Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Trưởng thành có bớt cô đơn không?

2020-06-12 01:25

Tác giả: Nguyễn Thu Hương


blogradio.vn - Trưởng thành càng nhiều khó khăn hơn, biến cố cũng không ngừng ập đến. Chỉ có điều suy nghĩ của tôi cũng khác đi. Mọi thứ xảy đến hẳn đều có lý do của nó và mọi lý do suy cho cùng đều nhắc tôi mạnh mẽ.

***

Hôm nay là ngày giỗ bố, trời chưa kịp sáng, tôi đã vội vàng bắt xe ôm ra bến xe về nhà.

Nhìn lại đã mười sáu năm trôi qua. Con bé con ngày nào lon ton chạy ra cổng đón bố mỗi chiều, giờ đã lớn khôn. Không còn được nép mình trong vòng tay bao bọc, che chở của bố. Cuộc sống đã hoàn toàn bước sang một trang mới, nhọc nhằn và nhiều tủi hờn.

Bố mất sớm, mẹ đi làm xa, vất vả nuôi chị em tôi học hành thành đạt. Hoàn cảnh khắc nghiệt mài giũi tâm hồn tôi trở nên gai góc và mạnh mẽ. So với bạn bè cùng trang lứa, tôi thiệt thòi bao nhiêu thì phải cố gắng gấp bấy nhiêu lần. Chẳng nói đâu xa xôi, chỉ kể một vài chi tiết nhỏ thôi, hẳn nhiều nhiều người cũng hiểu tôi đã cô đơn nhường nào.

Giờ ra chơi bạn bè được vui đùa, tôi lại vội vàng chạy về đặt nồi cơm, hái mớ rau kẻo trưa về muộn giờ, chiều lại tất tưởi đi học. Sau này mỗi lần nghe tiếng trống trường, tôi vẫn thường ngẩn như kẻ mất hồn. Âm thanh đó đã theo tôi suốt bao năm cắp sách đến trường với những lần chạy bạt mạng. Nhiều lúc tôi thèm được thong dong như lũ bạn.

Những ngày hè đổ lửa, mồ hôi ướt đẫm áo, tan học chỉ ước được nhìn thấy mâm cơm dọn sẵn trên bàn, với bát canh cà mẹ muối, với chiếc cốc quen thuộc thoảng mùi rượu của bố. Vậy là hạnh phúc. Nhưng với tôi là điều xa xỉ.

Tôi của những năm tháng đó, gầy guộc, đen nhẻm, ốm yếu. Khi một mình người ta thường sợ bóng tối, tôi thì khác. Tôi sợ khi ở nơi sáng sẽ dễ dàng bị phát hiện. Ngày đó ở quê, đám thanh niên hay đi chơi buổi tối, biết tôi ở một mình rất hay gọi với vào trêu trọc. Tường rào được làm bằng mấy thanh tre, nhảy nhẹ một tí là vào đến sân. Cửa nhà thô sơ đầy kẻ hở, bọn hắn còn ném cả tàn thuốc lá vào trong. Tôi vẫn im lặng, không một động tĩnh, rồi cũng qua đi như mọi lần. Mười giờ đêm nhà tôi mới sáng đèn, cặm cụi học bài rồi ngủ gật lúc nào chẳng hay.

Quê tôi còn nghèo, đường đất sình lầy, mái trường siêu vẹo chống chọi qua bao mùa mưa nắng…Đôi chân tôi cũng nhờ đó mà rắn rỏi hơn. Danh hiệu học sinh giỏi cấp trưởng, cấp huyện, cấp tỉnh, học sinh vượt khó, mỗi năm đều trở thành tâm điểm của trường và xóm làng. Chú ếch nhỏ cứ sống với khoảng trời của nó như vậy cho đến ngày nhìn thấy bầu trời rộng lớn.

Trưởng thành tôi có bớt cô đơn không?

Đôi lúc câu trả lời là có. Có lúc lại trở về vạch xuất phát của mình. Nhiều người sợ đau vì chạm vào những chiếc gai nhím dù nó chẳng hề xù lông. Họ không đủ dịu dàng và kiên nhẫn bước vào thế giới của một kẻ nhìn cuộc đời bằng mắt ánh hồ nghi nhưng lại luôn khao khát yêu thương, là tôi. Họ cho rằng cô gái mạnh mẽ chẳng biết đau lòng. Tôi mỉm cười cười để họ bước đi.

Tôi không ít lời nhưng lại khó thân thiết. Một đứa con gái hết sức bình thường cả về ngoại hình lẫn học thức. Tôi không khéo léo và cũng không biết nói lời hay. Có chăng điều khiến tôi tự tin nhất ở mình là sự tử tế. Tôi được nhiều người yêu quý và bao bọc khi bước chân ra ngoài xã hội.

Tôi vẫn luôn nhắc mình lạc quan hơn mỗi ngày, dù nỗi buồn vẫn tồn tại như một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người. Và tôi cũng sẽ mở lòng nếu có ai đó đủ chân thành, yêu cả những khuyết điểm của tôi. Tôi vẫn luôn tin rằng: Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ duyên sẽ gặp gỡ, đủ nợ sẽ bên nhau.

Dòng đời có khúc êm đềm, có khúc đầy bão giông. Buồn-vui-cay-đắng hay buồn đau dằn vặt…tôi đều đã nếm trải. Trưởng thành càng nhiều khó khăn hơn, biến cố cũng không ngừng ập đến. Chỉ có điều suy nghĩ của tôi cũng khác đi. Mọi thứ xảy đến hẳn đều có lý do của nó và mọi lý do suy cho cùng đều nhắc tôi mạnh mẽ.

Tôi của hiện tại, yêu bản thân mình và yêu từng ngày mình đang sống. Tôi cố gắng cho sự nghiệp để có một tương lai thật tốt, có thể lo cho mẹ một cuộc sống đủ đầy. Tôi nhìn cuộc đời dịu dàng hơn, dù trái tim vẫn có một khoảng trống cho những buồn đau mất mát đã qua. Nhưng đó sẽ là động lực để tôi mạnh mẽ bước về phía trước. Tôi của quá khứ hay tôi của hiện tại, đều chưa bao giờ khuất phục trước khó khăn. Cuộc sống có muôn vàn thử thách chăng nữa, tôi vẫn sẽ đương đầu. Vấp ngã thì đứng lên bước tiếp. Đôi chân có thể tạm dừng vì mỏi mệt, nhưng lí trí thì chẳng bao giờ gục ngã.

© Thu Hương - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Càng trưởng thành càng cô đơn | Radio Tâm Sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Nguyễn Thu Hương

Mẹ của Bin

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu xanh mãi

Tình yêu xanh mãi

Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?

Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời

Vẫn luôn có nhau trong đời

Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương

Hiểu để yêu thương

Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên

Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người

Chờ người

Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu

Lời cuối cho người em yêu

Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ

Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?

Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm

Dòng sông thấu cảm

Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.

back to top