Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bạn bè, tình yêu và gia đình

2021-09-17 01:25

Tác giả: Ngọc Châu


blogradio.vn - Tôi từng đọc một đoạn phân tích vài từ tiếng Anh trên mạng, theo tôi thấy thì rất tinh tế, ngẫu nhiên và thông minh nữa khiến tôi vẫn luôn ghi nhớ. Đó là trong từ “Friend” thì vẫn có “end”, “Lover” thì vẫn có “over” nhưng “Mom” đọc ngược lại vẫn là “mom”, “Dad” đọc ngược lại vẫn là “dad” và “Family” kết thúc bằng “ily” có nghĩa là “i love you”.

***

Hiện tại, tôi đang sống ở thời điểm thanh xuân của chính mình, năm nay tôi chính thức bước sang con số 2x, số tuổi mà kể từ giờ thời gian sẽ trôi nhanh như bàn tay đang nắm cát, nắm càng chặt thì cát trôi càng nhanh. Thanh xuân ngắn lắm, nó như một con đường bao gồm tuổi trẻ, bạn bè, tình yêu, rồi học tập để làm nên sự nghiệp. Thời gian thì ngắn mà con đường kia thì dài, ai cũng cần làm hết từng đó mục tiêu, chúng ta đâu thể tạm gác chúng về sau này. Bởi vậy mới nói, thanh xuân đẹp khi mọi thứ đều tốt đẹp, muốn mọi thứ tốt đẹp thì chúng ta phải sống nhiệt huyết và tận dụng hết thời gian ở thanh xuân mà cuộc đời đã cho mình.

Nói về bạn bè, thanh xuân của tôi có đủ những kiểu bạn nhưng tóm lại thì cũng chỉ có hai kiểu khiến tôi ghi nhớ. Một là, những người qua từng ấy thời gian vẫn ở lại, bền bỉ làm bạn, giúp đỡ tôi một cách chân thành nhất. Hai là, những người đến và đi qua cuộc đời tôi, họ có để lại kí ức nhưng dù đẹp hay không thì vẫn cảm ơn vì đã góp phần tạo nên cuộc đời của tôi. Từ đó tới giờ, bạn của tôi không nhiều nhưng đủ chất lượng, tôi cũng không muốn có quá nhiều bạn, nhờ những người bạn ấy mà tôi cảm thấy vui vẻ, thoải mái và chơi hết mình với tuổi trẻ. Không biết trước ai là người ở lại với mình lâu nhất, không có điều gì dám chắc nên họ còn ở lại bên cạnh mình ngày nào thì trân trọng ngày ấy.

Tình yêu cũng vậy, thanh xuân của mỗi người ai cũng phải có. Thực ra kết cấu của tình bạn và tình yêu tôi thấy cũng hơi giống nhau, có thể đến và đi, khi đi rồi thì có thể để lại tích cực hoặc là tiêu cực, cũng không có điều gì chắc chắn rằng sẽ ở lại bên nhau mãi mãi. Tôi nhớ tôi đã từng nói, cuộc đời này tình cảm giữa người với người hiếm khi bền vững từ đầu đến cuối, chúng ta sẽ hầu hết đều trải qua hơn một mối tình. Mặc dù tôi nói kết cấu là vậy, nhưng về mặt cảm xúc giữa tình bạn và tình yêu là khác hoàn toàn. Nếu đến một ngày, có một người khiến cho bạn cảm thấy được yêu thương, có cảm giác an tâm, có thể xoa dịu sóng gió trong lòng bạn, đủ kiên nghị và vững chãi làm chỗ dựa cho bạn mỗi khi mệt mỏi, chông chênh. Thì đó, chính là người yêu bạn tại thời điểm ấy, kéo dài bao lâu không quan trọng, quan trọng là chúng ta đều cảm thấy hạnh phúc. Cho nên sợ gì mà không tìm kiếm tình yêu của mình và sợ gì mà không chấp nhận tình yêu, nhất là khi chúng ta còn trẻ mà.

