Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có những quãng đường bạn đã cùng tôi

2020-11-17 01:27

Tác giả: Phùng Thị Thùy Vân


blogradio.vn - Gia đình bạn đã chuyển đi nơi khác. Bạn có về lại không, sao không ghé nhà tôi. Má tôi vẫn đang ở đó. Bạn còn nhớ nhà tôi chứ, cô bạn thời niên thiếu ngày xưa, sao nhiều lúc tôi nhớ bạn lắm lắm.

***

Tôi vẫn nhớ mà, lần cuối hai đứa mình gặp nhau là ở nhà bạn. Lúc đó bạn nằm dài trên chiếc ghế xếp và gần như kiệt sức. Bạn vừa trải qua một nỗi đau quá lớn. Mẹ bạn vừa qua đời.

Những ngày lo tang lễ cho cô, tôi vẫn gọi mẹ bạn như thế, tôi gần như túc trực ở nhà bạn phụ lo công việc. Những ngày đó, bạn im lặng, tôi cũng im lặng, có lẽ khi nỗi đau trong tim quá lớn người ta không muốn nói nữa, và vì cũng không biết nói gì.

Tôi biết những lời nói lúc đó, với bạn, dù chỉ để an ủi, để xoa dịu nỗi đau, cũng chẳng có ý nghĩa. Trước khi ra về, tôi thắp nhang cho cô, cầm tay bạn cùng lời nhắn nhớ giữ gìn sức khỏe. Rồi cuộc sống cuốn xô tôi và bạn mỗi đứa một nơi. Tôi học đại học xa nhà. Sau đó tôi nghe tin bạn lấy chồng rồi ra nước ngoài sinh sống, tôi thầm mừng và cầu chúc bạn nhiều may mắn.

Mấy chục năm rồi, hiện tại bạn đang ở đâu.Tôi chỉ chắc chắn một điều bạn sẽ không quên những ngày thơ ấu của tụi mình. Mỗi lần đi học, bạn đạp xe đến chở tôi cùng đi, ngồi sau bạn tôi thỏa sức ngắm nhìn mái tóc dài đen mượt thơm mùi hương bồ kết. Bây giờ ở nơi xa xôi nào đó, bạn có còn thói quen gội đầu bằng bố kết. Tôi thì nhớ mãi mùi hương ấy, nhớ mãi ngôi nhà của bạn, ngôi nhà có chiếc xích đu trước sân tôi và bạn hay ngồi trò chuyện, có cây khế trĩu quả trên cành mà hương vị ngọt lịm của nó theo tôi đến suốt đời.

Có đôi lần tôi quay lại, hình như không còn ai quen ở đó. Gia đình bạn đã chuyển đi nơi khác. Bạn có về lại không, sao không ghé nhà tôi. Má tôi vẫn đang ở đó. Bạn còn nhớ nhà tôi chứ, cô bạn thời niên thiếu ngày xưa, sao nhiều lúc tôi nhớ bạn lắm lắm.

Tôi có tìm face của bạn nhưng không tìm thấy. Tôi gõ tên bạn đủ kiểu nhưng xuất hiện toàn những gương mặt lạ hoắc.

Thời gian cứ trôi, tôi và bạn đã già đi theo năm tháng. Cuộc sống với muôn ngàn nỗi lo cơm áo gạo tiền, với bao gập ghềnh lên xuống. Bạn cũng vậy phải không. Mong sao bạn vẫn khỏe, vẫn mạnh mẽ trong một vóc dáng yếu đuối rất riêng của bạn.

Cô bạn đáng yêu của tôi

Có còn giữ quyển lưu bút ngày xưa không bạn, tôi thì làm mất rồi. Quyển lưu bút ghi lại bao nhiêu kỷ niệm của lớp mình, của tụi mình. Một đám học trò nhí nhố của một lớp chuyên của tỉnh nhiều lúc làm thầy cô phải đau đầu với những tiết học vui nhộn đầy hứng thú và cũng rất nghịch ngợm tuổi học trò.Thầy cô ngày ấy chắc người còn, người mất. Tôi chẳng còn gặp được ai đâu bạn, dù vẫn qua lại hoài trước ngôi trường ấy.

Có còn nhớ bài hát mình vẫn thường hay hát chung, những lần đi cắm trại, đi sinh hoạt đội, nhiều nhiều lắm nhưng hai đứa vẫn cứ rất thích hát bài hát đó. Một bài hát được dịch từ tiếng Nga: Nụ cười

“Tiếng cười vui luôn luôn bên ta, tiếng cười sẽ luôn luôn ngân xa, tiếng cười là bạn thân mến yêu của thời niên thiếu ta

Tiếng cười là bạn thân mến yêu không thể nào xóa nhòa.”

Khi nào gặp lại, mình sẽ lại hát chung bài hát đó. Nhưng mà có ngày đó không bạn ơi.

Tôi vẫn ngồi ở một góc nhỏ nơi đây, viết cho bạn, viết cho tôi và đang thì thầm hát. Người ta nói hãy sống cho hiện tại, sống cho tương lai, còn quá khứ đã qua không thay đổi được đừng hoài niệm quá nhiều, đừng nghĩ ngợi nhiều về nó. Tôi đồng ý.

Nhưng tôi cũng đồng ý điều này

Ai trong chúng ta cũng đều có quá khứ. Đó là liều thuốc quý báu, là khoảng lặng cần thiết khi chúng ta mỏi mệt, cần được nghỉ ngơi, cần được tiếp sức. Chúng ta sẽ dừng lại, ngồi xuống và quay đầu nhìn. Uống hết dòng nước ngọt ngào lẫn đắng cay đó, chúng ta sẽ khỏe hơn để đứng lên và tiếp tục cuộc hành trình.

Tôi vẫn mong được gặp lại bạn và tự tin bạn có thay đổi thế nào tôi vẫn nhận ra. Cô bạn nhỏ của tôi. Thế giới này rộng lớn bao nhiêu vẫn không ôm hết được nỗi nhớ của những trái tim dành cho những trái tim, phải không bạn.

© Thùy Vân - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mất đi những người bạn thân còn buồn hơn cả thất tình | Radio Tâm Sự

Phùng Thị Thùy Vân

Bản thân rất yêu gia đình và đam mê được viết

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

back to top