Có một ngày anh xa em
2023-11-03 06:55
Tác giả:
blogradio.vn - Anh nói cô biết rõ anh để ý cô từ lâu, anh cũng biết cô đã có người yêu, nhưng anh nói anh chấp nhận cạnh tranh thật công bằng. Vì chỉ đang là người yêu nên anh hoàn toàn có cơ hội và hy vọng để được cô yêu.
***
Đó là một ngày có nhiều mây đen vẫn vũ trên bầu trời như dự báo sắp có một cơn mưa lớn, anh chuẩn bị bước lên máy bay sau khi đã làm xong các thủ tục bay. Rất nhanh ở sát cánh cửa phòng ngăn lại giữa hàng khách và những người thân của họ, anh quay người bấu rất chặt vào vai cô.
- Hãy nói anh biết, em hãy nói rất thật là em không có một chút tình cảm gì dành cho anh.
Cô đã cố hết sức để mở miệng trả lời anh, nhưng cô bất lực. Giống như những ngôn từ những từ ngữ đã bay hết sạch khỏi đầu cô, cô chỉ nhìn anh mà chẳng thốt lên nổi một tiếng tạm biệt hay xin lỗi.
Chỉ đến khi máy bay đã bay rất xa rồi, chỉ còn là một chấm rất nhỏ trên bầu trời cao kia thì cô vẫn đứng lặng ở đó, lòng cô quặn đau.
Em xin lỗi, em không thể yêu anh như anh muốn, vì anh ấy đã giữ trái tim em rồi, nên em cũng chẳng thể yêu bất cứ ai khác. Em luôn yêu mến và trân trọng anh, một người anh, một người bạn, và có lẽ giờ đây là hơn một người bạn nữa, em cũng không biết gọi sao cho đúng. Em không muốn anh buồn, càng không muốn làm anh tổn thương, rồi anh sẽ gặp được người yêu anh, còn hơn anh yêu người nữa, vì anh xứng đáng như vậy. Em muốn nói cùng anh rất nhiều, rất rất nhiều, mà sao cứ đối mặt với anh là em cứ bị nghẹn lại. Em hiểu và đã hiểu tất cả những gì anh dành cho em từ bao lâu nay, không phải em vô tâm, càng không phải em hờ hững, càng không phải vì em không thể yêu anh, mà vì em đã yêu anh ấy.
Anh đã yêu nên em chắc anh sẽ hiểu.
Đó là một ngày mưa tầm tã sau khi chuyến bay của anh cất cánh. Anh bay rồi, anh bay đến một đất nước xa xôi với lý do là đi du học, nhưng cả anh, cả cô, và những bạn bè của hai người đều biết rõ đó chỉ là lý do bề ngoài. Anh bay vì anh bắt buộc phải xa cô, anh bay đi để quên cô, người con gái anh đã để ý và chờ đợi một thời gian dài trong im lặng.
Khi cô biết và hiểu ra mọi chuyện, lúc đó cô đã có người yêu rồi, thì cảm giác đầu tiên của cô là sự chết lặng. Vì bao lâu nay cô vốn vẫn xem anh như một người anh, một người bạn giống như bao người bạn khác, cùng quan tâm nhau trong học tập trong những chuyện đời thường. Cô có ngờ đâu anh lại để ý đến cô, một đứa con gái có cái vẻ bề ngoài dưới trung bình, và tất cả những gì gọi là khả năng hay một điểm gì đó nổi bật lên để được người khác chú ý thì cô lại càng không có. Cô là một phụ nữ luôn bị chìm vào số đông, luôn bị chìm vào đám đông, một phụ nữ chẳng để lại điều gì đặc biệt cho người khác có thể nhớ chứ đừng nói là yêu.
Đó là ngày anh xa cô.
Cô đứng lặng nhìn theo giữa một rừng người đang hối hả tất bật xung quanh, cô cũng không còn quan niệm hay quan tâm đến thời gian là bao nhiêu nữa. Là bao lâu nữa, dù chuyến bay của anh cất cánh trong đêm khuya, lúc ba giờ sáng, và cô đã có mặt rất sớm để tiễn anh. Cô muốn được nghe từ anh những lời trách móc, những sự giận dữ, nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ hỏi cô một câu như vậy, và cô cũng chẳng thể trả lời trước khi anh rời xa cô.
Ngày đó anh và cô là hai sinh viên học chung một trường, cùng một ngành học. Anh hơn cô hai năm, còn người cô yêu thì học cùng cô từ những năm cấp ba và cũng học đại học ở một trường khác.
Ngày đó cô vào trường và gặp anh, quen anh lần đầu tiên ở một hội thao do trường tổ chức. Mà đó là một trong những hoạt động ngoại khóa vốn rất mạnh của trường, hôm đó cô đoạt giải ba còn anh cũng đoạt giải, anh quay sang nhìn cô cười rất tươi. Rồi sau đó cô biết anh còn là một gương mặt rất nổi trong nhiều hoạt động khác của trường, và cũng là một cái tên luôn dẫn đầu bảng thành tích học tập và luôn khiến những gương mặt ngôi sao khác phải kiêng dè.
