Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mối quan hệ của chúng ta là tình bạn hay tình yêu?

2018-04-27 01:32

Tác giả:


blogradio.vn - Nhiều lúc muốn nhắn hỏi cậu một câu “Cậu có thích tớ không?” nhưng mà lại sợ, lỡ như cậu nói không thì đến cả bạn thân có khi tôi cũng không làm được nữa.

***

blog radio, Mối quan hệ của chúng ta là tình bạn hay tình yêu?

Gửi cậu – người bạn thân khác giới của tôi

Khi viết những lời này tôi biết rằng sẽ chẳng bao giờ cậu có cơ hội đọc được hay ít nhất là biết về nó. Nhưng thôi cứ coi như là tôi tự viết cho thanh xuân của mình vậy.

Chúng ta quen nhau từ khi nào nhỉ? Những năm cấp ba trôi qua như một điều gì đó quá mơ hồ trong tâm trí tôi mà chẳng để lại chút vương vấn gì cho đến khi có một người bạn như cậu chen vào cuộc sống vốn yên lặng và tẻ nhạt đó. Người ngoài hay cả đến những đứa bạn trước đó của tôi vẫn luôn nói rằng tôi quá khó gần, hay nói hơn một chút đó là quá lạnh lùng với những thứ xung quanh. Có lẽ cậu cũng thấy vậy nhỉ, trong khi học với nhau từ những năm lớp 10 mà hai đứa vẫn chưa bao giờ nói chuyện hay có bất kìa một chút tương tác nào kể cả trong những buổi học trên lớp.

Đôi khi người ta quen nhau dựa vào những điều nhỏ nhặt. Nhờ cuốn lưu bút vào những ngày cuối năm 12 ấy, tôi với cậu trở thành bạn thân. Hai đứa mang những tính cách quá trái ngược nhau, tôi thì bên ngoài khá lãnh đạm nhưng lại thích những câu chuyện đùa, chọc ghẹo người khác, còn cậu thì khác, cậu luôn là người bày ra những trò “vô bổ” làm rộn ràng không khí lớp học nhưng lại là con người vô cùng nghiêm túc, tin tưởng gần như tuyệt đối vào lời nói của những người xung quanh. Giả sử ngày đấy vì một lí do nào đấy tôi không đưa cuốn lưu bút của mình cho cậu chắc chúng ta đã lướt qua cuộc đời nhau như chưa từng tồn tại.

Ngày mà cậu trả lại tôi cuốn lưu bút, có quá nhiều điều trong đó làm tôi bất ngờ. Ngay đầu cậu đã nói là lúc cậu viết những dòng này đã là nửa đêm, cậu ngồi đợi cho hết ngày 1/4 để tôi tin rằng những lời sau đây không có chút nào dối lòng, đọc câu đầu tiên thôi mà tôi đã bật cười vì cái sự nghiêm túc quá mức ấy. Cậu nói rằng, với cậu, tôi là cô gái xinh nhất lớp, cậu nói nụ cười của tôi rất xinh, cậu nói những ngày đi học thêm với tôi rất vui, vì cậu được nói chuyện và nhìn tôi cười nhiều hơn, và cậu sợ một ngày tôi đi học ở một nơi xa nào đó thì sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Cuối cùng là cậu mới biết chuyện tôi có ý định đăng kí nguyện vọng vào cùng một trường đại học, đã hi vọng rằng hai đứa sẽ được học tập và làm việc chung một nơi. Nhưng có thể cuộc đời hiếm khi theo ý con người. Ba mẹ tôi không đồng ý cho tôi ra Hà Nội mà vào Sài Gòn để có thể gần nhà hơn. Mãi sau này tôi mới biết chuyện tôi không được ra Hà Nội học làm cậu buồn đến vậy.

blog radio, Mối quan hệ của chúng ta là tình bạn hay tình yêu?

Lúc mà đứa bạn thân tôi tình cờ đọc được những dòng lưu bút cậu viết, nó đã nói với tôi rằng nó thấy có lẽ cậu có tình cảm tôi và nếu bây giờ cậu nói cậu thích tôi thì tôi sẽ làm gì. Tôi đã chẳng suy nghĩ nhiều mà trả lời rằng tôi sẽ từ chối, một phần vì tôi không nghĩ là cậu thích tôi, một phần vì sau này hai đứa có lẽ sẽ ở hai nơi cách xa nhau và tôi thì không thích một mối tình yêu xa như thế, tôi biết là có thể cậu sẽ không nghĩ thế nhưng chính tôi lại sợ mình sẽ thay đổi khi đến một môi trường mới và tình cảm của hai đứa sẽ thay đổi theo.

