Sẽ luôn có một người dõi theo và mong em hạnh phúc
2020-06-18 01:30
Tác giả:
Phùng Thị Thùy Vân
blogradio.vn - Ngay lúc này đây anh ước gì biển hiểu lòng mình, biển có thể cho anh gặp được cô dù chỉ một lần. Anh sẽ dũng cảm nói cho cô biết, anh sẽ không khiến cô khó xử, cũng không làm gia đình bé nhỏ cô đang vun đắp bị ảnh hưởng. Chỉ mong cô có thể biết rằng sẽ luôn có một người đàn ông dõi theo và mong cô hạnh phúc.
***
Anh ngồi đó đã rất lâu rồi mắt cứ đăm đắm nhìn về một hướng như đang mong chờ ai, như đang chờ một điều gì, gương mặt anh thoáng lên một nét buồn xa xăm.
Phía trước anh là biển, mênh mông là biển. Biển tung những đợt sóng trắng xóa thi nhau vỗ vào bờ làm ướt đẫm bờ cát dài tưởng chừng vô tận, làm ướt cả chân anh.
Trời đang ngả về chiều, một buổi chiều có hoàng hôn đẹp tuyệt đẹp. Hoàng hôn đang nhắc anh quay về những ngày tháng cũ, những ngày tháng anh có cô.
Anh là một tổng giám đốc đầy bản lĩnh và phong độ, lãnh đạo một công ty lớn, có sức hút như nam châm với tất cả phái nữ trong công ty. Ngày đầu tiên anh gặp cô anh chẳng có ấn tượng gì, ánh mắt anh lướt qua cô như lướt qua hàng trăm nhân viên khác. Cô làm việc ở bộ phận marketing của công ty, một bộ phận trung tâm hay nói một cách khác là bộ phận mang nồi cơm về cho mọi người.
Những hợp đồng, những mối quan hệ làm ăn mang theo những nguồn thu lớn được đưa về công ty ngày càng nhiều, và đằng sau đó là bóng hình của cô. Không ai nói ra nhưng cả công ty đều biết rõ và công nhận điều đó, rằng dấu ấn của cô rất lớn sau những bản hợp đồng kia. Trong suy nghĩ của mọi người, của anh, cô gần như là linh hồn của bộ phận chủ chốt này.
Càng lúc anh càng thấy tò mò và thích thú khi làm việc cùng cô. Những buổi họp anh lắng nghe ý kiến của cô và ghi chép lại cẩn thận. Cho đến giờ phút này, giờ phút mà lòng anh đang gào thét bóng hình cô, anh cũng không trả lời được anh bị hút vào cô từ lúc nào và vì sao.
Cô không đẹp, mọi người đều nhận xét vậy. Nhưng cô có một đôi mắt biết nói. Đôi mắt sâu thẳm luôn làm người đối diện phải nao lòng. Anh không nhớ đã bao nhiêu lần anh không dám nhìn trực diện vào đôi mắt đó, nó buồn mênh mang và nhiều lúc tưởng như có lửa.
Bộ phận của cô làm việc ở một văn phòng ngay trung tâm thành phố để thuận tiện công việc giao dịch với các đối tác. Còn cơ sở chính của công ty thì nằm ở ngoại ô nên mỗi ngày đi làm anh và cô rất ít khi được gặp nhau, nhưng anh tin là cô biết và biết rất rõ anh quan tâm cô như thế nào.
Ngày nào anh cũng muốn gặp cô, anh tìm mọi lý do, thậm chí cho tổ chức những buổi họp ở văn phòng nơi cô làm với một mong muốn duy nhất là được nhìn thấy cô.
Và rồi điều anh lo sợ cũng đã đến, càng ngày cái vóc dáng nhỏ bé dịu dàng của cô càng tràn ngập trong tim anh. Tâm trí anh lúc nào cũng hướng về cô.
Anh biết cô đã có gia đình, nhưng điều gì thuộc về trái tim thì hãy để trái tim giải quyết. Anh tự phản biện cho mình như thế. Còn cô, dường như cô cũng nhận ra điều đó và càng lúc cô càng tìm mọi cách tránh né anh.
Cả công ty đều biết chuyện này.
