Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hẻm của anh

2024-01-22 04:20

Tác giả: khói


blogradio.vn - Nhưng người ở lại vẫn là dãy phòng cũ đơn sơ ấy. Vẫn là anh với bộ dạng mỗi ngày tất bận với cuộc sống và với công việc. Nhưng anh vẫn yêu lấy nó.

***

Còn hẻm ấy là nơi anh ăn trú, nơi anh cảm nhận mùi vị của cuộc sống này.

Anh ở trong một hẻm cụt chỉ cỡ một mét hai, ra vào chỉ một xe và một người. Vọn vẹn dãy dài chỉ tám phòng nằm sát nhau. Anh ở đấy cũng đã hơn năm năm rồi, và dường như anh là cựu chiến binh của nguyên một dãy trọ phòng ấy.

Nơi ấy không chỉ là nơi để anh ăn ngủ nghỉ và hoạt động, hơn thế nữa là nơi chứng kiến biết bao câu chuyện và nỗi buồn của riêng anh.

Anh nhớ anh hàng xóm mé bên sẽ luôn mở tivi vào buổi tối lúc bảy giờ, ngày anh dọn đi lấy vợ kịp tặng cho anh một cái bàn mủ để anh đựng đống sách vở của mình.

Anh nhớ cô cháu gái của chủ nhà mỗi lần đến thu tiền đều rất nhỏ nhẹ và dễ thương, ngày cô cũng dọn ra đi lấy chồng vẫn kịp gửi lại anh cái quạt hịn dù đã cũ.

Anh nhớ cô y tá của phòng số 6 cũ của anh trước khi anh di dời sang phòng số 5 hí hửng tặng anh hai cái bánh plan cô làm còn nồng mùi của trứng, thế nào lại cũng dọn đi vào một ngày đẹp trời nào đấy.

Người đến, người đi…

Lạ rồi quen đến lạ lùng…

Nhưng người ở lại vẫn là dãy phòng cũ đơn sơ ấy. Vẫn là anh với bộ dạng mỗi ngày tất bận với cuộc sống và với công việc. Nhưng anh vẫn yêu lấy nó.

Anh thích cái hẻm cụt ấy vì nó chứng kiến những kỉ niệm của riêng anh với những người đặc biệt của riêng anh. Những tiếng cười, những giọt nước mắt, những đau buồn và niềm hạnh phúc vỡ òa của riêng anh. Những ánh mắt lạ lùng của những người mới đến khi thấy anh, những câu chuyện, những dò xét, những tiếng cãi vã của những người anh vô tình biết rồi vô tình đi. Nhiều khi anh chẳng quan tâm, nhưng nếu lướt qua anh vẫn thấy in hằn như một câu chuyện đời đầy thú vị thu nhỏ trong góc hẻm cụt ấy.

Tối qua, trong hẻm có tiếng la khóc của cô gái phòng bên bị đánh lúc nửa đêm. Tiếng khóc la của con trẻ, bước đi chập chững trong một mét hai ngang của hẻm cụt và cả những tiếng cười đùa của lũ trẻ con ở hẻm to đối diện sang chơi. Anh vẫn bật nhạc không lời để đó và nằm im, đọc nốt vài dòng của quyển sách rồi lặng yên người để ngủ. Nhịp sống vẫn cứ trôi như thế nhưng anh biết điều gì nên đáng phải lưu lại và trân trọng cùng anh.

Và… Anh nhớ hẻm có nguyên một bầy mèo cứ lon ton sang nhà anh tòm tèm bị cá cơm anh chưa kịp xử. Nhưng có lẽ, chúng đã đi ở một nơi xa xôi nào ấy và hóa kiếp người mất rồi…

© khói - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 1 | Blog Radio 895

khói

If you don’t do wild things while you’re young, you will have nothing to smile about when you’re old.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đợi

Đợi

Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình

Vẫn là chính mình

Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng

Lời hứa cuối cùng

“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

back to top