Phát thanh xúc cảm của bạn !

Quỷ Thi_Phần 3

2014-04-11 16:17

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù

Ước nguyện sống bên nhau, giống như sự sinh trưởng của cỏ cây.Trên lưng ngựa, dường như Hoắc Dương cảm nhận được điều gì, ánh mắt băn khoăn liếc lại. Tô Đài quay lưng, áo choàng xanh đen che khuất thân hình nàng. Trên đường tiếng người ầm ĩ, nhưng Tô Đài vẫn nghe thấy tiếng móng ngựa lại gần.Hắn... trông thấy nàng ư?Tô Đài căng thẳng xiết chặt mép áo, trái tim đã chết dường như khôi phục đập loạn, Tô Đài không thể hình dung nổi, đến khi gặp lại, thái độ của hắn sẽ thế nào, phải chăng nỗi lòng sẽ hỗn loạn... Hắn vẫn còn quan tâm nàng chứ?

Khóe môi nàng cay đắng cong lên, sao có thể quan tâm chứ, Hoắc Dương hận nhất là bị phản bội và lừa gạt, nàng lại phạm đúng đại kỵ của hắn, nếu không lần đó hắn đã không từ chối thư đầu hàng, trong lòng hắn chắc chắn hận nàng vô cùng.

Đang mải suy nghĩ, nàng lại nghe thấy tiếng vó ngựa dừng ngay bên cạnh mình. Tiếng người bán hàng rong ân cần truyền tới:

"Khách quan, mua giày đầu hổ ạ? Hài tử của ngài bao tuổi rồi ạ?"


"Năm tháng." Tiếng nói trầm thấp của hắn truyền vào tai Tô Đài, nàng xiết chặt tấm áo choàng xanh đen, lặng lẽ xê dịch sang bên cạnh.

"Bé trai hay bé gái ạ?"

Hoắc Dương im lặng hồi lâu, Tô Đài không kiềm được nghiêng mắt nhìn theo, thấy đầu ngón tay hắn sững lại, khuôn mặt bình tĩnh khó giấu nổi sự đau xót: "Ta... không biết."



Người bán hàng không biết nói gì hơn. Hoắc Dương đi rồi. Tô Đài nhẹ nhàng sờ lên đôi hài nhỏ dành cho bé trai, nàng biết, con của bọn họ là một bé trai khỏe mạnh.

Vừa hết tháng giêng, chiến tranh giữa nước Vệ và nước Nhung phía Bắc xảy ra, người nước Nhung hung hãn, tình hình chiến sự nơi biên ải cáp bách. Trong triều, một đạo thánh chỉ truyền xuống, ấn tướng quân lại được giao vào tay Hoắc Dương.Bãi triều, hoàng đế nước Vệ triệu kiến một mình Hoắc Dương, trong ngự thư phòng, hoàng đế giao một phong thư cho hắn, nói:

"Trẫm nghe nói trong cuộc chiến cuối cùng với nước Từ, khanh không chấp nhận thư đầu hàng, thậm chí còn chưa từng liếc mắt nhìn qua một lần, lý do vì sao vậy?"

"Nước Từ tuy nhỏ, nhưng lại cực tôn trọng thuyết trung nghĩa, nếu không hoàn toàn phá hủy tín niệm của bọn họ, chỉ e để lại hậu họa khôn lường."

Hoàng đế gật đầu, chỉ vào lá thư trong tay hắn: "Gần đây trẫm có lật xem thư hàng của nước Từ phát hiện trong đó có phong thử này, trẫm đọc qua mới biết đây là thư của một cô gái nước Từ gửi cho khanh."

Hoắc Dương kinh ngạc, lập tức quỳ xuống: "Vi thần có tội."

Hoàng đế khoát tay áo: "Đừng lo, trẫm biết tấm lòng trung tâm của ngươi, lá thư này, ngươi đọc một lần đi."

