Đừng chối bỏ thanh xuân đã qua
2018-11-19 01:26
Tác giả:
Đôi lúc nhìn những mảng xanh trên bầu trời lộng gió, rồi những vệt trắng của những đám mây ngang qua trời, tôi vô thức trôi về những thước phim đầy hồi ức ấy. Vẳng bên tai vẫn là tiếng cười nói không ngớt của hai ta. Chúng ta của thời điểm ấy, từng cùng ngang qua những ngày nắng nóng, từng cùng ướt đẫm dưới những cơn mưa, từng cùng kề vai bên nhau đi qua những năm dài tháng rộng. Chúng ta của hiện tại một cử chỉ, một câu nói vô tình cũng làm tổn thương nhau. Nếu như trước đây chúng ta thản nhiên ôm nhau ấm ức khóc với đời, thì giờ một ánh nhìn thôi cũng trở nên thật xa xỉ. Thời gian thay đổi hay lòng người đổi thay? Những hiềm khích, những hiểu lầm không đáng len lỏi vào mối quan hệ của chúng ta. Thật đáng tiếc thay tình cảm tôi từng trân quý đến tuyệt đối cũng không thể cứu vãn nổi tình hình. Thời gian trôi tàn nhẫn đến đáng sợ, tình cảm chúng ta dần dần cũng trôi vào lãng quên thật rồi.
Hơi thở gần kề nhau những ngày quật cường đối mặt với gian khổ, một cái kề vai, một câu hỏi thăm cũng thành lý do để vỡ òa những dồn nén bên trong ta ngày đó. Nếu không phải vì chân thành, nếu không phải vì thấu hiểu, nếu không phải vì tình nghĩa chắc hẳn đoạn phim này chỉ như một kịch bản mờ nhạt lặp lại trong cuốn phim cuộc đời em.
Thi thoảng tôi vẫn thường hoài niệm về những khoảnh khắc ấy. Mỉm cười một cách ngốc nghếch vì đã từng tin tuyệt đối vào sự vĩnh cửu. Rồi rùng mình bị đánh thức bởi hiện tại. Chúng ta chẳng thể quay lại như lúc đầu.
Này em ơi tình cảm là thứ khó nói nhất thế gian, không phải nói kết thúc là kết thúc. Để đi đến quyết định đặt dấu chấm hết cho một đoạn tình cảm, hẳn một người phải đấu tranh dằn vặt biết bao nhiêu. Thế nhưng em đừng dễ dàng buông bỏ. Bởi vì dù gì đấy cũng từng là tín ngưỡng đẹp nhất trong lòng em, cũng từng là điều đặc biệt trong những ngày tháng thanh xuân của em lúc ấy. Bởi vì có họ, có những thước phim như thế em mới trưởng thành và vững chãi như hôm nay.
Tôi chẳng biết em có giống tôi thích hồi tưởng về quá khứ. Giống như một cuốn nhật ký nhỏ, lưu giữ thời gian đã tuột khỏi tầm tay, mỗi ngày tôi đều không ngừng nhớ về những ngày đã qua để trân trọng hiện tại và bảo vệ sợi dây tình cảm vốn dĩ mong manh đó. Thế nên em đừng hỏi tôi tại sao cứ nhắc hoài những hồi ức xưa cũ, cũng đừng thắc mắc tại sao tôi nhớ như in cả những khoảnh khắc em yếu lòng, những món ăn em yêu thích, rồi thản nhiên nói với em rằng tất cả rồi sẽ qua, rằng luôn có tôi ở đằng sau. Chẳng phải để khoe khoang kể công này nọ, chỉ là để nhắc em và cả tôi nhớ rằng mình đã từng cùng nhau trải qua thời khắc nghiệt ngã nhất. Rằng mình từng xuất hiện trong thanh xuân của nhau.
