Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc gì hơn được về với mẹ

2020-12-12 01:27

Tác giả: mine20s


blogradio.vn - Khi còn bé, rất nhiều lần, tôi đã từng nghe người ta nói rằng "có không giữ, mất đừng tìm". Thế nhưng, tôi chỉ thực sự cảm nhận được điều ấy vào năm 18 tuổi, khi những cơn mưa rào bất chợt xua tan đi cái nắng gắt của Sài Gòn. Tôi lúc đó như một chú mèo ướt mưa, nhớ nhà, nhớ mẹ.

***

Thành phố Hồ Chí Minh, 8 giờ sáng, đôi mắt nặng trĩu như cứ chực chờ nhắm lại. Tối qua tôi cứ trằn trọc không sao ngủ được, với tay lấy cái đồng hồ báo thức, 4 giờ sáng. Tôi cứ ngỡ sẽ phải thức trắng đêm nhưng may sao lúc sáng cũng chợp mắt được một chút. 

Quầng mắt bây giờ chắc thâm đen như con gấu trúc rồi. Tôi ngáp dài ngao ngán cố gắng đi vào nhà vệ sinh. Bước vài bước chậm chạp ra ngoài , tôi khẽ vươn vai và hít một hơi thật sâu. 

Tôi tưởng tượng ngoài kia là không khí se lạnh cô đặc chút sương của buổi sáng sớm, tiếng gió thổi liu riu xen vào từng những chiếc lá nhỏ xinh. Nhưng khi tôi vừa mở cửa ra.

“Làm tô hủ tiếu mì không cháu?”. Tiếng cô bán hàng trước nhà phá vỡ mọi thanh âm của tôi.

“Dạ con không ạ”.

Từ lúc vào Sài Gòn, ngày nào tôi cũng chỉ biết quanh quẩn ở mấy quán cơm sinh viên, tiệm hủ tiếu, xe bánh mì…, dường như tôi đã quên mất cái mùi vị gia đình, mùi vị quê hương. 

Tôi trở vào trong, vớ đại một cái bánh cho vào miệng. Chả là hôm qua Sài Gòn mưa to quá, đường thì ngập nước còn mấy con hẻm nhỏ thì chật cứng người ta. Chả còn cách nào khác, tôi đành tấp con xe cũ, đang chực chờ tắt máy vào lề tạm trú. 

cogaitudo

Cơn mưa dường như không có dấu hiệu chấm dứt. Tôi chán ngán nhìn xung quanh, có một tiệm bánh nho nhỏ bên cạnh chỗ tôi đứng. Chần chừ một lúc, tôi đánh liều đẩy cửa bước vào mặc dù biết trong túi chẳng còn đến 100 ngàn. 

Cả đống bánh kẹo như đập vào mắt. Tôi nuốt nước bọt, đi lanh quanh một hồi lâu và rốt cuộc tôi cũng tìm thấy một hộp bánh nho nhỏ có giá vừa đủ số tiền mình mang theo. 

Tôi mệt mỏi ngồi vào bàn học, vị bánh giòn tan trong miệng cũng làm tôi cảm thấy đỡ tủi thân đi phần nào, tôi bâng quơ xé một mẩu giấy nháp nhỏ rồi bắt đầu xếp.

Tôi đặt thành quả trên tay, ngôi sao giấy nhỏ như lọt thỏm trong lòng bàn tay đang bắt đầu thô ráp. Tôi thấy nhớ mẹ, người phụ nữ hay cằn nhằn nhất quả đất “Đang tuổi đi học, đừng bắt chước mấy đứa bạn có người yêu nghe chưa”. Tôi nhớ chị Hai “Nhìn mặt mày ngây thơ vậy, lên thành phố người ta giật đồ hồi nào không hay”. 

Những lúc đó, tôi thấy thật là phiền nhưng bây giờ thì muốn cũng chẳng được. Những ngày này, khối lượng công việc cứ ồ ạt khiến tôi như không kịp thở. 

Tôi muốn khóc, muốn từ bỏ nhưng sự tự tôn của bản thân và sự kì vọng của gia đình không cho phép tôi dễ dàng buông xuôi như vậy. Tôi muốn khóc và tôi thực sự đã khóc.

motminh

Tôi lấy tay quệt nước mắt, lôi chiếc laptop cũ trong hộc bàn ra. Trang chủ Google hiện ra, tôi nhấp chuột và gõ vào ô trống ‘“Mua vé tàu về Quảng Ngãi”. Cả nhà ơi, mọi người ráng đợi con nhé, con sắp về rồi đây.

Khi còn bé, rất nhiều lần, tôi đã từng nghe người ta nói rằng "có không giữ, mất đừng tìm". Thế nhưng, tôi chỉ thực sự cảm nhận được điều ấy vào năm 18 tuổi, khi những cơn mưa rào bất chợt xua tan đi cái nắng gắt của Sài Gòn. Tôi lúc đó như một chú mèo ướt mưa, nhớ nhà, nhớ mẹ.

© draw_dawn - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì quý giá hơn hai tiếng “gia đình”

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

back to top