Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hạnh phúc của tuổi 23 là gì?

2019-04-06 08:30

Tác giả: Tóc Rối


blogradio.vn - Ai đó nó nói rằng 23 chẳng phải độ tuổi trưởng thành, nhưng nhất định phải là độ tuổi ổn định. Tôi lại cho rằng, ổn định hay không vốn dĩ chẳng phải đều do ta định đoạt hay sao? Lòng ta đong đếm như thế nào? Đời mặn hay nhạt ra sao? Đều do ngưỡng hạn định trong ta mặc định.

***

Năm tháng giống như một tên trộm lặng lẽ. Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ bước qua một cánh cửa của mụ phù thủy phủ đầy băng tuyết. Trên cánh cửa đó sẽ viết: TỐT NGHIỆP, LÀM VIỆC, KẾT HÔN, SINH CON, GIÀ ĐI, và CHẾT.

Một đoạn trong "Điều tuyệt vời nhất của chúng ta" khiến tôi không ngừng trăn trở về tháng năm tuổi trẻ. Lại tham lam mà muốn nới dài tuổi trẻ của mình thêm một vài đoạn nữa. Sau này khi bóc đi những tờ lịch cũ ẩm mốc trên tường, rốt cuộc tôi cũng hiểu thanh xuân vốn dĩ keo kiệt chẳng cho ta nhiều cơ hội đến thế!

Năm 20 tuổi, tôi từng ước mình có một công việc ổn định, có một khoản tiết kiệm nho nhỏ và có một người đủ vững chãi để mình có thể thản nhiên tựa vai mà khóc.


Năm 22 tuổi, tôi ước mình kiếm được thật nhiều tiền, đi khắp thế gian và ăn hết những món ngon trần thế.

Chốc cái, tôi 23, công việc không phải ổn cho lắm, tiền tiết kiệm chẳng có, người yêu thì càng không. Đi khắp thế gian à? Hừm! Chỉ mới đi được 2/3 Tổ Quốc. Những món ngon trên đời này tôi đã ăn được kha khá, nhưng nhiêu đó thì chẳng thấm thía gì so với cái bụng có thể ngấu nghiến cả thế giới của tôi.

Thời gian đúng là một tên trộm, thoắt cái, lấy mất tám chín phần tuổi trẻ của tôi. Tôi 23 chẳng có thành tựu gì đáng kể. Cuốn sách thứ bảy vừa xuất bản thì số tiền nợ ngân hàng lại tăng lên. Ăn được nhiều món ngon thì cái bụng mỡ lại bồng bềnh lên tiếng. Những người cho tôi dựa vai thì nhiều lắm nhưng chủ yếu là đám bạn chí cốt cùng dựa vai nhau để nói xấu đời. Người ra đi, người ở lại, người đến, người rời đi,... Ròng rã 23 năm qua hóa ra thứ duy nhất duy nhất bản thân còn giữ lại, đó là niềm tin yêu cuộc sống.

Không phải rồi một ngày mình sẽ trúng số mà giàu có đâu! Khoảnh khắc mà bạn thấy mình giàu có và hạnh phúc nhất ấy, giống như tôi 23, là lúc thấy những người xung quanh mình đều có thể an nhiên mỉm cười.

Kỳ lạ lắm! Tuổi trẻ đúng là thoáng qua. Thanh xuân đúng là hữu hạn. Nhưng chỉ cần con tim ta còn hừng hực trẻ, tâm hồn ta còn đủ đầy son sắt, thì chẳng có dấu chấm nào kết thúc nổi thanh xuân của đời ta.

Và rồi giữa vòm trời thanh xuân vô hạn ấy, nhất định bạn sẽ tìm thấy người cùng bạn lưu giữ quãng đời sau này.

Ta ở hiện tại, có thể là vẫn còn cô đơn. Loay hoay mãi với những tháng ngày chông chênh không lối đi. Nhưng xin hãy nhớ cho rằng là mình chọn cô đơn chứ không phải cô đơn tự tìm đến. Tuổi trẻ ta có quyền cô đơn. Để một mình nhấm nháp đủ buồn vui của tuổi trẻ, một mình trải nghiệm đủ mọi hỉ nộ ái ố của cuộc đời. Bởi vậy, ta mặc sức yêu đời, chẳng vội vàng gì khi tình yêu chưa tìm đến.

Còn nếu như có một ngày người xuất hiện có thể khiến ta phá vỡ nguyên tắc của mình, thay đổi thói quen thường nhật, trở thành ngoại lệ của ta. Có lẽ mới thật sự đến lúc nói lời tạm biệt với những ngày đơn thân đi.

Nhưng ngày ấy hình như còn lâu lắm, bởi thế giới 7 tỷ người tìm được nhau đâu phải dễ dàng gì. Thời gian vô hạn trong vòm trời rực rỡ thanh xuân, nhất định sẽ có người nói với ta rằng: "Anh không đi đâu cả. Anh ở đây đợi em."

Vậy nên cho đến lúc ta tìm ra Mr. Rights mãi mãi Rights cho một mình ta ấy, cứ yêu bản thân hết mình đi! Cô gái nhé!

 

Hạnh phúc của tuổi 23 là gì?

 

Con gái chúng mình thời gian trống có nhiều chuyện để làm lắm. Chẳng phải chỉ ăn rồi nghĩ cách giảm cân thôi đã bận rộn rồi sao? Thật ra, ngoài ăn ra, tập tành làm một vài đồ thủ công cũng hay ho lắm đấy. Tập may vá, thêu thùa, nấu ăn, rồi vẽ tranh, đàn hát,... Nắng đẹp, đi mua một vài hạt giống loài cây mình thích, đợi nó nảy mầm và vun xới nó cho đến khi nó nở hoa. Rồi nuôi một vài thú cưng nho nhỏ. Mưa buồn, liền ở nhà ôm nó, bên cạnh ly cafe nhỏ, tiếng radio cùng bản nhạc át cả nỗi buồn của mưa.

Hoặc đơn giản là cứ hết mình làm việc đi rồi hãnh diện với đống tiền lương trong thẻ. Thích gì mua nấy, tự chủ hạnh phúc. Hay thích đi du lịch đâu đó chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều, thích thì xách balo lên và đi thôi.

Ai đó nó nói rằng 23 chẳng phải độ tuổi trưởng thành, nhưng nhất định phải là độ tuổi ổn định. Tôi lại cho rằng, ổn định hay không vốn dĩ chẳng phải đều do ta định đoạt hay sao? Lòng ta đong đếm như thế nào? Đời mặn hay nhạt ra sao? Đều do ngưỡng hạn định trong ta mặc định.

Năm 13 tuổi ta từng mơ tưởng về bản thân 10 năm sau như thế nào? Liệu ta của bây giờ có hoàn mỹ như ta của 10 năm trước đã từng mường tượng?

Ngẩng cao đầu đi!

Ta 23, ta vẫn tuyệt vời như ta của ngày xưa đã nghĩ.

© Tóc Rối – blogradio.vn

 

Mời bạn xem thêm chương trình Càng trưởng thành càng cô đơn.

Tóc Rối

Cất nỗi buồn vào ngày hôm qua

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top