Anh, cô ấy và tôi
2019-12-13 01:35
Tác giả:
Nguyễn Việt Lực
blogradio.vn - Anh thường kể cho tôi nghe câu chuyện về người con gái ấy, câu chuyện không đầu không đuôi, lấp lửng nửa vời rồi để tôi tự chắp vá lại thành một chuyện tình dài mà hai người cùng trải qua suốt năm năm trên giảng đường đại học.
***
Vào một đêm đầu đông, cái lạnh của Sài Gòn không làm con người ta phải run lên bần bật như trời Hà Nội nhưng cũng đủ để những con người cô đơn cảm thấy rét vì sự trống trải ở thành thị vội vã ngay cả trong từng hơi thở này. Điểm nổi bật của Sài Gòn là làm con người ta thấy nhỏ bé và cô đơn khi thành phố lên đèn, cô đơn với những cơn mưa chiều vô tình ấy. Cô đơn chính giữa những nơi đông đúc nhộn nhịp này, có lẽ vì thế mà hôm đó anh tìm đến tôi với chai rượu trên tay. Sau một hồi hớp từng ngụm đắng ngắt, cảm nhận từng hơi nóng đi qua cổ họng, sau những câu chuyện công việc và cuộc sống anh lại dẫn tôi đến chuyện tình của anh và cô.
Hôm đó anh đưa tôi xem món quà đầu tiên cô tặng anh, đó là chiếc nhẫn bằng bạc cô đã mua bằng tiền cô kiếm được từ công việc gia sư. Sau chia tay anh tháo nó ra khỏi ngón áp út, rồi gói ghém cẩn thận vào một mẩu giấy, cất ở một ngăn trong ví như gói ghém một kỉ niệm đẹp. Anh nói anh giữ lại nó vì anh còn thương người cũ, anh không đeo nữa vì giờ cô đã là người của hiện tại, mà người hiện tại thì không còn yêu anh nữa rồi, giữ lại để những lúc mệt mỏi anh lại đem ra nhìn mà biết rằng đã từng có một người con gái yêu mình như thế! Từng có một tình yêu đẹp và trọn vẹn để anh không cảm thấy chông chênh trong những lần đổ vỡ sau này. Và hôm đó anh say, tôi cũng say, say vì rượu hay say vì sự cô đơn của những con người từng đổ vỡ trong chuyện tình cảm? Tôi không biết nữa.
Một lần khác anh khoe với tôi rằng cô ấy đã có công việc mới, và đã kết hôn với một người đàn ông khác. Nhưng anh không nhận được thiệp mời đám cưới, anh còn đưa tôi xem hình cưới của cô như muốn tôi biết rằng, người con gái anh từng yêu hôm nay xinh đẹp như thế nào trong màu áo cô dâu. Đôi lúc tôi liếc nhìn anh vì sợ nụ cười vô tình của người con gái trong ảnh sẽ làm anh tổn thương, nhưng hình như tôi sai, anh đang mỉm cười mãn nguyện. Tôi không biết anh đang thật sự mừng cho hạnh phúc mà người con gái anh từng thương ấy hay là đang tự dối lòng mình? Anh vẫn lặng lẽ dõi theo cô như thế, dù chưa một lần anh nhắn tin hỏi thăm sức khỏe cô, hay chỉ là câu quan tâm hôm nay cô thế nào?
Anh nói sau chia tay thì mọi sự quan tâm của người cũ đều không cần thiết, và đôi lúc là thừa thãi. Có khi nó còn là nguyên nhân phá vỡ đi hạnh phúc đang có của người mình từng thương, quá khứ đã chôn vùi thì đừng tìm cách tìm lại để nó lại thức giấ. Đối với người còn thương mình thì không sao, nhưng đối với người đã dứt tình đoạn nghĩa để ra đi thì sự xuất hiện của đối phương cũng chỉ là dư thừa. Nếu còn thương nhau thì nên chấp nhận sự thật rằng sau chia tay hai người là hệ hai phương trình của đường thẳng song song. Đừng cố chấp giải hoài một bài toán không có lời giải mà thay vào đó nên chúc nhau hạnh phúc, người cũ hạnh phúc thì lòng cũng cảm thấy an yên...
Nhưng rồi vài năm sau, cũng vào một sáng mùa đông, anh lại tìm đến tôi trong bộ dạng không mấy vui vẻ. Anh châm điếu thuốc, rít một hơi dài, nhả từng làng khói trắng đục rồi nhìn ly cà phê đen đá không đường đã cạn với vẻ mặt xa xăm, anh lại nhắc về cái tên của người cũ. Người con gái anh từng thương hôm nay không hạnh phúc, gia đình đổ vỡ chỉ bằng một mẫu giấy A4 với bốn chữ “đơn xin ly hôn”. Cô và chồng cô đổ vỡ vì không có tiếng nói chung trong mọi việc, cũng giống như anh và cô, đổ vỡ cũng chỉ vì năm năm gắn bó cô mới nhận ra không có tiếng nói chung. Đau đấy, khóc đấy, nhưng anh cũng không thể giữ được người con gái của ngày xưa nữa.
Có lần tôi hỏi anh còn yêu cô ấy sao không nói cô ấy biết, hoặc là cả hai sẽ bắt đầu từ những dang dở, hoặc là hai người sẽ phải đi ngược hướng nhau. Đừng mãi một người phía trước còn một người ở đằng sau lặng nhìn mà lòng thêm âm ỉ. Anh chỉ cười bảo rằng chỉ là anh yêu người con gái của quá khứ ấy, còn bây giờ gặp lại chỉ là người của hiện tại. Người của quá khứ đã mang cho anh tiếng cười, còn người của hiện tại đã làm anh khóc. Người con gái của quá khứ đã từng yêu anh, nhưng người hiện tại thì chưa chắc đã thương mình, và anh cũng thế, anh cũng chỉ yêu người của năm cũ.
Anh nói rằng người ta chỉ yêu người đã mang cho mình hạnh phúc, đâu ai nhớ hoài một người khiến mình đau, có nhớ anh cũng chỉ nhớ những tháng ngày hạnh phúc bên cô. Anh không nhỏ nhen để nhớ những lần cô làm anh tổn thương, anh có thể nhớ ngày hai người bắt đầu yêu nhau, nhưng anh không thể nhớ ngày hai người xa nhau. Anh có thể nhớ món quà đầu tiên cô tặng anh nhưng anh không thể nhớ câu nói cuối cùng khi cô muốn rời xa anh, những gì anh còn lưu giữ về cô cũng chỉ là những kỉ niệm đẹp mà hai người từng có. Anh theo dõi cô vì anh muốn biết người con gái của quá khứ, người từng yêu anh bây giờ sống thế nào, chứ không phải muốn biết người của hiện tại, người hết yêu mình có đang hạnh phúc. Cuộc đời này không ai chọn lựa được cho mình tương lai, nhưng điều mình được phép chọn lựa là cách chấp nhận nó,và trong tình cảm cũng vậy.
© Nguyễn Việt Lực – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đông đến rồi cứ yêu đi ngại gì
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.