Lúc này, Hoắc Dương mới lấy lá thư bên trong ra, trong nét chỉ của cô gái xinh đẹp ấy mang theo phần anh khí hiếm thấy, mới đọc hàng đầu tiên, sắc mặt Hoắc Dương đã tái nhợt. Lá thư dày nói hết mọi chuyện gặp gỡ chia ly của bọn họ, nói hết thế sự bất đắc dị. Trong chiến tranh, tình cảm nữ nhi nhỏ bé biết bao. Nàng nói, nước Từ đã hàng, Tô Đài chỉ cầu xin tướng quân tha cho dân chúng trong thành, tha cho những tướng sĩ nước Từ bị bắt, nàng nói, Hoắc Dương, em và con không muốn chết trong biển lửa...Nàng bỏ xuống tự tôn, những nét chữ thấm đẫm nước mắt giống như khẩn cầu, mà cuối cùng lại nhận được câu trả lời "không chấp nhận đầu hàng".

Giống như có mảnh dằm trong lồng ngực, mỗi lần hắn hít thở lại đâm thật sâu vào trong xương thịt hắn, Hoắc Dương không thể tưởng tượng nổi ngày đó nàng nuốt rễ cỏ vỏ cây sẽ có tâm trạng như thế nào, khi nàng trúng tên của binh sĩ dưới quyền hắn, tâm trạng nàng như thế nào.

Nàng chấp nhận từ bỏ tôn nghiêm, lại bị hắn lạnh nhạt vứt bỏ, cho nên nàng chỉ có thể hèn mọn nhặt tự tôn đáng thương lên, che chở cho quân vương, lấy cái chết kết thúc sự trung thành của nàng. Nàng cũng không phải mạnh miệng, không chịu cầu xin tha thứ nửa phần, nàng không cố tỏ ra kiên cường, nàng đã cầu cứu rồi, lại bị chính tay hắn đẩy xuống vực sâu...

Hoàng đế thở dài: "Hoắc Dương, chúng ta cùng nhau lớn lên, lần này tình hình ngoài biên cương thực sự rất nguy hiểm, người nước Nhung hung hãn, mà phía Bắc bây giờ tuyết rơi ngập trời, trên chiến trường đao thương không có mắt... Cô gái này đã mang trong mình dòng máu của khanh, nếu không ngại có thể đón tới Nghĩa Phong, nếu có điều gì xảy ra,... Ta chắc chắn sẽ bảo hộ huyết mạch của khanh, tiếp tục trở thành rường cột của nước nhà, như thế cũng không uổng phí ân tình của Hoắc lão tướng quân đối với ta."

Hoắc Dương im lặng hồi lâu mới nói: "Hoàng thượng, nhà họ Hoắc tuyệt hậu rồi."

(...)

Tác giả : Cửu Lộ Phi Hương

Người dịch: Hắc Gia

Được thể hiện qua giọng đọc: Mèo Mun, Nhím Xù

Kỹ thuật: Nhím Xù

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn. 

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn


 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)

Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)

Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)

Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)

Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)

Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)

Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)

Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)

Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Mình Sống Đời Mình Chẳng Ảnh Hưởng Đến Ai (Blog Radio 859)

Ngày đó ông bà cũng không ưng dượng, vì hoàn cảnh nhà dượng khó khăn lại đông anh em, trên có mẹ già, dưới có em nhỏ ông bà sợ dì lấy dượng sẽ phải chịu khổ, ra sức can ngăn, nhưng dì thương dượng lại cứ mãi cứng đầu cứng cổ đến cùng.

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Nơi Tình Yêu Bắt Đầu (Blog Radio 858)

Mưa ngớt. Không khí mát mẻ và trong lành, khác hẳn với những ngày nắng như thiêu như đốt suốt một tuần ròng rã. Chim hót véo von trên cành na, nhảy nhót chuyền cành làm cho những hạt mưa còn đọng lại rớt xuống trên đầu chú mèo nhỏ xinh, tinh nghịch đang rình rập, nô đùa.

back to top