Cứ như vậy, bạn bè, tình yêu và gia đình là ba thứ vốn dĩ phải có trong cuộc sống của chúng ta. Nhưng trong suy nghĩ của mỗi người thì giữa chúng vẫn có sự tồn tại hơn kém, rằng cái nào quan trọng hơn, cái nào ở lại bên mình lâu hơn? Tôi từng đọc một đoạn phân tích vài từ tiếng Anh trên mạng, theo tôi thấy thì rất tinh tế, ngẫu nhiên và thông minh nữa khiến tôi vẫn luôn ghi nhớ. Đó là trong từ “Friend” thì vẫn có “end”, “Lover” thì vẫn có “over” nhưng “Mom” đọc ngược lại vẫn là “mom”, “Dad” đọc ngược lại vẫn là “dad” và “Family” kết thúc bằng “ily” có nghĩa là “i love you”. Thật kì diệu phải không? Gia đình có ba mẹ, nơi đó luôn hoàn hảo vì ba mẹ mãi không thay đổi, tình yêu dành cho chúng ta vẫn sẽ nguyên vẹn.

Đối với tôi, ba mẹ là gia đình, gia đình là nhà, mọi vật chất và con người khác chỉ là túp lều tạm bợ. Cuộc đời này sẽ có nhiều sóng gió và bão táp, cho đến cuối cùng thì chỉ có nhà mới đủ mạnh mẽ để chống chọi với mọi điều tiêu cực nhất, không sụp đổ mà vững chãi để tôi có thể trở về. Thế giới của tôi cho đến hiện tại chỉ có ba mẹ, chị và em gái, không rộng lớn bằng thế giới ngoài kia, tuy nhỏ bé mà an yên.

Nói một chút về thế giới nhỏ của tôi, ba mẹ tôi không phải người hoàn hảo nhưng với tôi thế là đủ, ba mẹ đã hi sinh cho tôi để có cuộc đời này thì còn điều gì lớn lao hơn. Ba luôn bắt chúng tôi học, nhưng không bao giờ so sánh chúng tôi với con nhà người ta, thành tích không cần quá xuất sắc chỉ cần chúng tôi đừng rơi vào mức trung bình. Ba hi vọng chúng tôi học vì tương lai sau này có quyền lựa chọn, lựa chọn cho mình một công việc ý nghĩa, chứ không buộc phải mưu sinh và ồn ã như bao người. Tôi hiểu, tôi thật sự hiểu sự lo lắng của ba dành cho chúng tôi. Còn mẹ, mẹ luôn mang tiếng cười và sự đủ đầy cho chúng tôi. Mẹ tôi thường xuyên hi sinh những thứ thuộc về bản thân để dành cho người khác, mẹ tôi bao dung, thương người cho nên thêm cái tính bao đồng cũng chẳng sai. Hiện tại và tương lai điều mà tôi sợ nhất là sự già đi của ba mẹ, chúng tôi càng trưởng thành bao nhiêu thì vòng tay của ba mẹ càng rời xa bấy nhiêu.

Gia đình là nơi bắt đầu và tình yêu sẽ không bao giờ kết thúc, còn ba mẹ mới là gia đình, còn gia đình thì nhà mới có ý nghĩa. Ba thứ phải có trong cuộc sống là bạn bè, tình yêu và gia đình cho đến cuối cùng chỉ có gia đình là thứ ở lại với chúng ta sau cùng, không có kết thúc nào cả. Cho nên khi chúng ta vẫn đủ đầy mái ấm thì đừng để những cám dỗ ngoài kia ngăn cản sự trở về với gia đình. Ánh mắt của ba và nụ cười của mẹ sẽ thật sự đẹp nhất khi nhìn thấy các con của mình.

© Ngọc Châu - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 510: Khi mẹ nhớ con – mẹ gọi, khi con nhớ mẹ - mẹ ở đâu?

Ngọc Châu

dingshiyue00@gmail.com

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thủ đô yêu dấu

Thủ đô yêu dấu

Ước mơ của tôi là được đến thủ đô Thủ đô dấu yêu bốn ngàn năm văn hiến

Tình yêu của đất

Tình yêu của đất

Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.

Phù sa

Phù sa

Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.

Sóng

Sóng

Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.

Tập lớn

Tập lớn

Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân

Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.

Những con sóng

Những con sóng

Nếu ngày nay biển không có sóng Thì biển muôn đời chẳng có màu xanh

Xúng xính là em

Xúng xính là em

Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.

Nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh ra

Hải Dương nơi tôi sinh ra Nơi đồng lúa chín Vị ngọt phù sa

Cách thành công của người thích an nhàn

Cách thành công của người thích an nhàn

Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.

back to top