Phát thanh xúc cảm của bạn !

Từ bao giờ ta chẳng còn khóc khi một người rời đi

2021-08-19 01:30

Tác giả: Mèo Con Yêu Văn


blogradio.vn - Thật đúng khi người ta từng nói, thanh xuân là những cơn mưa rào. Mưa rào, hay chăng là giọt nước mắt thoáng đọng trên khóe mi tuổi ấu thơ, điều mà khi lớn lên, thật khó để ta tìm lại.

***

Tôi vẫn nhớ dòng nước mắt cứ tuôn ra trên hai cái má phúng phính, xinh xinh của con bé Đình khi tôi trở về thành phố. Hôm tiễn tôi ra bến xe, nó mếu máo bảo nó ghét những chuyến xe lắm, chuyến xe chỉ mang người mình thương rời xa mình mà thôi. Rồi nó ôm chầm lấy tôi, bịn rịn dúi vào tay tôi cái ảnh đen trắng được chụp từ chiếc máy mà nó tích góp từ tiền ống heo, nói rằng hè năm sau chị nhất định phải về chơi với em đó. Nhưng đâu phải chỉ có mình nó khóc, tôi cũng thấy lòng mình đang thổn thức với biết bao kỉ niệm vui buồn của hai đứa. 

Suốt hai tháng trời, nó với tôi bày ra bao nhiêu trò chơi mà đến bây giờ tôi vẫn không nhớ hết được, chỉ nhớ rằng những ngày hè đó là những ngày tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời. Cái ảnh đen trắng ấy, tôi vẫn giữ thật kỹ trong ngăn bàn. Lắm lúc thèm được tựa vào vùng kí ức xưa để ủi an tâm hồn những ngày bợt bạt, tôi lại lấy tấm ảnh đen trắng đó ra, ngắm nhìn lại chút sắc màu của tuổi thơ.

Đôi mắt đỏ hoe của Ly vẫn ở mãi trong tâm trí tôi. Ly với tôi học chung lớp học thêm cả năm 11 lẫn 12, nhưng chỉ đến khi lên 12 tôi mới có dịp nói chuyện với nó khi hai đứa tôi ngồi chung một bàn. 

thanh_-_xuan_12

Tôi đã không nghĩ mình sẽ thân với Ly cho đến khi nó thủ thỉ bảo tôi chỉ giúp nó mấy bài Hóa để thi học kì, tôi với nó mới bắt đầu nhắn tin nhiều hơn. Ngờ đâu, môn Hóa lại là sợi dây vô hình liên kết chúng tôi, khiến tôi và Ly ngày một hiểu nhau. 

Cuối năm học ấy, Ly đưa tôi một bức thư kèm gói bánh, bảo tôi hãy cùng nó ôn thi Đại học thật tốt trong hai tháng cuối này nhé. Thế nhưng, tôi không chọn thi Anh Văn nữa, tôi đã chẳng thể cùng Ly đi hết chặng đường cuối cùng của tuổi học trò. Ly nhìn tôi rưng rưng, đôi mắt ngân ngấn nước. Tôi đưa nó quyển sách làm quà chia tay cùng lá thư hồi âm, bối rối quay mặt đi, cố kìm lại giọt nước mắt sắp rơi...

Tôi cũng không quên được những năm tháng đó, bao nhiêu giọt nước mắt của tôi đã hòa cùng cơn mưa mùa hạ trong ngày lễ ra trường. Tôi xao xuyến nhớ về những lần giận hờn vu vơ với bạn thân, những lần cãi nhau chí chóe cùng thằng bạn cùng bàn, để rồi hôm sau vẫn trên môi mỗi đứa là nụ cười hồn nhiên. 

Tôi chỉ ước có thể chậm lại một phút, một giây để tôi được nghe lời giảng thân thuộc của thầy cô, để được những đứa bạn cười hiền từ động viên khi thành công và an ủi khi vấp ngã, để có thêm thời gian mà cảm nhận những yêu thương dưới mái trường này. 

