Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt rồi tương phùng

2025-01-03 18:25

Tác giả: Lê Huy Thuận


blogradio.vn - Anh sợ màn đêm thăm thẳm làm anh chệch bước lại rơi vào hố sâu hun hút. Anh sợ cả phần đời còn lại mình sẽ không còn yêu ai nhiệt thành và say đắm như cuộc tình với em.

***

Gọi cơn mơ đêm cho em về bên anh, nhắm mắt thật lâu nhưng chẳng thể nào hiện hữu một hình bóng anh ngóng chờ từ bao lâu.

Có khi nào, em là lần cuối cùng anh nói yêu, từ rầy về sau anh sẽ không rung động thêm bất cứ lần nào nữa và em là người anh mang nhung nhớ đến hết cuộc đời.

Tình cảm là thứ dễ thay đổi, khi lắng đọng, trầm ngâm, khi dồi dào, mãnh liệt tựa như con sóng ngàn năm xô vào bờ cát, bọt nước nổi lên rồi lại tan tành theo câu hứa vẹn tròn.

Anh đi giữa đất trời vào đông mà ngỡ như đi trên chiếc cầu treo độc mộc, sao mà chênh vênh, ngập ngừng quá. Anh sợ cơn gió mùa đông bắc kia đến phà vào thân thể khiến anh ớn lạnh. Anh sợ màn đêm thăm thẳm làm anh chệch bước lại rơi vào hố sâu hun hút. Anh sợ cả phần đời còn lại mình sẽ không còn yêu ai nhiệt thành và say đắm như cuộc tình với em.

Gặp gỡ trên thế gian đều là cửu biệt rồi tương phùng. Và có phải chăng kiếp này ta đã không còn cơ hội được gặp mặt dù là sống chung một bầu trời, du ngoạn cùng một dòng sông và con đường về cũng là mọc đầy cỏ dại.

Anh băn khoăn liệu em có vui hay buồn sau cuộc tình đổ vỡ, anh tò mò rằng em có người mới làm em vui hay đã trở về với người xưa cũ ấy em từng kể để nói cười, trò chuyện, phân trần, ca thán. Anh thật tệ, đôi khi hẹp hòi chỉ muốn người ta làm em đau, làm em rơi lệ, khiến em yếu đuối mà chạy về bên anh để anh ôm lấy bờ vai nhỏ, xoa dịu đi những tổn thương, sầu lo em mang vác.

Và những lúc ngày nắng nhẹ, gió man mác, lá vàng khẽ đong đưa, chim gọi nhau về tổ, anh lại nguyện chúc cho em một đời không anh thật bình yên, hạnh phúc viên mãn. Chỉ là muốn thấy em cười, muốn chứng kiến em an yên cũng chẳng được vì giờ đây đoạn tình duyên này đã đứt đoạn hay tại vì em cố ý lảng tránh anh.

Câu chuyện tình yêu đã đến lúc đặt dấu chấm hết, hồi kết rằng người con trai dành hết tuổi trẻ để đi tìm loài lan trắng nở vào độ ngày đông. Nhưng tìm hoài tìm mãi cũng bất lực mà ngồi khuỵu xuống thầm trách bản thân đã chạy theo những thứ viển vông, xa vời, cuối cùng những gì không thuộc về ta vĩnh viễn không thuộc về ta.

Người con gái hóa thành bông hoa nhỏ xinh nơi góc vườn, phía sau thềm nhà, có bóng râm, có ánh mặt trời chiếu rọi. Ngày ngày chờ người làm vườn phát hiện vẻ đẹp của hoa mà say đắm, đem về trồng vào chậu mà ngắm nghía, chuyện trò, yêu thương. Nhưng rốt cuộc, hoa lại nhớ ánh dương, nhớ sương sớm, nhớ sao hôm, nhớ sự tự do đành bất lực, chịu đựng, chờ ngày héo tàn.

Sao mà đau quá vậy, chuyện tình yêu xa cách có thể nhẹ nhàng một chút với những người yêu nhau được không? Sao chẳng hạnh mãi hạnh phúc, vui vẻ như ngày ban đầu? Sao cứ đau khổ, gào khóc, oan trái thấu cả đất trời?

Anh của những ngày không em, cô đơn đến tội nghiệp, một kẻ cứng rắn cũng phải nằm khóc vì tiếc thương cho những gì mình trân trọng, cố gắng mà không thành, một kẻ hay nói cười cũng dần sống thu mình, phần vì không còn tin tưởng, phần vì thờ ơ với những thứ huyên náo ngoài kia.

"Giá như có thể khóc anh sẽ khóc thật lâu

Giá như có thể nói cho em biết rằng anh đang rất đau

Giá như có thể mãi không dối gian nhau

Thì giờ đây giờ đây đã khác"

© Lê Huy Thuận - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Trời Nắng Lên, Chúng Ta Sẽ Ổn Thôi | Radio Chữa Lành

Lê Huy Thuận

Một linh hồn vô vi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top