Rồi ngày chúng ta ra khỏi cổng trường cấp ba cũng đến, vượt qua kì thi đại học bằng bao sự cố gắng. Những ngày học tập căng thẳng ấy tôi với cậu đã nói chuyện với nhau nhiều hơn, nào là hỏi bài hay lại ngồi nói về cuộc sống sau này, nơi mà chúng ta sắp đến, con người mà ta sắp gặp, rồi hai đứa bỏ cả bài vở cho những câu chuyện kéo dài cả đêm. Chỉ trách thời gian dành cho mối quan hệ mới chớm nở ấy quá ít, chúng ta chưa có một buổi đi ăn chung, chưa cùng đi chơi hay đơn giản là ngồi trước mặt nhau nói chuyện mà chỉ thông qua Facebook.

Ngày ra trường, cậu tặng cho tôi một món quà kèm tấm thiệp tự tay làm. Cậu nói cậu không cần tôi coi cậu là bạn thân nhất mà chỉ cần là thằng bạn trai thân nhất trong tất cả những đứa con trai tôi quen mà thôi. Lúc đấy tôi đã tự hỏi bản thân mình nên giữ mối quan hệ này ở mức bạn thân hay nên tiến thêm một chút nhỉ.

Đoạn đường đại học sau đó chúng ta vẫn đồng hành với nhau, có thể cả năm chẳng gặp mặt, nhưng những cuộc điện thoại mỗi đêm chỉ để chúc nhau một câu ngủ ngon, hay thỉnh thoảng Facetime và rồi lại tâm sự như ngày trước. Những ngày mới vào Sài Gòn, những cuộc trò chuyện với cậu làm tôi cảm thấy bớt cô đơn hơn rất nhiều. Bạn tôi cứ nói rằng hai đứa cứ như thế hoài, thích nhau mà không dám nói ra sau này mất ráng chịu. Nhiều lúc muốn nhắn hỏi cậu một câu “Cậu có thích tớ không?” nhưng mà lại sợ, lỡ như cậu nói không thì đến cả bạn thân có khi tôi cũng không làm được nữa. Vậy thôi tôi tin vào duyên trời, chuyện gì nên đến thì sẽ đến, nếu đã định sẵn là thuộc về nhau thì đến một lúc nào đó chúng ta sẽ tự nhận ra thôi, còn không thì…tôi cũng chẳng biết nữa.

Có cái gọi là tình bạn thực sự giữa nam và nữ không? Tôi nghe người ta nói giữa hai người bạn thân khác giới thì ít nhất có một người yêu đơn phương người kia. Còn với tôi, mối quan hệ giữa tôi với cậu có thể mạnh tình bạn một chút nhưng lại nhạt hơn tình yêu một chút. Chúng ta có sự thấu hiểu và đồng cảm lẫn nhau nhưng lại thiếu một chút gì đó để bồi đắp cho tình cảm đó trở thành tình yêu đôi lứa. Có thể một mối quan hệ mơ hồ có chút tốt khi chúng ta vừa có thể quan tâm nhau nhiều dưới vị trí là một người bạn nhưng lại không có cảm giác bị gò bó quá nhiều trong một mối quan hệ. Có lẽ đến một thời điểm nào đó khi cậu tìm được một nửa của mình và người đó không phải tôi, chắc tôi sẽ buồn thật nhiều cho đoạn tình cảm lưng chừng này. Vẫn là bạn thân nhưng có thể sẽ không được như trước nữa, dè chừng và chính tôi cũng chẳng còn lí do gì để chen vào cuộc sống của cậu nhiều như trước khi mà cậu đã có một mối quan tâm nhiều hơn.

Người ta nói chàng trai năm 17 tuổi sẽ không thể đi cùng bạn hết cuộc đời. Còn cậu – chàng trai của tôi ơi, chúng ta nên đặt mối quan hệ này vào tình bạn hay tình yêu đây?

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

back to top