Cơn mưa đầu hè và những điều còn dang dở
2021-07-24 01:20
Tác giả:
Hạ Vân
blogradio.vn - Cậu không trả lời mà chỉ mỉm cười, cái má lúm ấy lại cười theo. Mùa hè cuối cùng của năm tháng học trò và mùa hè đầu tiên của chúng tôi. Mở đầu câu chuyện bằng cơn mưa đầu hè năm ấy.
***
Mây đen vội vàng kéo đến, mới có mấy chục phút trước bầu trời vẫn còn xanh trong mà giờ tối mịt. Ngồi trong lớp còn ít phút nữa là tan học. Bầu trời bỗng dưng nghịt tối làm tất cả lớp náo loạn hết lên vì lo sợ, vì háo hức. Sấm sét nổi dậy khiến mấy đứa con gái góc cửa sổ sợ hãi ôm chặt lấy nhau.
Thầy giáo tâm lý cho ngồi tự ôn bài mấy phút cuối. Tiếp đó cơn mưa xối xả xuống. Cơn mưa đầu hạ đã đến. Năm nay đã là năm cuối cấp của chúng tôi. Chỉ còn ít ngày nữa là chúng tôi, mỗi đứa một nơi, đối mặt với kì thi tử thần của cuộc đời.
Tan học, trời vẫn không có dấu hiệu ngớt chút nào. Tôi thẫn thờ đứng ngoài hiên chờ cơn mưa. Không biết có phải tại cơn mưa, hay tại điều vấn vương duy nhất trong lòng. Đó là cậu, là vấn vương duy nhất của tôi, những điều tôi còn che giấu chưa nói ra được.
Cậu với tôi là thanh mai là trúc mã. Ở bên cạnh cậu, tôi luôn cảm nhận được sự nhẹ nhàng, ấm áp của cậu. Cậu lo lắng và luôn bảo vệ cho tôi mỗi tối đi học thêm về. Con đường đến trường và từ trường về nhà, dù ngắn dù dài từ nhỏ tôi với cậu vẫn luôn bên nhau. Cứ nghĩ đến chuyện xa cậu, xa những cung đường cùng cậu, tôi lại thấy buồn chán đến lạ.
Nhớ những cơn mưa mùa hè của những năm trước đó, cậu cùng tôi trú mưa bao mùa hè, lo tôi sợ sấm sét, vội nhét vào tai tôi hai cục bông. Khẽ khàng bảo tôi, rằng chỉ cần đạp xe bên trong cậu, cậu đi ngoài, song song bảo vệ tôi. Tất cả những nhỏ nhặt ấy khiến trái tim nhỏ bé của tôi thổn thức đến lạ kỳ. Những phút giây đó chỉ dừng ở đó. Cậu không mảy may chút nào về chuyện tình cảm của mình, còn tôi thì lại càng trở nên im lặng. Có lẽ chúng tôi chỉ là bạn, hoặc bạn tri kỷ.
Đang tập trung nghịch những giọt mưa từ hiên nhà xuống trong vô thức thì một cái đập vai khiến tôi giật mình. Quay trái quay phải thì thấy cậu đứng ngay sau, cười tinh nghịch lộ rõ cái lúm đồng tiền đáng ghét ấy.
“Này, về thôi, thơ thẩn làm thơ à?”.
“Cậu về trước đi, tí tạnh mưa tôi về” - Tôi giả bộ gắt lên.
“Sao mà lạnh lùng thế, thôi chờ cùng nhau vậy”.
“Không cần đâu, tôi ở lại một mình, tôi thích ở một mình, cậu về trước đi” - Tôi thật sự mong ở một mình, gặm nhấm nỗi buồn dang dở này.
“Này, cậu đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó nữa, trời đã mưa đủ lớn rồi, không cần cậu thêm nước đâu nhé” – Cậu vẫn đeo bám và bơ chuyện tôi đuổi cậu đi.
Tôi cũng không thèm nói gì nữa. Dù sao cảm giác có cậu ngay bên cạnh, cùng nhau ngắm cơn mưa đầu hạ này thật tuyệt vời. Vậy thì tôi sẽ dành chút tham lam cuối cùng này vậy. Một lúc lâu hồi im lặng, cậu bỗng nhiên thì thầm, ngập ngừng đủ cho tôi và cậu nghe.
“Này cậu, hè cuối cùng của năm tháng học trò rồi. Cậu đừng lo lắng hay suy nghĩ gì nhé, tớ sẽ luôn bên cậu những năm tháng tiếp theo, sinh viên, tuổi trẻ rồi về già. Chúng mình sẽ cùng nhau đi khắp Việt Nam được không? Giờ chỉ cần tập trung vào học thôi nhé”.
“Cậu thật sự đang tính độc chiếm mình à?”
Cậu không trả lời mà chỉ mỉm cười, cái má lúm ấy lại cười theo. Mùa hè cuối cùng của năm tháng học trò và mùa hè đầu tiên của chúng tôi. Mở đầu câu chuyện bằng cơn mưa đầu hè năm ấy.
© Hạ Vân - blogradio.vn
Xem thêm: Người thương mình sẽ luôn dõi theo mình, dù họ không còn bên mình nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.