Đó là lần cô đứng gần anh nhất, là ở trên sân khấu khi lên nhận thưởng đó mà, và cô cũng cười tươi nhìn lại anh như một lời chúc mừng dành cho anh vậy.
Lần thứ hai cô cũng được gặp anh là lần nhà trường tổ chức hội trại cho cả trường nhân ngày thành lập đoàn, không biết chi đoàn lớp cô và chi đoàn lớp anh có hẹn nhau như nào mà lều trại hai lớp lại sát nhau. Rồi đến giờ ăn anh mang thức ăn sang mời cô cùng ăn, cô cũng vui vẻ ăn cùng và chỉ nghĩ đơn giản cùng là anh em bạn bè trong trường, nên những mối giao lưu khá thân thiết như vậy là chuyện tự nhiên.
Rồi anh hẹn gặp cô vào ngày cuối của buổi hội trại đó. Anh nói cô biết rõ anh để ý cô từ lâu, anh cũng biết cô đã có người yêu, nhưng anh nói anh chấp nhận cạnh tranh thật công bằng. Vì chỉ đang là người yêu nên anh hoàn toàn có cơ hội và hy vọng để được cô yêu.
Cô chết lặng.
Thật sự là như vậy. Anh biết rất rõ là cô không thể chê anh ở bất cứ điểm nào, nếu không muốn nói nếu làm một phép so sánh thì anh vượt xa rất nhiều những người thuộc phái nam khác, và cô cũng biết rất rõ anh có rất nhiều những cô gái khác theo đuổi anh.
Thật sâu trong lòng, cô mong anh có được, gặp được một người thật xứng đáng với anh, thật xứng đáng với tình yêu của anh, thật xứng đáng với những gì luôn được tỏa ra rất thật từ trái tim anh. Từ lòng nhiệt tình sôi nổi mà anh luôn dành hết cho học tập, cho những việc khác những việc chung của trường của lớp. Cô cũng không quan tâm rằng những cô gái khác sẽ ganh với cô như nào, cô chỉ biết cô chỉ có thể yêu một người và duy nhất chỉ một người mà thôi.
Rồi anh bỏ ngang việc học sau đó khi chỉ còn một năm nữa là tốt nghiệp, anh nói anh muốn đi du học và chắc sẽ ở lại luôn để làm việc và sinh sống bên đó. Cô nghĩ chuyến đi dài như vậy sẽ tốt cho anh, và cô thật lòng mong mỏi những điều tốt nhất hạnh phúc nhất sẽ đến với anh.
Khi mình gặp lại, em mong lúc đó anh đã tay trong tay bên một người, em mong anh sẽ xem em thật sự như một đứa em, như một người bạn. Mình vẫn có thể được tự nhiên đi chơi nói chuyện cùng nhau, được chia sẻ từ những việc nhỏ nhất như những ngày xưa còn là sinh viên. Mà em cũng phải tập trung vào việc học, anh có biết em luôn mong, em luôn mơ được học giỏi được học tốt như anh, được có tên được nhắc tên trong bảng vàng thành tích của trường giống như anh. Em ngàn lần mong anh sẽ được vui, rồi ngôi trường mới, rồi bạn bè mới bên đó sẽ làm anh quên đi, sẽ làm anh quên em.
Cô bước chầm chậm trên con đường về nhà, trời vẫn còn rất tối, chỉ còn mấy bước chân nữa là cô chạm đến chiếc xe quen thuộc của cô. Hơi lạnh của sương đêm làm cô thấy lạnh, không biết anh đang trên máy bay có còn đang trách hờn hay cay đắng gì không. Trong một phút cô bỗng ước điều này, cô ước có thêm một người nữa giống hệt cô vậy, là để cho anh, vì anh xứng đáng được vậy.
Hôm nay là ngày anh xa cô, mà chưa bao giờ cô nghĩ anh lại cắt ngang việc học đang rất tốt đẹp như vậy chỉ vì cô. Nhưng anh bay sang đó cũng sẽ rất tốt, rồi một mai gặp lại, cô vẫn muốn được nhìn anh cười tươi như hôm nào trong buổi hội thao của trường.
Có một ngày anh xa cô, là ngày hôm nay, rồi thời gian rồi những bận rộn cũng sẽ làm người ta quên đi những gì đã qua.
Cô đề máy xe mà còn quay lại nhìn vào một khoảng không gian trống rỗng sau lưng, khoảng không gian mà chỉ ít phút trước còn rộn ràng với những dòng người đông nghịt, giờ chỉ còn cô là người cuối cùng rời khỏi.
Anh bay nhé, em chúc anh đạt được tất cả những gì anh muốn, và sẽ thật hạnh phúc.
© HẢI ANH - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
10 Năm Ước Hẹn Thanh Xuân | Blog Radio 871
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa

