Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ranh giới, nơi con tim ta hòa cùng một nhịp

2021-10-22 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Ngày ngày làm việc không ngơi nghỉ, những giấc ngủ chập chờn chẳng yên, những bước chân vội vã vì họ sợ rằng dù chậm một giây thôi sẽ có một người nữa ra đi...

***

"Cố gắng hít thở..."

"Em chỉ có nhiệm vụ bây giờ là hít thở thôi... hít thở đi em..."

Lời nói của các bác sĩ vẫn y như thế, lặp đi lặp lại hai từ "hít thở", các bệnh nhân vẫn cố gắng nghe theo nhưng việc hít thở như bao con người thường đối với họ giờ sao khó khăn quá. Tiếng nhịp thở vẫn dồn dập và bất thường, chẳng ai biết được rằng họ sẽ gục bất kì lúc nào nếu không cố gắng hít thở. Những sợi dây chằng chịt quấn quanh những nạn nhân ấy không biết bằng cách nào đã trở thành những sợi dây đai siết chặt lấy trái tim của người thân họ! Trái tim ấy bị siết đến nỗi từng nhịp thở, từng tiếng nấc nghẹn ngào đối với họ cũng trở thành cơn đau chí mạng. Nhưng kì diệu làm sao những trái tim ấy lại vô cùng mạnh mẽ dù nó bị siết chặt bởi nỗi sợ hãi, nỗi đau thấu tận tâm can... Ở nơi bên trong họ mang một phép màu của tình yêu thương, niềm hy vọng, khát khao sự sống. Chúng như ăn sâu vào trong từng thớ thịt để nhắc nhở nhau rằng vẫn còn có cơ hội dù chỉ là một chút thôi.

"Tít tít tít..."

"Không được rồi, cần bình oxi ngay... nhanh lên."

Một bác sĩ gần như hét lên khi nhìn thấy bệnh nhân của mình đang vật vã chóng chọi giữa sự sống và cái chết. Nhịp thở gần như không còn... Sắc mặt bệnh nhân đã tái đi, bác sĩ vẫn không ngừng nghỉ làm hết sức mình nhưng rồi một tiếng bíp vang lên. Nó như xé nát tâm can của họ, sự sống của bệnh nhân đã vụt mất trong tay họ chỉ trong tích tắc. Hụt hẫng bao trùm lấy không gian xung quanh, những giọt nước mắt của những ''anh hùng" rơi trên đôi má, chỉ mới đây thôi mà một người đã phải bỏ mạng. Họ bất lực nhìn trân trân vào một không gian vô định, những người hùng mạnh mẽ của chúng ta đã rất cố gắng và mạnh mẽ lắm rồi. Một cuộc gọi gửi về nhà người thân bệnh nhân, cuộc gọi ấy tưởng chừng như bình thường nhưng lại thật tàn nhẫn biết bao. Người nhà của các bệnh nhân họ chẳng thể hay biết được người thân của họ chống chọi như thế nào, cái chết của người nhà như một nỗi đau vô cùng vô tận. Họ chỉ còn cách ôm đầu khóc như một đứa trẻ, ngay cả lần cuối gặp mặt cũng không có.

"Khi mà mình phải chấm dứt một chuyện nào đó, nó như một cái gì đó hụt hẫng trong con người mình vậy." - một bác sĩ nghẹn ngào chia sẻ.

Thời gian như chậm lại, từng giây từng phút dài như cả một thế kỷ khi nỗi đau ngoáy vào tận trong cốt cách, trong tâm hồn của những kẻ ở lại. Chẳng ai nói với ai một lời nào, cứ thế mà lặng yên.

Không có sự đau đớn nào bằng việc chứng kiến bệnh nhân của mình ra đi trước mặt và không thể làm gì được ngoài đứng nhìn của các y bác sĩ. Ngày ngày làm việc không ngơi nghỉ, những giấc ngủ chập chờn chẳng yên, những bước chân vội vã vì họ sợ rằng dù chậm một giây thôi sẽ có một người nữa ra đi...

"Chúng ta làm việc đang rất quá tải nhưng không có nghĩa là chúng ta bỏ bê người bệnh."

Hai từ "trách nhiệm" đặt nặng lên vai các y bác sĩ. Phải, họ không bao giờ bỏ bê bệnh nhân của họ, khi bệnh nhân tử vong nghĩa tử là nghĩa tận. Sự kiên cường trong họ là bất tận. Nỗi đau tạm gác lại và tiếp tục chiến đấu. Những người anh hùng thầm lặng, họ không có thời gian để than thở trách móc. Bao nhiêu con tim đang sôi sục đầy nhiệt huyết, niềm tin, hy vọng và cả nỗi đau hóa thành nguồn sức mạnh.

"Ranh giới giữa sự sống và cái chết thật quá mong manh, khiến mọi người cần sống tử tế và mạnh mẽ hơn."

Khoảng cách lớn nhất giữa sống và chết chỉ còn là hai chữ "niềm tin". Không một ai dám chắc rằng ngày mai liệu ta có còn trên cõi đời này. Ngày lại qua ngày, từng cơn đau giằng xé lấy cơ thể, nỗi sợ hãi bủa vây ngay cả việc nhìn thấy ánh mặt trời cũng trở nên xa xỉ. Dòng lệ tuôn trào không khỏi xót xa, giờ đây chỉ đành ngậm ngùi mà mong đợi từ phía xa xăm nơi phương trời khác. Nơi đó chính là nhà. Xa nhưng lại gần biết mấy, còn gì ngoài tình yêu cốt tận xương tủy. Dẫu cho sinh mệnh mong manh như hạt cát vẫn mong gió mang những năm tháng bình yên sẽ trở lại và cuốn trôi đi những đau thương mất mát.

Sự sống của các bệnh nhân chỉ được tính theo từng ngày, từng giờ, từng phút. Chẳng một ai biết chắc rằng thần chết có thể lấy đi mạng sống của họ bất kì lúc nào. Khi đứng dưới góc nhìn của họ, ta thấy hơi thở sao cứ mong manh quá, sự sợ hãi luôn bao trùm lấy thân thể, liệu ta sẽ có ngày để trở về với gia đình mình? Gia đình vẫn đang chờ ở đấy. Thời gian quá đỗi tàn nhẫn.

"Sự sống nảy sinh từ cái chết, hạnh phúc hiện hình từ trong những hy sinh, gian khổ, ở đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy." - nhà văn Nguyễn Khải

Đằng sau những sự hy sinh và cống hiến luôn hiện hữu những nụ cười và cả những giọt nước mắt chứa chan hạnh phúc, nồng đượm tình yêu thương. Mai này đây, khi nhìn lại những gì đã qua mới biết được thế nào là trân trọng.

 

"Người ở phương xa lòng ta như lửa đốt

Nhắm mắt lại chẳng mấy chốc rồi lại thôi

Chẳng một câu nói, chẳng một chút tin lành

Xa xăm nơi nào, linh hồn người quạnh hiu

 

Mạnh mẽ lên người ơi, nơi này vẫn đợi

Nhịp thở vẫn còn lòng ta vẫn còn mong

Mong những tháng ngày bình yên sẽ lại đến

Nắm tay nhau ta cùng bước qua ranh giới

 

Để những đau thương ở lại và mỉm cười

Mai này đây ta sẽ vượt qua thôi."

 

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 724: Chỉ tình yêu ở lại

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top