Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một giấc mơ xa hoa, một cuộc đời lầm lỡ

2023-11-25 05:25

Tác giả: Tuyết Minh


blogradio.vn - Những vần thơ, những câu văn đẹp giống như những miếng băng dính cá nhân chấp vá lại những nỗi đau nỗi dằn vặt đã xé lòng những kẻ mộng mơ. Rồi một khi đối diện với sự thật tàn nhẫn, nó rồi sẽ rỉ máu nhưng không còn đau như lúc ban đầu nữa vì ta đã dần chấp nhận vết thương ấy xem nó như là điều hiển nhiên mà ta phải có.

***

“Ai làm cho gió lên giời,

Cho mưa xuống đất, cho người biệt ly;

Ai làm cho Nam, Bắc phân kỳ,

Cho hai hàng lệ đầm đìa tấm thân…”

 

Kết thúc tác phẩm “Đời thừa” của nhà văn Nam Cao - một người nghệ sĩ tận tụy đã khiến cuộc đời hiện hình bằng giấy trắng mực đen, dường như có hàng ngàn kim châm đâm sâu vào tận tâm can của mình. Nó không đau một cách đột ngột mà dần dần siết chặt lấy hơi thở đến khi ta phải thở hắt một hơi thì nỗi đau ấy vẫn còn đau đáu trong cơ thể. Một cuộc đời cứ thế quẩn quanh, cùng cực và không lối thoát. Liệu còn con đường nào cho họ không hay chính ta mới là người đang mắc kẹt lại.

Truyện kể về nhân vật Hộ - một văn sĩ nghèo mang trong mình những giấc mơ đầy màu sắc, hắn ta vốn là một kẻ mộng mơ trong lòng luôn ám ảnh một ngày nào đó sẽ tạo nên một kiệt tác để đời có giá trị vượt thời gian. Một cuộc sống lý tưởng dường như sẽ trở thành hiện thực nhưng kể từ khi hắn ta cứu vớt lấy cuộc đời của một người phụ nữ. Từ - một người phụ nữ bất hạnh trong thời đại bấy giờ ở cùng với người mẹ già mang đầy bệnh tật, Hộ cưới Từ về làm vợ và mang trên vai một gánh nặng khi phải lo toan về mọi mặt. Hộ rơi vào tình trạng khốn khổ đến cùng cực. Ngày qua ngày, hắn ta phải dùng những đồng lẻ ít ỏi từ nghề viết văn của mình để lo về mọi mặt. Tiếng khóc của bọn trẻ cùng với tiếng than vãn của người vợ đã vả một cái tát thật đau vào con người hắn. Hộ chẳng còn mê man với những giấc mơ của mình nữa, hắn điên cuồng lao vào vòng xoáy của những bộn bề lo toan. Trách nhiệm là thứ mà hắn ta cố gắng để làm một cách trọn vẹn nhưng rồi những dày vò và dằn vặt lương tâm của một nhà văn đã dần cấu xé con người hắn để rồi hắn trở thành một người chồng vũ phu, một người cha tệ bạc.

Nhưng sau cơn men rượu, Hộ lại trở về con người của hắn ta lúc xưa, rồi lại cầu xin sự tha thứ từ vợ con. “Hắn khóc! Hắn khóc nức nở, khóc như thể không ra tiếng khóc.” Tiếng khóc của hắn liệu trời có thấu chăng. Một thằng đàn ông bật khóc trước mặt người phụ nữ của hắn ta, khóc đến tê dại, hắn không thể nào căm hận bản thân mình hơn. Hình ảnh hắn khóc dường như là chính cái bóng của những kẻ mộng mơ lúc bấy giờ. Văn chương, nơi người nghệ sĩ thõa sức đặt bút cho trí tưởng tượng của mình luôn bay bổng nhưng bên cạnh đó một cuộc sống vất vả và cực nhục đã bào mòn “cây bút” ấy. Cứ thế một vòng lặp đã được tạo ra, ngày lại ngày qua chẳng biết đến bao giờ sẽ kết thúc.

Đến lúc này, hình ảnh của “Chiếc thuyền ngoài xa” của nhà văn Nguyễn Minh Châu lại hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi. Cảnh một người đàn bà với dáng người thô kệch, người đàn ông nhìn bóng lưng người đàn bà như một con gấu khổng lồ, hắn rút chiếc thắt lưng mà đánh tới tấp vào, những tiếng vút thật chói tai và đau đớn đến nhường nào. Nhưng người đàn bà ấy lại ngậm ngùi cam chịu. Một khi con người ta đã quá quen với cái khổ thì với mức độ như thế nào trong mắt họ vẫn chỉ là “quen rồi”. Một cảm giác lạnh lẽo đến rùng mình len lỏi vào từng thớ thịt bên trong tôi. Cái khổ ấy rồi đến khi nào sẽ chấm dứt? Hay đến cuối đời khi nấm mộ đã nở hoa thì cuộc đời họ mới thực sự bắt đầu?

Khi nhắc về những nhân vật ấy, từ đầu tiên mà ta luôn nghĩ đến là bi kịch. Đối với họ điều duy nhất bản thân có thể làm chỉ là cảm thông và nuối tiếc. Tiếc cho một giấc mơ xa hoa, một cuộc đời lầm lỡ là lựa chọn mà họ phải sống. Và rồi ta có chắc chắn được rằng bản thân mình sẽ không gây ra những lỗi lầm như thế kia.

Những vần thơ, những câu văn đẹp giống như những miếng băng dính cá nhân chấp vá lại những nỗi đau nỗi dằn vặt đã xé lòng những kẻ mộng mơ. Rồi một khi đối diện với sự thật tàn nhẫn, nó rồi sẽ rỉ máu nhưng không còn đau như lúc ban đầu nữa vì ta đã dần chấp nhận vết thương ấy xem nó như là điều hiển nhiên mà ta phải có. Chấp nhận rồi và sống với nó như thực thể để nhắc nhở ta mỗi ngày. Liệu ta có trở thành “Hộ”, luôn thiết tha và đặt bao nhiêu hy vọng rồi lại bất mãn, trút giận lên chính những người thân yêu của mình.

Đọc qua những tác phẩm vượt thời đại như “Đời thừa”, đâu đó ta lại bắt gặp chính bản thân mình nằm trong bức tranh của xã hội ấy. Một giấc mơ xa hoa không bao giờ là sai trái, một cuộc đời lầm lỡ lại làm ta như điên dại.

© Tuyết Minh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Người Bằng Cả Trái Tim | Radio Tình Yêu

Tuyết Minh

Có nỗi nhớ nào không vơi, có tình yêu nào chẳng mong đợi, năm tháng như hạt bụi, gió cuộn sóng trào đến khi nào mới thôi?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

back to top