Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cuộc gọi của Ba!

2024-01-13 07:35

Tác giả: Kelly Bùi


blogradio.vn - Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.

***

“Hôm nay con có đi học không?” Giọng Ba từ điện thoại vang lên.

Đưa chiếc điện thoại đến gần, tôi đáp: “Dạ có, con học mới về tức thì đây Ba.

Ba tiếp lời: “Thế đã cơm nước gì chưa?”

Tôi nhẹ nhàng đáp: “Dạ chưa, tí nữa con mới ăn.

Ba ân cần dặn dò: “Coi tranh thủ ăn sớm, còn nghỉ ngơi con nha.

Tôi đáp: “Dạ, Ba đã ăn cơm chưa ạ?”...

Ba tôi luôn ân cần lo lắng cho tôi như thế đấy, vài cuộc gọi quan tâm làm tôi ấm lòng hơn trong cái thời tiết lành lạnh, mang cho con người ta cảm giác cô đơn, trống trải ở thành phố này.

Trước khi đi học xa, Ba dặn tôi đủ thứ điều, ba bảo: “Là con gái nên phải biết giữ gìn bản thân, sống ngăn nắp và sạch sẽ; chú tâm trong chuyện học hành, con học tốt là Ba vui rồi, không nhất thiết phải đi làm thêm,… phải biết chọn bạn mà chơi, bạn thành phố, không như ở quê, không phải ai mình cũng chơi được. Có chuyện gì phải gọi về cho Ba biết, nghe chưa?”

Vì biến cố gia đình, nên năm 9 tuổi tôi mới lần đầu tiên được gặp Ba, nên tôi thương Ba lắm. Tôi nhớ khi ấy, trước đêm mà Ba về, tôi trằn trọc không sao ngủ được. Tôi lo lắng không biết Ba có giống như tôi tưởng tượng không, không biết Ba có thương tôi như cách mà ba đã ân cần qua những dòng thư tay hay không? Chuyện gì đến rồi cũng đến. Ba đã về, tôi đứng im thin thít trong nhà, nhìn Ba thật lâu qua khung cửa. Ba không cao to như tôi tưởng tượng, Ba khoác lên mình một chiếc áo sơ mi đã cũ, trông Ba hơi gầy, ba có một làn da rám nắng, và một đôi mắt hiền từ. Bỗng… Ba nhìn về phía tôi, tự nhiên tôi lâng lâng, có cái gì đó như nghẹn lại ở cổ, tôi nấc lên, nước mắt lã chã rơi, tôi đã khóc. Tôi khóc vì ngần ấy năm chờ đợi, tôi khóc cho sự tủi hờn, khóc cho sự uất ức, khóc vì vui, khóc vì niềm hạnh phúc dâng trào. Tôi lao nhanh về phía Ba, ôm một cái thật chặt mà nức nở. Ba dịu dàng vỗ về tôi: “Ba xin lỗi, Ba xin lỗi con gái yêu của Ba nhiều lắm. Xin lỗi… vì đã để con đợi ba… thật lâu...!” Ngay thời điểm đó, bao nhiêu tủi hờn như tan biến hết, tôi chỉ muốn hét lên cho cả thế giới biết: “Bây giờ tôi đã có Ba”. Những ngày sau đó tôi quấn Ba không rời, tôi không muốn phải mất Ba thêm lần nào nữa.

Ba bảo Ba thương hai chị em tôi lắm, Ba sẽ bù đắp tất thảy những tổn thương mà hai chị em tôi phải chịu khi không có Ba ở cạnh.

Khoảng thời gian sau đó Ba đã thích ứng được với môi trường nơi đây. Hiện tại Ba đang làm bảo vệ ở một nhà máy nhỏ trên rừng, Ba dành phần nhiều thời gian cho công việc. Lúc trước khi còn học ở quê, cứ cách ngày Ba sẽ về nhà Ngoại thăm tôi, tôi nhớ có lần Ba vượt hàng chục cây số trong đêm chỉ để chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi yêu thích. Tôi cứ tưởng Ba sẽ ở lại qua đêm, nhưng hỏi ra mới biết, chở tôi về là Ba chạy ngay ra chỗ làm, tôi xót lắm, trên đường cứ trách Ba không được chạy về đêm như thế này nữa.

Ba bảo Ba thương tôi lắm, Ba trách bản thân mình không kiếm nhiều tiền bằng người ta đặng cho tôi một cuộc sống đủ đầy hơn. Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.

Khi đi học xa, Ba hay hỏi thăm tôi qua những cuộc gọi. Những cuộc gọi gần đây, Ba luôn nhắc nhở tôi Tết nhất định phải về đón Tết cùng Ba, Ba sẽ mua đồ đẹp cho tôi, Ba sẽ lại chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi thích. Chắc chắn Tết năm nay tôi sẽ về, về để được gặp Ba, gặp Chị, gặp Ông Bà Ngoại, những đứa bạn chí cốt của tôi... Để lại được cùng tạo nên một cái Tết thật ý nghĩa. Con yêu Ba, con yêu tất cả mọi người nhiều lắm, đợi con nhé!

© Kelly Bùi - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 2 | Blog Radio 896

Kelly Bùi

Gửi bạn một cái ôm vì đã không bỏ cuộc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Sau cơn mưa nắng sẽ về

Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Mình muốn một tình yêu như vậy!

Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên

Lỡ duyên

Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức

Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai

Tình khó phai

Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình

Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

back to top