Chia ly - khi khoảng cách không thể xoá nhoà ký ức
Cảm giác sắp chia ly ấy cũng thật khó giải thích. Có lẽ chỉ đơn thuần là cảm xúc trống vắng khi bàn ăn trong nhà thiếu đi mất một người thân thuộc, hay sự lạc lõng trong một không gian đã từng đầy đủ,... Chắc đó là sự hụt hẫng khi có những điều vốn tưởng chừng là vậy nhưng nay đã sắp không còn.

Tình khó phai
Em biết anh luôn là người yêu em và nghĩ cho em nhiều nhất. Nhưng anh à, em cần nên biết mọi chuyện đầu tiên chứ không phải giờ đây em là người sau cùng mới biết được.

Khi con muốn được yêu thương nhưng lại sợ mất gia đình
Không có gì đau lòng hơn việc chính những người ta yêu thương nhất lại không thể dang tay ôm lấy ta.

Khi mặt trời mỉm cười
Tôi thấy yêu làm sao mặt trời lúc đó, tôi thấy yêu làm sao những buổi sớm mai thật lắng đọng thật nhiều cảm xúc và những nguồn huyết mạch của cuộc sống cứ cuộn trào mãi trong tôi.

Người ơi
Em thích gọi anh là người ơi, chỉ là một tiếng gọi thật ngắn thật nhanh mà chứa đựng trong đó biết bao ân tình biết bao da diết của những tháng năm mình được quen nhau, mình được yêu nhau thật trọn vẹn.

Kí ức muốn lãng quên
Kí ức về cậu có lẽ là kí ức đời này tớ muốn quên nhất, cậu cũng có lẽ là người tớ muốn quên nhất...

Xem cuộc đối thoại chua chát của 2 mẹ con trong Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt, tôi thề sẽ không bao giờ nói "Mẹ sống vì con"
Đứa trẻ lớn lên trong “sự hy sinh của mẹ” sẽ không học được cách hỏi mình: “Mình muốn gì?”, mà chỉ biết hỏi: “Mình nên làm gì để cha mẹ vui?”