Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy quên những chuyện trước kia và sống trọn vẹn với nhau được không?

2022-02-14 01:20

Tác giả: Tuyết Minh


blogradio.vn - Ngay lúc đó tôi chỉ mong ước một điều duy nhất rằng chỉ một ngày thôi cũng được, quên hết những chuyện trước kia và sống trọn vẹn với nhau cho ngày hôm nay có được không? Dù chỉ là một ngày tôi cũng muốn sống một cách thật hạnh phúc với những người tôi thương yêu. Cuộc sống quả là muôn màu muôn vẻ.

***

Đêm lại về, nằm trên chiếc võng đu đưa nhìn lên trần nhà, tôi có cảm giác như khung cảnh này thật lạ lẫm làm sao. Ngày mai phải xa gia đình mất rồi, cảm giác này không phải là lần đầu tiên và cũng chẳng phải lần cuối cùng. Chiếc võng nay cũng đã cũ cứ mà kêu cót ca cót két. Chợt âm thanh văng vẳng của mẹ vọng lại.

“Minh à, xuống ăn cơm thôi con”

Chiếc võng ngừng đung đưa, tôi lom khom ngồi dậy đi xuống bếp. Trên bàn ăn có bốn cái chén đã có cơm sẵn ở đó. Đồ ăn được dọn đầy măm, cũng chẳng khổ cực gì nhưng tôi dư vị của nó vẫn còn thiếu. Cũng đã lâu lắm rồi cả nhà không thể cùng nhau có một bữa cơm gia đình trọn vẹn, tôi chẳng hiểu vì sao và từ lúc nào mà chúng ta lại có khoảng cách xa lạ đến như thế. Sở dĩ tôi cảm thấy thiếu vì cả nhà vốn có cả sáu người.

Vẫn là câu cũ rích của những người xưa “mẹ chồng nàng dâu” tuy luôn đi đôi với nhau nhưng khoảng cách giữa họ lại quá xa cách. Những bất đồng quan điểm thường ngày, những lời nói định kiến, những thói hư tật xấu của nhau, tôi chẳng biết họ có nghe thấy những điều mà họ nói sau lưng nhau hay không nhưng với đôi từng chữ một đều không sót. 

ben_-_them

“Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi.” Họ không thương nhau, cũng chẳng ghét nhau chẳng qua là họ chẳng xem nhau là một phần cuộc sống của mình. Cứ như những kẻ xa lạ, dù rằng cùng sống chung một mái nhà. Nhiều lúc tôi tự hỏi, rốt cuộc kiếp trước đã gây ra tội lỗi gì mà giờ đây phải chịu đựng một nỗi buồn tủi khi mà có đầy đủ người thân nhưng chẳng có nỗi một tình yêu thương trọn vẹn mà mỗi gia đình cần phải có.

Ngày qua tháng lại, sợi dây gắn kết mỏng manh ấy liệu có chịu nổi sự tàn phá của thời gian, liệu tôi có thể chữa lành lại những vết thương cũ. Tôi thường nghe mẹ kể về quá khứ của mẹ, tất nhiên bao gồm những uất ức mà mẹ phải chịu đựng suốt bao năm nay. Lúc ấy, tôi chỉ im lặng chẳng nói một lời. Nỗi đau của mẹ chắc cũng chỉ một mình mẹ mới thấu nỗi tôi cũng chỉ là người ngoài cuộc. 

Tôi chẳng đủ dũng khí để cất lời và cũng chẳng biết phải nói gì cả. Sự bất lực chiếm đóng trong tâm can tôi mỗi ngày. Nó giày vò bản thân tôi theo năm tháng và rồi cũng có lúc tôi từ bỏ việc hàn gắn ấy.

Vào đêm giao thừa, cái đêm mà chúng ta tụ họp lại với nhau rồi nói với nhau đủ mọi thứ trên đời, cười nói rôm rả mà quên đi mọi muộn phiền, mệt mỏi của cả năm. Chính những giây phút ấy, là liều thuốc bổ tinh thần đắt nhất mà con người có thể có được. Nó chẳng thể mua được bằng tiền. Đối với bản thân tôi, những giây phút ấy hiếm hoi và lạ lầm biết nhường nào. 

Ngay lúc đó tôi chỉ mong ước một điều duy nhất rằng chỉ một ngày thôi cũng được, quên hết những chuyện trước kia và sống trọn vẹn với nhau cho ngày hôm nay có được không? Dù chỉ là một ngày tôi cũng muốn sống một cách thật hạnh phúc với những người tôi thương yêu. Cuộc sống quả là muôn màu muôn vẻ.

quay_-_quan

Cuộc sống của tôi vẫn cứ như thế, mỗi ngày trôi qua cứ như một cuộn băng được phát lại nhiều lần. Và đến mỗi lúc tôi quyết định rời xa nhà để không muốn nhìn thấy những khoảng cách vô hình ấy nữa. Tôi cứ nghĩ quyết định của mình là đúng cho đến khi sự nhớ nhung vơi đầy trong tôi. Cảm giác thật trống vắng, yên tĩnh nhưng nó khiến tôi khó chịu. Đây chẳng phải đều tôi muốn hay sao, cớ gì lại cảm thấy mất mát đến như thế. Và khi tôi đọc được tác phẩm “Không gia đình” của tác giả Hector Malot và câu nói chạm vào đáy của những nỗi ưu tư bấy lâu nay.

“Bao giờ người ta cũng phải chia tay đúng vào lúc cảm thấy ngược lại, tức là muốn gần nhau hơn nữa.”

Tôi chọn cách rời xa họ, nhưng rồi tôi cảm thấy ngược lại rằng tôi muốn ở gần họ đến nhường nào. Vẫn còn le lói một chút hy vọng trong tôi. Có lẽ bản thân tôi chính là sợi dây cột chặt mọi người lại gần với nhau. Nếu đã như vậy thì vẫn cứ phải hoàn thành sứ mệnh ấy. Rồi cũng sẽ có một ngày, bữa cơm của gia đình tôi có đầy đủ thành viên trong gia đình.

Hẳn là chúng ta đều có nỗi niềm và khát khao của riêng mình nhưng bằng một cách nào đó hãy biến nó trở thành một nguồn sáng dẫn dắt chúng ta đến những nơi mà chúng ta mong muốn. Vẫn là câu nói đầy sáo rỗng “hãy trân trọng những gì mình đang có” nhưng lần này tôi vẫn mong câu nói ấy khắc sâu vào trong trí nhớ và luôn nhắc nhở bản thân mỗi ngày để những năm tháng sau này ta sẽ không thốt lên hai từ giá như.

© Tuyết Minh - blogradio.vn

Xem thêm: Nợ cha nợ mẹ một tấm chồng biết bao giờ mới trả được | Radio Tâm Sự

Tuyết Minh

Có nỗi nhớ nào không vơi, có tình yêu nào chẳng mong đợi, năm tháng như hạt bụi, gió cuộn sóng trào đến khi nào mới thôi?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top