Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dấu hỏi lớn (Người yêu hoàn mỹ, Phần 23)

2013-12-25 11:39

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Mèo Mun, Jun

Mang theo bạn thỏ nhỏ cùng Đường Thần Duệ dùng cơm trong phòng xong, Hướng Vãn liền phát hiện, Đường Thần Duệ quả thực không nói dối, thật sự anh đang rất vội vàng, một phút thời gian rảnh rỗi cũng không hề có.

Sau khi cơm nước xong, trở lại phòng làm việc, Đường Thần Duệ lặng yên không một tiếng động bất ngờ ôm cô từ phía sau lung, bàn tay xấu xa thò vào bên trong vạt áo bắt đầu sờ soạng, Hướng Vãn còn chưa kịp nói gì, cánh cửa của phòng làm việc đã đột nhiên bị mở ra, một đám quản lí đứng trước cửa, trợn mắt há hốc mồm nhìn Đường tổng anh minh vĩ đại của bọn họ đang làm cái gì, lập tức vô cùng biết điều đóng cửa lại, tất cả lui ra ngoài.

Toàn bộ quá trình vận hành liên tục gần một phút đồng hồ, Đường Thần Duệ không chút sứt mẻ, hôn lên vùng cổ trắng nõn mịn màng, ngón tay vẫn còn lưu luyến bên hông cô, ngay cả mi mắt cũng không hề dao động.


Hướng Vãn trợn mắt há hốc mồm nhìn anh: “…Anh cư nhiên không phản ứng lại?”

Đường Thần Duệ đáp rất đương nhiên: “Anh nên có phản ứng gì?”

Hướng Vãn đẩy anh ra, đỏ mặt lên án: “Chúng ta vừa mới yêu đương vụng trộm rồi bị bắt quả tang ngay tại hiện trường!”

“…”

Dấu hỏi lớn (Người yêu hoàn mỹ, Phần 23)

Người này thật sự mắc bệnh nghề nghiệp sao, động một chút là yêu đương vụng trộm này nọ, cô nghĩ mình đang đi càn quét tệ nạn chắc? Anh một không đi tìm tiểu thư, hai không nuôi dưỡng tình phụ, cùng vị hôn thê ở trong phòng làm việc triền miên một chút thì ai dám có ý kiến chứ? Đen tối đến vậy à?

“Đừng lớn tiếng như vậy, ” Anh khẽ vuốt ve làn môi cô, thanh âm trở nên vô cùng ái muội: “Tiếng gọi của em đêm qua dễ nghe hơn so với bây giờ nhiều.”

“——!”

Hướng Vãn lập tức giơ chân tung ra một cước.

Cuối cùng, vẫn là Hàn Thâm tiến vào đem Đường Thần Duệ lôi đi. Thật là, vô sỉ cũng cần có một trình độ, có loại tổng tài nào như Đường Thần Duệ, để cấp dưới đứng chờ bên ngoài trong khi mình cùng vị hôn thê triền miên ở trong phòng làm việc hay sao?

Trong phòng làm việc chỉ còn lại Hướng Vãn cùng Hàn Thâm, Hướng Vãn dùng máy tính của Đường Thần Duệ để chơi trò chơi, được một lát liền cảm thấy có nhiều thắc mắc, liền không nhịn được dừng tay lại, quay sang nói chuyện phiếm với Hàn Thâm.

“Hàn tiên sinh.”

Hàn Thâm buông văn kiện trong tay, ôn hòa nói với cô: “Gọi Hàn Thâm đi.”

“Ừm, Hàn Thâm,” Hướng Vãn hết sức nghe lời. “Tôi có thể hỏi anh một vấn đề được không?”

“Đương nhiên có thể.”

“Đường Thần Duệ, anh ấy…có phải hay không, có chút hư hỏng?”

Nghe vậy, Hàn trợ lý lập tức mím chặt miệng.

Còn biết hỏi ý kiến của người khác, có thể thấy được Tịch Hướng Vãn chưa phải ngốc cho lắm. Nhưng cô nàng này vẫn là đầu đất, tự nhiên hỏi anh vấn đề này, là bởi vì tin tưởng phẩm chất của người đã viết bản kiểm điểm giúp mình ư, không sợ anh cùng Đường Thần Duệ là đồng bọn à, không sợ anh và Đường Thần Duệ liên hợp lại lừa mình sao? Nếu như anh xấu xa như thế, nói dối với cô rằng: “Anh ấy không xấu đâu~~~ tôi cam đoan~~~ cô yên tâm yêu anh ấy đi~~”, chẳng phải cô đã bị đẩy vào hố lửa hay sao?

Hướng Vãn rất không có ý tứ gãi gãi đầu, “Anh đừng hiểu lần, không phải tôi đang nói xấu gì anh ấy đâu, tôi chẳng qua chỉ không hiểu rõ mà thôi, anh ấy rốt cuộc là…một người như thế nào chứ?”

Trong lòng Hàn Thâm đang ầm thầm nghiến lại.

Nói thật, anh cực kỳ không quen loại chuyện sắm vai người giáo huấn truyền thụ như thế này. Trả lời rồi giải đáp các loại vấn đề, lại cần phải biết đúng mực, chuyện gì có thể nói liền nói, những điều không cần nói liền không được hé răng, những điều ấy quả thực vô cùng khó mở miêng.

Nếu như có thể nói thì, trong tưởng tượng của Hàn Thâm lúc này có chút gia trưởng kiểu như, đối mặt với đứa con ngây thơ thuần khiết đang đặt ra câu hỏi ‘Mẹ, vì sao tiểu kê kê* của con lại không lớn như ba?’, người mẹ liền hàm hồ thốt ra lời ứng phó ‘Đúng là một vấn đề nan giải, mẹ cũng không biết được đâu ~~~’

Tầm quan trọng của Tịch Hướng Vãn trong lòng Đường Thần Duệ, người khác có thể không rõ ràng, nhưng Hàn Thâm lại vô cùng minh bạch, thế nên càng phải nói năng cẩn thận hơn, vạn nhất lỡ miệng nói sai điều gì, khiến cho cô ấy phản cảm, chọc cho Đường Thần Duệ bốc hỏa lên thì hậu quả của anh nhất định sẽ vô cùng thê thảm…

Suy nghĩ vậy, Hàn Thâm liền mỉm cười, hỏi ngược lại: “Vậy cô cảm thấy, anh ấy là một người như thế nào?”

...

Biên tập: Blog Tử Vi - Hamano Michiyo 

Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Jun

Kỹ thuật: Na ngố

Câu truyện dài kỳ thú vị nhất Nữ Hoàng Scandal

(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta

Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

back to top