Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có tớ nơi đây luôn nhớ về cậu

2021-02-04 01:20

Tác giả: Mai


blogradio.vn - Xoay điểm nhìn lên phía tường, Tùng nhìn thấy ngay câu nói “You’re my apple of my eye”. Nó được treo tại đây lâu lắm rồi, từ lúc Ngân chưa đi. Nhớ lại khoảng thời gian đó, có lần Ngân vẽ một trái táo nhỏ xinh trong vở của Tùng.

***

Ngân đi du học rồi, để lại Tùng với ngổn ngang kỉ niệm. Đi đến đâu hay làm bất cứ việc gì, Tùng cũng bắt gặp hình ảnh quen thuộc trong quá khứ. Tùng không biết mình sẽ bấu víu lấy chúng đến bao giờ, phải chăng nó đang nuôi hy vọng rằng Ngân rồi sẽ trở về bên cạnh nó như ngày nào?

Một chiều Chủ nhật không có nắng, nó lui tới quán cà phê quen thuộc, chọn một góc ngồi yên tĩnh và gọi cho mình một ly sô cô la bạc hà nóng. Từ ngày Ngân đi, nó chỉ ngồi ở những chỗ có ánh đèn yếu ớt và ít người qua lại. Lần đầu đi cà phê cùng Ngân, nó bị nàng càm ràm vì chọn chỗ không đủ ánh sáng khiến nàng chẳng thể chụp ảnh “sống ảo” được. Còn bây giờ, chiếc bóng cô đơn của nó trầm ngâm ở một góc nhỏ của quán, giữa vô vàn tiếng cười nói rả rích, tiếng nhạc vui tai và thỉnh thoảng có cả tiếng những ly nước va vào nhau leng keng. Trong một khoảnh khắc, Tùng như thấy hình ảnh Ngân đang ngồi đối diện mình, miệng không ngừng líu lo về đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Ngân cười tít cả mắt, Tùng hay trêu là cười không nhìn thấy mặt trời đâu. Quán này hôm nào cũng đông, vậy mà thiếu Ngân, Tùng thấy thiếu vô cùng.

Cách đó ba bàn, Tùng thấy một cặp nam nữ đang ngồi làm bài tập cùng nhau. Bạn nam thỉnh thoảng liếc nhìn về phía bạn nữ, ánh mắt ngập tràn sự quan tâm và trìu mến. Đầu lông mày bạn nữ hơi nheo lại, có lẽ vì bài tập khó quá chăng? Bạn nam thấy vậy vội kéo ghế xích lại bên cạnh bạn nữ rồi hỏi han điều gì đó. Tim Tùng thắt lại. Nó và Ngân đã từng có những ngày rủ nhau đi cà phê học nhóm như thế. Ngân chúa ghét các môn tự nhiên, nàng chỉ mê tít văn chương và tiếng Anh. Tùng thì ngược lại. Nó không bao giờ nuốt nổi những trang văn dài dằng dặc mà chỉ tiếp thu nhanh được kiến thức Vật Lý, Hóa Học. Hai đứa ở bên nên bổ trợ cho nhau rất nhiều. Cuối năm mười Một, Tùng và Ngân được giáo viên chủ nhiệm khen ngợi là đôi bạn cùng tiến trong học tập.

Chợt bên Tùng vang lên tiếng của chị nhân viên: “Một ly trà dâu rừng cho bàn số 05 ạ!”. Nó bỗng chốc ngây người. Nó nhớ rõ sở thích của Ngân: Ngân thích uống trà dâu rừng. Trà và dâu quyện vào nhau thành hương thơm dịu nhẹ xông thẳng vào trái tim Tùng. Đầu óc nó nhanh chóng tua lại nụ cười sung sướng của Ngân sau khi nhấp thử một ngụm trà. Ngân bảo uống trà này xong, cảm giác như chạm tới thiên đường vậy. Khi ấy, Tùng bật cười khúc khích vì nghĩ Ngân nói quá.

Xoay điểm nhìn lên phía tường, Tùng nhìn thấy ngay câu nói “You’re my apple of my eye”. Nó được treo tại đây lâu lắm rồi, từ lúc Ngân chưa đi. Nhớ lại khoảng thời gian đó, có lần Ngân vẽ một trái táo nhỏ xinh trong vở của Tùng.

- Cậu vẽ gì thế, Ngân?

- Tớ vẽ một trái táo, đẹp không?

- Ừ, đẹp! – Tùng cười.

- Nhưng tại sao lại là táo?

Ngân hơi đỏ mặt nhưng Tùng không để ý lắm. Ngân chỉ đáp mập mờ:

- Động não đi, đồ ngốc!

Tùng đờ đẫn. Nó chẳng hiểu tại sao mình lại bị Ngân mắng. Nó cứ suy nghĩ mãi mà vẫn không tìm được lý do. Đó là loại quả Ngân thích ư?

Mãi đến sau này, Tùng mới hiểu ngụ ý của Ngân. Câu “You’re my apple of my eye” để chỉ những người thật sự quan trọng với một ai đó.

Tùng nhìn đâu cũng thấy kỉ niệm. Chúng dường như vẫn còn sống động và tươi mới như ngày nào. Dạo gần đây, Tùng hay thấy Ngân đăng tải lên mạng xã hội những bức ảnh chụp cùng bạn bè mới ở nơi xứ người. Trong ảnh, Ngân đã cắt đi mái tóc dài ngang lưng, thay vào đó là mái tóc ngắn màu nâu hạt dẻ trông rất cá tính. Nụ cười của nàng vẫn vậy, rạng ngời như một đóa hoa. Nó thầm mừng rỡ vì biết mọi chuyện bên ấy vẫn ổn. Nhưng nó cũng sợ Ngân sẽ dần dần quên đi một người ở Việt Nam vẫn đang hướng về phía nàng từng giờ từng phút.

