Anh và em là gì của nhau?
2018-09-14 01:28
Tác giả:

Thời gian bên nhau, mỗi cung bậc cảm xúc em đều trải qua hết. Từ những lần tủm tỉm cười cả ngày chỉ vì một hành động dễ thương của anh, đôi khi lại òa khóc như đứa trẻ vì anh không lên mạng suốt mấy tiếng đồng hồ. Em đã từng có chút ghen tức, giận hờn khi anh bấm thích cho tấm ảnh của người con gái khác. Em đã từng có cảm giác chúng ta là một đôi yêu nhau thực sự. Nhưng không, tòa thành đó, từ đầu đến cuối, vốn dĩ chỉ có mình em xây đắp, mình em huyễn hoặc rằng nó tồn tại.
Và có lẽ do anh chưa một lần nói rõ nên em cứ ngày một chìm đắm trong tình yêu đơn phương đó. Mình chưa từng là gì của nhau, vậy mà ngày anh ra đi, em tưởng như bản thân đã đánh mất đi tình yêu lớn lao của đời mình. Em hoàn toàn bất lực nhưng không có quyền nói ra với bất cứ ai, vì đơn giản, câu chuyện của em là ảo giác. Em và anh đâu có yêu nhau đâu?
Chừng ấy thời gian, em cứ nghĩ mình đã có được trái tim anh, khiến anh yêu em như em yêu anh. Thế rồi hiện thực phũ phàng quá anh ạ!
Đôi khi em tự hỏi rằng: “Liệu mình đau khổ là do cái tôi bị tổn thương hay do mình thật sự yêu anh?”. Em loay hoay đi tìm lời giải đáp, em cũng đã trăn trở suốt bao đêm về câu chuyện giữa chúng mình. Và anh à, em thật sự yêu anh. Bởi vì nếu không yêu, em sẽ chẳng mãi nhớ về kỉ niệm khi ấy. Nếu không yêu, em đã không bần thần khi nghe ai đó nhắc tên anh…
Anh sẽ mãi mãi không thích em. Em hiểu điều ấy. Nhưng có một sự gọi là “Không đành lòng”. Em không đành lòng nhìn anh ra đi sau khoảng thời gian vui vẻ ngày ấy. Em không đành lòng chấp nhận rằng anh chẳng hề yêu em với cách đối xử của anh ngày đó.

Sau cùng chúng ta đã từng là điều đẹp đẽ trong lòng nhau. Cả hai đều khiến đối phương vui vẻ, thoải mái nhưng không đứng trên cương vị người yêu. Đơn thuần, anh chỉ coi em như người thân của mình, cùng chia sẻ hỉ nộ ái ố hay những câu chuyện đời thường. Anh có thể vô tư trò chuyện với em như thế, hẳn nghĩ em quá thân thiết, gần gũi bên anh. Có lẽ với cô gái anh yêu, anh sẽ bối rối, lúng túng cả buổi trời mà chẳng thốt nên câu nào, anh nhỉ?
Em thừa nhận mình có giận anh rất nhiều. Em cố làm mình ghét anh nhưng không thể. Làm sao người ta có thể ghét bỏ một người mình từng thương?
Dù sao cũng cảm ơn anh vì đã để lại trong em khoảng trời thanh xuân thật tươi đẹp. Cảm ơn anh đã khiến con tim em sau bao lần tan vỡ lại có cơ hội được rung động trở lại. Cảm ơn những sự quan tâm ngày ấy khiến em cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất trên đời.
Anh từng là động lực giúp em bật dậy khỏi giường và phóng xe thật nhanh tới trường. Anh từng là người em luôn tìm kiếm vào mỗi giờ ra chơi. Dù ở bất cứ nơi đâu, đông đúc ra sao, em tin mình vẫn có thể nhận ra bóng hình anh.
Còn đối với anh, em cũng đã từng là người gây cho anh cảm xúc nhớ nhung nhất thời. Cũng là người để anh bày tỏ sự lo lắng, chăm sóc. Cũng là người đến với anh khi anh cô đơn nhất. Em từng khiến anh trở nên tốt đẹp hơn.
“Hóa ra, bông hoa ấy không thuộc về tôi
Chỉ là tôi đã ghé qua vào đúng mùa hoa nở đẹp nhất.”
Ngỡ đã có nhau, hóa ra lại là đôi tim lệch nhịp...
© Vũ Như Mai – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)
Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.
Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu
Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.
8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc
Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.
Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân
Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)
Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.
Hạnh phúc khi được làm mẹ
Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.
Em đừng tiếc
Có đến ắt có đi, có được ắt có mất, mình hãy thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn gấp vạn người, vì mình có một thân thể khỏe mạnh và lành lặn mình có một trí óc minh mẫn để tiếp tục làm việc.
Xóm vắng
Đêm đầu tiên về quê bao giờ cũng không dễ ngủ. Tôi nằm nghe tiếng dế gáy trong đêm, tiếng con chàng chạc rên rỉ bên bờ tre già và suy nghĩ về Thanh rồi thao thức mòn mỏi đến hơn nửa đêm mới thiếp đi.
Người giữ lửa
Mẹ đã sống cả đời giữa hai ngọn núi: một tình yêu không thành, và một tình nghĩa không gọi tên. Bà yêu mà không dám thừa nhận. Bà nuôi anh lớn bằng cả trái tim run rẩy vì sợ bị ghét, sợ làm sai.
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.







