Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giá như nơi đâu cũng thảnh thơi như quê nhà

2017-08-04 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Thành phố mà con đang sống tiện nghi và náo nhiệt. Cái gì cũng nhanh và dường như tình yêu cũng chóng vánh. Con nhớ những câu chuyện mẹ kể ngày xưa, tình yêu giản đơn, trong sáng mà thủy chung, hứa chờ nhau là chờ cả một đời, hứa bên nhau là bên nhau trọn kiếp.

***

Tuổi trẻ nơi thành thị bộn bề, bon chen và ồn ã. Dù là một đứa con gái mạnh mẽ nhưng đôi lúc con vẫn muốn bỏ lại sau lưng tất cả để về với quê mẹ bình yên. Để mỗi chiều lặng yên nghe gió hát, lũy tre làng xôn xao, để ngắm đất trời bao la, xa xa là mây núi, là những cánh chim bay về tổ, là sông hồ, cỏ cây... và được là chính con.

Thành phố mà con đang sống tiện nghi và náo nhiệt. Cái gì cũng nhanh và dường như tình yêu cũng chóng vánh. Con nhớ những câu chuyện mẹ kể ngày xưa, tình yêu giản đơn, trong sáng mà thủy chung, hứa chờ nhau là chờ cả một đời, hứa bên nhau là bên nhau trọn kiếp.

Mà sao bây giờ người ta chẳng còn chờ đợi nhau dài lâu, người ta quay lưng bỏ lại những câu hứa, những yêu thương đậm sâu của người ở lại.

Thành phố lên đèn, lòng con lại ngổn ngang bao sợi tơ lòng. Một mình lang thang giữa lòng thành phố ngày cũng như đêm này, con bỗng thấy cô độc hơn bao giờ hết. Muốn thấy một gương mặt thân quen chỉ để nhìn nhau và mỉm cười. Nhưng thật khó! Con muốn chạy ngay về với mẹ, để được sà lòng mẹ khóc như ngày còn chưa biết gồng mình lên cố gắng, gồng mình lên mạnh mẽ.

Giá như nơi đâu cũng thảnh thơi như quê nhà

Đôi lúc con tha thiết muốn được trở về quê mình, sống một cuộc đời bình thường như bao người dân quê. Dù con biết cuộc sống luôn phải không ngừng cố gắng và cầu tiến. Nhưng sâu thẳm trong con vẫn muốn một cuộc đời bình dị như thế. Muốn giữ mãi lũy tre làng, những cánh đồng bát ngát và núi đồi mờ sương.

Con vẫn thường nói thành thị không có trăng. Cũng bởi nhịp sống hối hả khiến người ta lãng quên, khiến người ta chẳng còn bình thản nhìn ngắm ánh trăng kia. Mà nơi này cũng đâu thanh bình để thả lòng thảnh thơi.

Con vẫn muốn cùng người mình yêu ngắm trăng quê mình hay thức trọn đêm dài để tìm kiếm những vệt sáng trên bầu trời đêm mà người ta vẫn gọi là sao băng… mà không thể. Vì không chỉ riêng con mà bao người trẻ vẫn mải chạy theo những ánh hào quang, những mộng mơ chỉ còn trong tâm tưởng của một đứa con gái từ khi sinh ra vốn đã thiếu thực tế như con.

Nhưng rồi sau tất cả, con vẫn chọn cách bước đi, vẫn chọn nơi này. Vì kỳ vọng mẹ dành cho con là quá lớn, nên dẫu đau đớn đến xé lòng, dẫu đôi chân đã mệt nhoài con vẫn chẳng đủ can đảm để trở về dù quê hương có thể ru lòng con bình yên...

© Cá Nhỏ - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cô giáo mầm non

Cô giáo mầm non

Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức

Miền ký ức

Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.

Mối tình buồn

Mối tình buồn

Mối tình buồn chớp nhoáng của cô gái nhỏ trong đêm hội làng nô nức

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!

Người ta nói, khi bạn muốn giải tỏa cảm xúc hãy nói ra hoặc viết ra cảm xúc của bạn. Ấy thế mà tớ chả thể có nổi sức để viết nữa. Khi mọi thứ trải qua cả rồi, tớ mới ngồi đây viết lại những thứ đã qua khiến tớ có cái nhìn nhận về nhân sinh này.

Mảnh hồn quê

Mảnh hồn quê

Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo

Nghề giáo

Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi

Những ngày xanh tươi

Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

back to top