Ngày chia tay, không ai trong số cả hai khóc. Ngân chỉ cười thật hiền và nhắc nhở Tùng hãy giữ gìn sức khỏe, Ngân sẽ sớm trở về thôi. Tùng phải cố gắng kìm nén lòng mình mới thôi tiến lại ôm lấy cô bạn. Cho đến khi Ngân đi khuất sau cửa kính ở sân bay, nó mới nhận ra bản thân thật ngu ngốc. Suốt thời gian bên nhau, cả hai đã đồng hành, chia sẻ đủ điều, duy chỉ có câu tỏ tình là nó chưa một lần nói ra dẫu cho trái tim đã thét gào hàng trăm lần mỗi khi màn đêm buông xuống. Ngân cũng đã ra tín hiệu với nó bằng hình trái táo, nhưng nó vô tư cho qua. Đến khi hiểu được thì cũng đã quá muộn. Ước gì Ngân đang ở đây lúc này…

Tùng lập tức mở điện thoại lên, nhắn một dòng tin: “Tớ đang ngồi ở quán cũ. Tự nhiên nhớ đến cậu!”. Bấm gửi xong, nó mới nhận ra hành động của mình có phần hơi táo bạo nhưng nó không buồn thu hồi tin nhắn nữa vì nó không muốn tiếp tục che giấu cảm xúc của mình.

“Ting, ting!”

Độ ba phút sau, phía bên kia đã hồi đáp bằng một bức ảnh bầu trời, có lẽ mới chụp tức thì, kèm theo nội dung: “Bầu trời bên đây rất đẹp, nhưng mãi mãi không thể bằng bầu trời Việt Nam.”

Tùng hiểu ý Ngân. Thì ra, Ngân vẫn luôn nhớ về nơi đây. Tùng sẽ tiếp tục ôm lấy kỉ niệm, như nhắc nhở mình không được quên Ngân. Tùng sẽ đợi cho đến khi nào Ngân trở về, hai đứa lại được hít thở chung dưới một bầu trời. Lúc đó, nó sẽ không ngại ngần mà nói với nàng rằng: “You’re are my apple of my eye”.

© Mai. - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mối tình năm 17 tuổi là mối tình của thanh xuân l Truyện Hay

Mai

Viết đi, ngại gì? ^^

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)

Trái tim anh chỉ thuộc về Hà Lam, một khi cô bước ra rồi anh sẽ đóng chặt trái tim cất nó vào nơi lạnh giá nhất, không ai có thể khiến trái tim anh rung động một lần nữa.

Chặng đường tôi lớn

Chặng đường tôi lớn

Tôi bây giờ không được tính là yêu đời, nhưng tôi cũng biết thế nào là hạnh phúc. Thay vì mơ mộng trở thành nhà văn như 5 năm trước, tôi của hiện tại mơ ước được sống lặng lẽ với công việc nhân viên văn phòng bình thường

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành

Một tình yêu đẹp trong đời tôi với một người hoàn hảo. Có lẽ chính sự hoàn hảo của anh ấy đã chia cắt chúng tôi nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh và những điều đẹp đẽ nhất. Tôi vẫn yêu anh và chờ anh đến ngày hai người có thể nắm tay đi hết cuộc đời.

An nhiên bạn nhé

An nhiên bạn nhé

Rực rỡ khắp nơi nơi Cứ an nhiên bạn nhé Tĩnh tâm tự đáy lòng Hoa bình an sẽ nở Một mai này, biết không?

Tấm lòng người chiến binh

Tấm lòng người chiến binh

Tấm lòng người cựu chiến binh Sắt son chung thủy nặng tình nước non Mấy mươi năm chí không mòn Gian nan thử thách vẫn còn hôm nay.

Về hang Pác Bó

Về hang Pác Bó

Cột mốc biên cương nơi Bác hôn đất mẹ Sau bao năm hải ngoại nước ngoài Bàn đá, sàn nằm nơi Người tĩnh tại Giản dị đơn sơ vĩ đại làm sao.

Những nụ cười ấm áp ở Sài Gòn

Những nụ cười ấm áp ở Sài Gòn

Tôi đứng chết lặng trước quán, tay cầm hộp xôi nóng ấm mới làm, tự dưng thấy nó nằng nặng. Tôi đã nhận ra rằng bà dù nghèo về tiền bạc, nhưng lại rất giàu khi cho tôi một nụ cười rất đẹp và ấm áp,. Nụ cười của bà là nụ cười của những người đang lưu lạc làm ăn giữa thành phố sôi động dấu yêu này.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 2)

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 2)

Cô và anh đều biết trong tim đối phương chỉ có mình, bất cứ điều gì xảy ra, một lòng chung thủy, không hề thay đổi, đó cũng là điều mà hai người cảm thấy hạnh phúc.

Phẩm chất tốt đẹp của 12 cung hoàng đạo khi yêu

Phẩm chất tốt đẹp của 12 cung hoàng đạo khi yêu

Một số chòm sao sẽ để cảm xúc dẫn dắt trong mọi trường hợp, một số khác lại để hành động lên tiếng thay cho trái tim.

Ta khi ấy chỉ mong mình đừng cũ

Ta khi ấy chỉ mong mình đừng cũ

Người ấy nợ mình mười mấy mùa xuân Nợ chất chồng, chưa có ngày để trả Mình vì người, nên từng là tất cả

back to top