trung vào việc của mình, mà có khi nó thậm chí còn chẳng có nhạc, chỉ là nó ở đó để giúp tôi tách biệt khỏi thế giới. Có nhiều khi tôi không hân hoan yêu đời đủ để sẵn sàng dỏng tai nghe, hay phiền hơn là đáp lời những câu hỏi xuất hiện không đúng thời điểm. Mà tôi lại không thể chạy ra khỏi chỗ đó được, chuyện đó rất thường xảy ra, nên tôi im lặng và đeo tai nghe vào. Rồi giả như tôi đang phiêu cùng âm nhạc, khuôn mặt hoàn toàn bất động, không có biểu hiện gì giống như đang nhận thức rõ mọi ồn ào xáo động xung quanh nữa. Làm vậy, tôi cảm giác được yên ổn, được mặc kệ, được dễ chịu.
Nếu cuộc sống có thể không cần đến kính râm và tai nghe như một dạng khiên giáp thì thật là thích. Nhưng bởi vì, chúng ta không thể mong cầu người khác thông cảm hay thấu hiếu cho những tâm tư đang bất chợt không bình thường dù là vô ý, cũng không thể đòi hỏi sự tế nhị cần thiết từ xung quanh, nên cuối cùng mình vẫn nên tự biết lo cho mình, xử lý vấn đề của mình thì hơn. Dù sao, kính râm và tai nghe cũng đã không để tôi một mình suốt bao nhiêu năm qua. Như vậy cũng tốt lắm rồi!
© Nguyễn Yến Chi - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đến bao giờ mới thôi ngoảnh đầu về ký ức | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nghe như tình yêu
Tôi ngượng chín cả mặt nhưng lại không có cách nào rời mắt khỏi chàng trai ấy. Có lẽ đến bây giờ khi nhớ lại tôi vẫn cảm thấy nó như một thước phim đẹp nhất mà tôi có cho riêng mình.
Đợi mẹ về…
Mẹ chưa về, cả nhà đợi trông. Ngôi nhà trống trải, mâm cơm nguội ngắt, niềm vui chẳng thể tròn đầy. Đơn giản vì, mẹ là quan trọng nhất, là tất cả và không gì thay thế được trên đời.
Viết cho anh người đàn ông thương em nhất trên đời!
Ngày anh trúng tuyển, người đầu tiên anh báo là em. Em đã rất vui vì cuối cùng chúng ta cũng gần nhau. Và đó cũng là ngày mà anh nói anh thương em, muốn chăm sóc em cả cuộc đời.
Tôi dành một đời để thương một người
Tôi của những ngày đã lớn đã biết nên yêu thương mình thật nhiều để còn yêu thương nhiều người nữa cũng thật nhiều.
Chỉ là một "thoáng" nhớ
Có lẽ là vì cái lạnh se sắt của Hà Nội hay tiếng nhạc khẽ vang lên từ radio quán cà phê một âm thanh quen thuộc, như kéo ký ức về một người bỗng nhiên ùa về, không báo trước.
Những tiếng đêm
Mỗi người họ đều đang trong một góc nhỏ đang trong một chốn thanh bình yên ổn và ấm êm nữa của riêng mình, để ngủ. Đêm là tôi đã mang đến cho họ những giấc ngủ thật bình yên như thế, cứ mãi thế đi, cho cuộc đời này luôn được bình yên.
5 con giáp có sự nghiệp tỏa sáng trong năm 2025
Trong năm 2025 đầy hy vọng này, có 5 con giáp đặc biệt được phù hộ, định sẵn sẽ có những ngày tháng thuận buồm xuôi gió.
Ngày người thương thương một người khác
Người từng thương này. Anh ta có đối đãi với người tốt không? Anh ta có biết người thích uống cà phê sữa không? Anh ta có nhớ ngày sinh nhật của người không? Anh ta có biết người bị dị ứng với đồ hải sản không? Và anh ta có yêu người hơn tôi không? Người trả lời đi, người làm sao thế vậy?
Ở phố thị hay về với quê hương
Và một ngày tôi ngồi suy nghĩ lại thật nghiêm túc, khi ấy 22 tuổi tôi còn quá trẻ, không lẽ mình lại chọn cuộc sống an toàn và kinh tế gia đinh thì sao? Tôi quyết định cho mình một cơ hội để thử sức.
Tháng Mười, Anh và Em
Chiều nắng nhạt anh đi Để mặc em hờn dỗi Để tháng Mười hanh hao Buồn tênh và trống vắng