Ô cửa mùa xuân
2016-01-07 01:00
Tác giả: Cá Kho
Cuối đông, nắng nhạt nhẽo, hanh hao đậu lên ô cửa cùng mấy con bồ câu xù lông chịu rét. Chúng gù gù trong cái lạnh giá khô khốc của những cơn gió cuối ngày, hệt như tiếng thở than của nhưng người lớn tuổi trong những ngày thời tiết khắc nghiệt.
Tầng 3, chỗ làm việc ngay bên ô cửa sổ, từ đó có thể bao quát được mọi thứ dưới lòng phố. Những chuyến xe, những con người vội vã, những bước chân âm thầm lặng lẽ, những cánh chim thiên di và cả những ô cửa đầy sắc của những tòa nhà cao tầng bên cạnh.
Mùa xuân, những tia nắng có phần ấm áp. Thành phố như được tiếp sức sau một mùa đông dài lạnh lẽo. Những ngôi nhà cao tầng nhấp nhô, hệt như những chồi non đang vươn mình dưới nắng xuân ấm áp. Những ô cửa sổ khép hờ, lẫn lộn đủ các sắc màu. Nắng cũng bậu lên nhẹ nhàng, đâu đó đó bước nhân nhộn nhịp dưới lòng đường, hình như mùa xuân đang thức dậy, nhịp sống cũng bắt đầu khởi động sau những ngày ngủ đông.
Tôi vẫn thường có thói quen hít hà tách capuchino nóng, đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn sự chuyển động của mọi vận xung quanh. Những đôi chim bồ câu, những đàn chim thiên di trú rét, những đôi tình nhân vội vã dưới lòng phố, khu vườn thông trơ trọi và cả những ánh hoàng hôn đang líu kéo thời gian bằng những vạt nắng vàng đang trải mình bên khung cửa. Thấy ấm áp, lại nhớ nhân vật Totto-chan bé nhỏ bên cửa sổ, chắc giờ này đang viết vẽ hay sáng tác điều gì đó cho mùa xuân chăng… hay nàng họa sĩ Giôn-Xi đang ôm chiếc chăn mùa đông, nhìn qua khung cửa sổ đợi những chiếc lá thường xuân cuối cùng bao giờ sẽ rụng?
Bên rìa cửa sổ, chẳng biết có chậu xương rồng ai đó đặt tự bao giờ. Dường như nó cũng đang run rẩy trước những cơn gió lạnh còn sót lại mặc cho nắng xuân có về nơi góc phố Chiều đầu năm, ánh hoàng hôn đỏ thẫm, đậu cả lên chậu xương rồng xơ xác làm cho nó rung rinh, dường như nó cũng muốn trở mình sau một mùa đông dài băng giá.
Xuân về, có cô gái đứng nép bên khung cửa sổ ngóng người ở phương xa, đôi mắt hân hoan tràn đầy niềm vui sướng, nắm chặt bàn tay gói mùa đông lại lòng nhủ thầm mùa xuân nữa lại về, bầu trời trong xanh, nắng mê mải. Xuân về cho vừa kịp Tết.
© Cá Kho – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chưa từng bỏ lỡ nhân duyên
Chuyện của gia đình anh hoàn toàn không phải lỗi của cô ấy, nhưng đâu đó cái bóng của toàn bộ câu chuyện vẫn bao phủ lấy cả anh và cô. Họ sẽ làm gì để bước qua cái bóng của quá khứ kia?
Mùa hoa cải năm ấy
Câu chuyện kể về cảm xúc của nhân vật Tôi nhớ về ký ức tuổi thơ bên triền đê, nơi cô đã lớn lên cùng một cậu bạn. Họ cùng chơi đùa, thả diều và học tập bên nhau. Khi cậu bạn đỗ đại học và rời quê, mối liên hệ giữa họ dần phai nhạt. Sau một thời gian, cậu trở về quê cùng một cô gái mới, khiến cô gái cảm thấy hụt hẫng và nỗi buồn lấn át kỷ niệm đẹp. Dù thời gian trôi đi, hình ảnh mùa hoa cải vẫn gợi nhớ về tình yêu thầm kín mà cô không thể quên. Cô chấp nhận rằng tình cảm đó sẽ mãi ở lại với cô, giống như những mùa hoa cải vẫn nở rực rỡ.
Viết cho người đã cũ
Đã cũ khiến ta bất giác hồi tưởng lại những ngày đầu làm quen để rồi tự gượng cười nhìn lại những gì đã cũ, cảm giác đó, rung cảm đó tưởng như sẽ trở nên sợi dây kết nối với nhau dài lâu; ấy thế lại vội vàng đến, rồi vội vàng lướt qua cuộc đời của nhau tựa như gió thoảng, tựa đám mây ghé qua rồi vội bay về phía cuối chân trời
Mưa nào mà không tạnh?
Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.
Ai bán
Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười
Tía là quê hương
Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba
Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!
Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)
Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.
Làm gì để sống hạnh phúc?
Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.