Cuộc gọi của Ba!
2024-01-13 07:35
Tác giả: Kelly Bùi
blogradio.vn - Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.
***
“Hôm nay con có đi học không?” Giọng Ba từ điện thoại vang lên.
Đưa chiếc điện thoại đến gần, tôi đáp: “Dạ có, con học mới về tức thì đây Ba.”
Ba tiếp lời: “Thế đã cơm nước gì chưa?”
Tôi nhẹ nhàng đáp: “Dạ chưa, tí nữa con mới ăn.”
Ba ân cần dặn dò: “Coi tranh thủ ăn sớm, còn nghỉ ngơi con nha.”
Tôi đáp: “Dạ, Ba đã ăn cơm chưa ạ?”...
Ba tôi luôn ân cần lo lắng cho tôi như thế đấy, vài cuộc gọi quan tâm làm tôi ấm lòng hơn trong cái thời tiết lành lạnh, mang cho con người ta cảm giác cô đơn, trống trải ở thành phố này.
Trước khi đi học xa, Ba dặn tôi đủ thứ điều, ba bảo: “Là con gái nên phải biết giữ gìn bản thân, sống ngăn nắp và sạch sẽ; chú tâm trong chuyện học hành, con học tốt là Ba vui rồi, không nhất thiết phải đi làm thêm,… phải biết chọn bạn mà chơi, bạn thành phố, không như ở quê, không phải ai mình cũng chơi được. Có chuyện gì phải gọi về cho Ba biết, nghe chưa?”
Vì biến cố gia đình, nên năm 9 tuổi tôi mới lần đầu tiên được gặp Ba, nên tôi thương Ba lắm. Tôi nhớ khi ấy, trước đêm mà Ba về, tôi trằn trọc không sao ngủ được. Tôi lo lắng không biết Ba có giống như tôi tưởng tượng không, không biết Ba có thương tôi như cách mà ba đã ân cần qua những dòng thư tay hay không? Chuyện gì đến rồi cũng đến. Ba đã về, tôi đứng im thin thít trong nhà, nhìn Ba thật lâu qua khung cửa. Ba không cao to như tôi tưởng tượng, Ba khoác lên mình một chiếc áo sơ mi đã cũ, trông Ba hơi gầy, ba có một làn da rám nắng, và một đôi mắt hiền từ. Bỗng… Ba nhìn về phía tôi, tự nhiên tôi lâng lâng, có cái gì đó như nghẹn lại ở cổ, tôi nấc lên, nước mắt lã chã rơi, tôi đã khóc. Tôi khóc vì ngần ấy năm chờ đợi, tôi khóc cho sự tủi hờn, khóc cho sự uất ức, khóc vì vui, khóc vì niềm hạnh phúc dâng trào. Tôi lao nhanh về phía Ba, ôm một cái thật chặt mà nức nở. Ba dịu dàng vỗ về tôi: “Ba xin lỗi, Ba xin lỗi con gái yêu của Ba nhiều lắm. Xin lỗi… vì đã để con đợi ba… thật lâu...!” Ngay thời điểm đó, bao nhiêu tủi hờn như tan biến hết, tôi chỉ muốn hét lên cho cả thế giới biết: “Bây giờ tôi đã có Ba”. Những ngày sau đó tôi quấn Ba không rời, tôi không muốn phải mất Ba thêm lần nào nữa.
Ba bảo Ba thương hai chị em tôi lắm, Ba sẽ bù đắp tất thảy những tổn thương mà hai chị em tôi phải chịu khi không có Ba ở cạnh.
Khoảng thời gian sau đó Ba đã thích ứng được với môi trường nơi đây. Hiện tại Ba đang làm bảo vệ ở một nhà máy nhỏ trên rừng, Ba dành phần nhiều thời gian cho công việc. Lúc trước khi còn học ở quê, cứ cách ngày Ba sẽ về nhà Ngoại thăm tôi, tôi nhớ có lần Ba vượt hàng chục cây số trong đêm chỉ để chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi yêu thích. Tôi cứ tưởng Ba sẽ ở lại qua đêm, nhưng hỏi ra mới biết, chở tôi về là Ba chạy ngay ra chỗ làm, tôi xót lắm, trên đường cứ trách Ba không được chạy về đêm như thế này nữa.
Ba bảo Ba thương tôi lắm, Ba trách bản thân mình không kiếm nhiều tiền bằng người ta đặng cho tôi một cuộc sống đủ đầy hơn. Ba trách mình chưa là một người Ba tốt, Ba hứa không để tôi phải chịu thiệt thòi gì với bạn bè, bạn có gì, Ba cũng sẽ cố gắng lo cho tôi được như thế. Tự nhiên tôi thấy thương Ba vô cùng. Ba tôi chẳng giàu có như người ta, nhưng với tôi Ba là người giàu tình yêu thương nhất trên đời.
Khi đi học xa, Ba hay hỏi thăm tôi qua những cuộc gọi. Những cuộc gọi gần đây, Ba luôn nhắc nhở tôi Tết nhất định phải về đón Tết cùng Ba, Ba sẽ mua đồ đẹp cho tôi, Ba sẽ lại chở tôi đi ăn bánh canh quán bà Năm mà tôi thích. Chắc chắn Tết năm nay tôi sẽ về, về để được gặp Ba, gặp Chị, gặp Ông Bà Ngoại, những đứa bạn chí cốt của tôi... Để lại được cùng tạo nên một cái Tết thật ý nghĩa. Con yêu Ba, con yêu tất cả mọi người nhiều lắm, đợi con nhé!
© Kelly Bùi - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Giá Như Anh Hiểu Em Sớm Hơn Phần 2 | Blog Radio 896
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Những chuyện đến với mình đều là cái duyên
Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.
Bãi sông Hồng
Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.
Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể
Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.
Dịu dàng trong đời (Phần 4)
Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.
Anh & Em - Chúng ta bỏ lỡ nhau một đời
Từ lúc nào đó, anh bắt đầu len lỏi, có mặt trong tất cả mọi hoạt động của đời tôi. Tôi cũng dần thương anh, anh bảo có thấy, có cảm nhận được nhưng có lẽ vết xước ở đoạn đầu quá lớn, anh không đủ can đảm để hỏi lại thêm lần nữa. Và như một quy luật, tình cảm cũng nhạt dần vì mối quan hệ đấy vẫn không tên mà.
Dịu dàng trong đời (Phần 3)
Người ta nói khoảng cách là thứ sẽ giết chết tình yêu, nếu cô đã không thể đột ngột rời xa anh, vậy thì để khoảng cách này cứ lớn dần đi, để cô quen với việc không có anh ở bên.
Nhớ Ngoại
Ngồi buồn nghe nhạc thẩn thơ Ký ức bất chợt vẩn vơ ùa về Đêm dài dai dẳng, lê thê Nhớ về Ông Ngoại, nhớ về ngày xưa.
Bí ẩn số cuối ngày sinh Âm lịch: Con số nào "giàu nứt vách" nhờ nỗ lực không ngừng?
Dân gian vẫn rỉ tai nhau về mối liên hệ giữa số cuối ngày sinh Âm lịch và vận mệnh, đặc biệt là tài lộc. Cùng khám phá xem những con số nào được cho là "sinh ra đã ngậm thìa vàng", càng nỗ lực càng phát tài phát lộc.