Tôi biết có nhiều chuyện xảy ra, đường đột đến mức ta chẳng kịp nói rõ lòng mình ra. Em buồn bã, tôi cũng chết mòn trong mệt mỏi. Chúng ta đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, hãy thẳng thắn với lòng mình rằng bản thân mỗi người đã tự đổi thay. Em có dám thừa nhận với tôi rằng em chưa bao giờ thao thức về thước phim chúng ta cùng từng trải. Hãy nhắm mắt thật khẽ, để gió đưa em về bầu trời năm ấy, về ký ức đã dồn nén trong em như thứ nước có ga đã xóc sẵn trong chai thủy tinh nhỏ. Em à! Em có thể mạnh mẽ không hối hận với những gì em cho là đẹp đẽ ở hiện tại. Rốt cuộc rồi em cũng cô độc với vỏ bọc riêng em thôi.
Hãy sống để chính em hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ nghe em!
© Tóc Rối – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thanh xuân năm ấy của chúng ta
Nhìn thì cũng có vẻ bình thường nhưng chúng tôi cũng có cho mình những hoài bão và cố gắng hết mình. Thế nhưng áp lực cũng đã xuất hiện với những đứa trẻ đang tuổi lớn và có những cái tôi riêng. Có những điều mà đôi khi nó thật khó để bày tỏ với bất kì ai thậm chí là người mình thân thiết.
Viết cho em - Cô gái mùa thu tháng 9
Em biết không, cô gái tháng 9 có điều gì đó rất riêng biệt. Em không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không quá trầm lặng như ngày đông giá rét. Em dung hòa giữa tất cả, giữa sự mạnh mẽ và mềm mại, giữa những khát khao cháy bỏng và nỗi lo âu thầm lặng.
Xa nhưng không cách
Những điều giản dị nhưng chân thành từ Minh khiến Đan nhận ra rằng, giữa những mất mát và thử thách, có những giá trị và tình cảm bền chặt vẫn có thể sinh sôi và phát triển.
Mùa thu chết...
Cuộc sống thật đau đớn, thật nhiều khổ sở, nhưng tôi vẫn mỉm cười. Tại sao à? Bởi khi tôi khóc, nó cũng chẳng khác gì cười, không thay đổi được gì cả.
Năm 2025, vận may đảo chiều, 4 con giáp gặt hái được nhiều thành tựu về tiền bạc lẫn công danh
4 con giáp nào gặt hái được nhiều thành quả trong năm 2025?
Sự kỳ diệu của những nỗi đau
Chúng ta sợ người khác lãng quên nỗi đau họ đã gây ra cho mình nhưng không sợ mình vẫn luôn thầm nhớ. Chúng ta trách người khác đối xử bất công với mình nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận mình đang tự tổn hại chính mình.
Tình lỡ
Duyên thầm tình lỡ hoài nhung nhớ Nhặt cánh hoa tàn xác xơ rơi Dưới gót chân son mùa lá đổ Một người ngồi nhớ một người xa
Chúng ta rồi sẽ hạnh phúc
Ôm bất hạnh vào người chưa bao giờ là cách để hoá giải nỗi đau. Nếu muốn chữa lành tổn thương cho chính mình, điều đầu tiên bạn cần làm chính là xác định nguyên nhân khiến mình đau khổ. Khi nào bạn vẫn chưa thừa nhận vấn đề của mình, khi đó bạn sẽ không có lối ra cho câu chuyện. Và bạn biết đấy, mọi nỗi đau đều cần có thời gian để chữa lành thế nên chúng ta không cần quá vội vàng.
Cậu chỉ đến một lần phải không?
Hình như cậu ít nói, tớ thì không muốn chủ động, chúng ta nhắn tin với nhau cũng chỉ ngắn gọn được đôi ba dòng là kết thúc, cứ thế chúng ta như hai người bình thường, không chút động lòng, không vướng bận.
Người khôn ngoan thật sự biết cách “đi làm”: Kiếm nhiều tiền, giữ sức khỏe tốt, nâng cấp bản thân, vui vẻ mỗi ngày!
Trân trọng công việc của mình, đi làm thật tốt, có động lực và rèn luyện thể chất lẫn tinh thần là cách "chăm sóc" hiệu quả nhất cho cơ thể và tinh thần của bạn.