Ta về ôm lấy chính mình trong gương
2023-09-07 07:55
Tác giả:
Felix
blogradio.vn - Có những lúc mà tự nghĩ rằng mình không đủ xuất sắc, không đủ thông minh, không đủ xinh đẹp, và không đủ giỏi để thu hút được sự quan tâm và tình cảm của người khác. Nhưng dần dần, lại nhận ra rằng chỉ có tôi mới có thể yêu thương và chăm sóc bản thân mình một cách tốt nhất mà thôi.
***
Sau cuối ngày đầy rẫy mệt mỏi và trống vắng, ta về ôm lấy chính mình trong gương, bởi đó có lẽ là người gần gũi nhất và có lẽ sẽ yêu thương chúng ta nhất.
Khi cảm giác mệt mỏi và trống vắng bao trùm, ta thường tìm về sự an ủi và hiểu biết tận tâm nhất từ người thân, gia đình, và bạn bè. Nhưng có lúc, chúng ta lại phải đối diện với bản thân trong sự cô đơn và tận hưởng khoảnh khắc riêng biệt đó. Khi gương trở thành một người bạn đồng hành, ta mới thấy rõ những cảm xúc thật sự đang diễn ra trong tâm hồn của chính mình.
Đứng trước gương, khi nhìn vào đôi mắt mệt mỏi, tôi chợt nhận ra rằng thời gian đang trôi qua nhanh chóng và cuộc sống đang thay đổi không ngừng. Có những giây phút, tôi tự hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và những mục đích thực sự mà bản thân đang tìm kiếm. Tôi nghĩ về những người yêu thương, những người đã từng xuất hiện và đi qua cuộc đời. Nhưng đôi lúc, tôi cảm thấy như bị lãng quên giữa dòng người đông đúc, và gương như là nơi duy nhất tôi có thể gặp gỡ con người thật của mình.
Ngày nào cũng giống nhau, từng bước chân qua từng ngõ phố đông đúc, từng nơi mà người ta vội vã đi qua mà không quan tâm tới những cảm xúc bên trong tôi. Tôi như một cơn gió lạc lõng trong thành phố ồn ào này. Có những lúc mà tự nghĩ rằng mình không đủ xuất sắc, không đủ thông minh, không đủ xinh đẹp, và không đủ giỏi để thu hút được sự quan tâm và tình cảm của người khác. Nhưng dần dần, lại nhận ra rằng chỉ có tôi mới có thể yêu thương và chăm sóc bản thân mình một cách tốt nhất mà thôi.
Trong những lúc một mình, tôi tự học cách trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Tự học cách thưởng thức một cốc cà phê nóng trong một ngày lạnh giá, hương vị của từng miếng bánh mềm ngon ngọt trên đầu ngón tay. Học cách đọc một cuốn sách yêu thích, để từng từ ngữ trong đó thấm vào tâm hồn và làm tôi cảm nhận thêm sâu sắc về cuộc sống. Cách lắng nghe tiếng nhạc mỗi khi buồn, để nó làm dịu đi những nỗi lo âu và thư giãn tâm hồn. Trong những lúc một mình, tôi cũng học cách đối diện với những cảm xúc tiêu cực mà tôi luôn cố che giấu trước mọi người. Tôi cho phép bản thân khóc, để những giọt nước mắt thoát ra làm sạch đi những tổn thương và buồn bã bên trong tôi. Đôi khi tự nhủ với bản thân, như một lời nhắc nhở rằng tôi là người đáng yêu và xứng đáng nhận được hạnh phúc trong cuộc sống này.
Và sau mỗi ngày, khi cảm giác mệt mỏi đã qua đi, tôi tìm thấy một phiên bản mới của chính mình, cảm nhận được sự mạnh mẽ và kiên nhẫn. Để tiếp tục đi tiếp trên con đường đầy gian nan này, không còn sợ cô đơn, vì biết rằng tôi luôn có bản thân để yêu thương và chăm sóc. Không còn cảm thấy trống vắng, vì tôi hiểu rằng mỗi người chúng ta là một hòn đảo riêng biệt, và chúng ta có quyền tự do bay lượn trong không gian của chính mình.
Từ giờ, tôi đã vỡ lẽ rằng gương không chỉ là nơi để tôi nhìn thấy bản thân mình, mà còn là người bạn đồng hành tận tụy. Nó không đánh giá tôi dựa trên bề ngoài hoặc thành tựu của tôi, mà nó chỉ đơn giản là thể hiện lại những gì tôi cảm nhận và tìm hiểu về chính mình. Và từ đó, tôi quyết định sẽ sống mỗi ngày một cách chân thành và trân trọng, để tôi có thể đối diện với mọi điều trong cuộc sống với một trái tim mở rộng và lòng biết ơn.
© Felix - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Xa Nhau Là Điều Anh Không Làm Được | Blog Radio 854
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin
Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.