Thế rồi, tôi chợt nghĩ, mai này, trên chặng đường đời lắm chông gai, liệu còn ai sẵn sàng sẻ chia với tôi những niềm vui, nỗi buồn, liệu còn ai quan tâm tôi làm việc tốt hay không tốt, và liệu có còn ai dành cho tôi một tấm chân tình như những người thầy, người cô, người bạn đã dành cho tôi nữa hay không.

thanh_-_xuan_3

Thời gian trôi nhanh, mang thanh xuân ấy lọt qua kẽ tay. Giờ đây, tôi cũng chẳng nhớ mình đã trải qua bao nhiêu lần tạm biệt bạn học vì đổi môn, tạm biệt đồng nghiệp khi chuyển sang công ty mới, tóm lại là đã trải qua bao nhiêu lần phải nói lời chia tay, mình đã buồn vui như thế nào. Tôi chỉ nhớ rằng, chẳng còn ai khóc nữa. 

Những gì mọi người dành cho nhau là những cái bắt tay, những lời chào, thân thiết hơn là một cái ôm. Đã từ bao giờ, đôi mắt của ta ráo hoảnh khi một người rời đi? Là do khi ta trưởng thành, cảm xúc trong lòng tự nhiên không còn mãnh liệt nữa, hay do ta đã trải qua quá nhiều cuộc chia ly như thế nên tâm hồn ta chai sạn đi mất rồi.

Thật đúng khi người ta từng nói, thanh xuân là những cơn mưa rào. Mưa rào, hay chăng là giọt nước mắt thoáng đọng trên khóe mi tuổi ấu thơ, điều mà khi lớn lên, thật khó để ta tìm lại.

© LYNN - blogradio.vn

Xem thêm: Sẽ có người thay anh che chở cho em

Mèo Con Yêu Văn

Mong là những dòng tâm sự của mình sẽ mang lại cho các bạn một chút bình yên ^^

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Những kỷ niệm ấy sẽ theo bạn suốt cuộc đời, là nguồn động lực để bạn tiếp tục khám phá, trải nghiệm và chinh phục những điều mới mẻ.

Thông điệp từ trái tim

Thông điệp từ trái tim

Gọi nhau hai tiếng đồng bào, Quyết không lại bỏ người nào phía sau. Thôi đành nén lại thương đau, Quân dân cả nước cùng nhau chung lòng.

Nỗi niềm của mẹ

Nỗi niềm của mẹ

Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Nhưng mà, có một điều bạn nên nhớ rằng, xã giao của con người cơ bản không phải là bản năng. Xã giao không phải bởi yêu thích xã giao, mà là bởi sợ cô độc. Chẳng có ai lại thích cô độc một mình cả, dù bạn là người hướng nội đến mấy thì cũng luôn có mong muốn bản thân mình được chú ý.

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Mọi người đều có những định kiến sẵn về mỗi cung, chẳng hạn như Bạch Dương nóng tính hay Song Tử thay đổi thất thường. Nhưng liệu những điều này có đúng?

Người tình không ghen

Người tình không ghen

Anh vẫn vậy, vẫn quan tâm, nhưng vẫn cho cô khoảng thời gian riêng để có thể giao lưu bạn bè, anh không quản thúc cô. Càng ngày cô càng cảm thấy mối quan hệ này có phần lạnh nhạt đi. Phải chăng, nên dừng lại tại đây.

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Cuộc sống này đáng ra mà nói, không có con đường nào là thật sự đúng cả, chỉ là khi bạn lựa chọn rồi thì phải mặc sức cố gắng, mặc sức nỗ lực biến nó thành lựa chọn hoàn hảo nhất.

"Ván bài lật ngửa" - một tác phẩm kinh điển về đề tài điệp viên của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý

“Ván bài lật ngửa” là cuốn tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng trong văn học Việt Nam, xoay quanh cuộc đời và những phi vụ tình báo nguy hiểm của Nguyễn Thành Luân, một chiến sỹ tình báo hoạt động trong lòng địch.

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Đã yêu rồi đâu ai muốn rời nhau Đâu ai muốn cô đơn khi mình còn tuổi trẻ Cho tháng ngày dần trôi qua lặng lẽ Nhớ em nhiều mà chẳng biết phải làm sao.

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

back to top