Và lẽ đương nhiên, cô vấp phải một làn sóng ganh ghét khủng khiếp. Họ ganh với cô vì họ biết rõ anh thương cô.
Khi anh đặt bút ký vào lá đơn nghỉ việc của cô anh đã ngồi rất lâu, một mình trong phòng làm việc của anh, như buổi chiều hôm nay trong buổi hoàng hôn đầy sắc tím này.
Anh hiểu rõ cái gọi là áp lực công việc với cô chẳng là gì. Cô chuyển qua một công ty khác như để lẩn tránh anh, như để rời xa cái không khí ngột ngạt mỗi ngày nhuốm đầy màu sắc ganh tị mà cô không thể chịu nổi nữa.
Tất cả là tại anh, là do anh mà ra.
Anh không nói bất cứ lời nào để thuyết phục cô, để giữ cô ở lại. Vì anh quá rõ tính cách của cô, rất nhỏ nhẹ mà kiên định, cô đã quyết rồi là không thay đổi được.
Cô đi mà không chào anh.
Anh thấy lòng hụt hẫng chơi vơi. Anh tranh thủ từng khoảng thời gian để được ngồi trong quán cà phê quen thuộc gần nơi cô ở, nơi góc nhỏ ngày nào anh vẫn ngồi để được thấy bóng dáng cô.
Không hiểu sao anh vẫn không ngừng nghĩ đến cô, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Anh âm thầm dõi theo cô theo cách của riêng anh.
Từ ngày cô đi, nỗi nhớ cứ lớn dần lên trong anh.
Anh chẳng còn gặp cô lần nào từ lúc cô nghỉ việc ở công ty. Thành phố này bé nhỏ mà sao quá rộng lớn với anh. Nhiều lúc chạy xe trên đường mà trong anh cứ trào lên suy nghĩ biết tìm đâu bóng hình cô giữa ngàn vạn người xung quanh.
Cô đổi số điện thoại. Anh có địa chỉ công ty cô làm, có luôn số điện thoại mới của cô. Việc đó với anh quá dễ dàng nhưng anh không dám gọi cô. Đã bao nhiêu lần anh cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống. Một tin nhắn gởi cho cô anh cũng không làm được.
Anh không hiểu nổi chính mình. Như buổi chiều nay anh ngồi trước biển, mỗi lần nhớ cô anh lại ra biển. Biển xoa dịu lòng anh. Anh muốn gửi vào biển nỗi nhớ cô, thầm mong những đợt sóng kia sẽ cuộn tròn được nỗi thương nhớ trong lòng anh theo gió theo mây bay về phía cô. Anh muốn cô được hạnh phúc, được bình yên bên gia đình nhỏ, bên công việc là đam mê của cô.
Có lẽ đó là lý do anh không thể gọi cô, không thể gửi cho cô dù chỉ là một dòng tin nhắn.
Anh rất hiểu trái tim mình, hiểu rằng cho dù cô ở bất cứ nơi đâu, cô như thế nào anh vẫn sẽ luôn thầm lặng dõi theo cô. Anh muốn được bảo vệ, được che chở cho cô như bao lần anh khát khao được làm bờ vai vững vàng cho cô những lúc cô mệt mỏi, những lúc cô gặp khó khăn. Nhưng anh cũng biết rằng ước mơ tưởng chừng nhỏ nhoi nhưng có thể là cả cuộc đời này vẫn không làm được, thì điều anh có thể làm lúc này là thầm lặng ngắm nhìn từ phía xa.
Ngay lúc này đây anh ước gì biển hiểu lòng mình, biển có thể cho anh gặp được cô dù chỉ một lần. Anh sẽ dũng cảm nói cho cô biết, anh sẽ không khiến cô khó xử, cũng không làm gia đình bé nhỏ cô đang vun đắp bị ảnh hưởng. Chỉ mong cô có thể biết rằng sẽ luôn có một người đàn ông dõi theo và mong cô hạnh phúc.
© Phát Huỳnh (Phùng Thị Thùy Vân) – blogradio.vn
Xem thêm: Tách ly dùng để uống trà tình ca để hát em là để yêu
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.












